Xuyên Nhanh: Sinh Tồn Trong Thế Giới Động Vật

Chương 5: Sư Tử Cái Đầu Đàn



Vì từ nhỏ đã luôn ở bên nhau, Tai Đen và Đuôi Cụt gần như không hề do dự, theo bản năng chạy theo.

Không rõ đã chạy bao xa, An Lan mới dừng lại, chui vào một bụi rậm rạp.

Ba con sư tử con run rẩy, nép sát vào nhau, dựng tai lên, mũi liên tục giật giật đầy bất an.

Dần dần, trong mũi không còn là mùi xác hà mã nồng nặc mà thay vào đó là mùi m.á.u tươi nồng nặc.

Tiếng gầm đau đớn của sư tử đực, tiếng rống của sư tử cái khi cắn xé vang lên liên hồi, thỉnh thoảng xen lẫn cả tiếng kêu thét non nớt của những con sư tử con.

Khi mặt trời ngả về tây, cả thung lũng mới thực sự yên tĩnh trở lại.

Vì cẩn trọng, ba con sư tử con vẫn tiếp tục trốn thêm một lúc, cho đến khi nghe được tiếng gọi của mẹ.

Khi chúng bắt đầu chạy về chỗ tập trung, An Lan cảm thấy tiếng gọi kia quá hoảng loạn, quá đau thương, chắc chắn đã có chuyện gì đó tồi tệ xảy ra. Chỉ đến khi cô thực sự quay lại bờ sông, cô mới tận mắt thấy được mức độ nghiêm trọng của sự việc.

Không chỉ là tồi tệ, phải nói là thảm khốc mới đúng.

Lông rụng và vết m.á.u vương vãi khắp nơi, có hai vệt m.á.u kéo dài từ rễ cây đến giữa bầy sư tử. Giữa đó có hai con non đang nằm bẹp xuống, miệng há hốc, mắt nhắm nghiền, lồng n.g.ự.c hoàn toàn bất động.

Chúng trốn quá gần chiến trường, bị đàn sư tử Bờ Đông xông đến kéo xuống từ bụi cây thấp và bị cắn c.h.ế.t tại chỗ.

Bầy sư tử Bờ Tây đã trả đũa tàn khốc cho tổn thất ấy.

Ngoài xác của hai con non, giữa bầy còn có một xác sư tử cái.

Toàn thân bê bết máu, da thịt bị xé rách lộ ra phần thịt đỏ bên trong, cổ họng bị đ.â.m thủng, tai nát bấy, cả cơ thể gần như bị xé thành từng mảnh.

Bên kia bờ sông, một trong hai con sư tử đực Bờ Đông đang rút lui bị thương nặng, chân sau bên trái co quắp, gãy gập giữa chừng, không rõ là bị trật khớp hay bị cắn gãy.

An Lan cố gắng không nhìn xác hai con non, rón rén tiến lại gần đàn.

Cô thấy sư tử cha đang nằm l.i.ế.m vết thương ở chân trước, lưng chi chít vết cào và dấu răng, mấy con sư tử cái khác cũng đều mang thương tích.

Mũi của sư tử mẹ bị cào rách, m.á.u không ngừng tuôn ra.

Thế nhưng nó vẫn lập tức dùng thân mình che chắn ba đứa con vừa tìm lại được, gấp gáp đánh hơi quanh chúng, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ. Dù không thể nói, nhưng tình thương mà nó thể hiện không hề kém cạnh bất kỳ người mẹ nào của loài người.

Thế nhưng ánh mắt An Lan lại hoàn toàn bị hút chặt bởi bóng dáng lộ ra sau khi nó dịch người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ở một góc đàn sư tử, con sư tử đực chưa trưởng thành từng tham chiến đang nằm đó.

Nó gầm lên đầy thê lương, như thể đang chịu đựng nỗi đau không thể nào chịu đựng nổi.

Từ góc này nhìn sang có thể thấy rất rõ, thân thể nó bị bẻ cong quái dị ngay giữa, lấy điểm gãy đó làm trung tâm, đôi chân trước còn có thể gắng gượng chống đỡ phần nào, nhưng hai chân sau thì hoàn toàn tê liệt, mềm oặt kéo lê trên mặt đất.

Thông thường khi trong đàn xảy ra xung đột, những con chưa trưởng thành sẽ bỏ chạy để tự bảo vệ mình. Lúc đó, sư tử đực Bờ Tây cũng đã giúp chúng tranh thủ được thời gian rút lui.

Nhưng con đực này lại không đi, nó ở lại giữa chiến trường, cho rằng mình có thể đối đầu với sư tử trưởng thành... Chính hành động liều lĩnh ấy đã dẫn đến kết cục thê thảm.

Sư tử đực Bờ Đông đã bao vây và cắn gãy cột sống của nó.

Nó sẽ không bao giờ có thể theo kịp đàn sư tử nữa.

Mẹ của nó là con sư tử cái già nhất có tai rách, đang không ngừng lấy đầu húc vào vai nó, mong nó có thể đứng dậy, mong rằng nó có thể thoát khỏi vết thương chí mạng.

Những con sư tử đực trong đàn cố gắng bảo vệ nó, cả đàn gần như không di chuyển suốt hai ba ngày sau đó, còn mang thịt hà mã c.h.ế.t đến bên cạnh nó.

Nhưng tất cả đều vô ích.

Con thú săn mồi từng đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn, cuối cùng lại trở thành linh hồn dưới hàm răng của linh cẩu.

Khi cảnh g.i.ế.c chóc diễn ra, An Lan mở to mắt, không rời khỏi khung cảnh đó dù chỉ một giây.

Cô cảm thấy buồn nôn, kinh hãi và đau lòng tột độ.

Nhưng cô hy vọng mình sẽ không bao giờ quên ngày hôm nay.

Cô muốn khắc ghi thật sâu: đừng bao giờ hành động bồng bột, vì cái c.h.ế.t có thể ập đến trong bất kỳ trận chiến nào.

Hai tuần nữa trôi qua, An Lan mới lần đầu thấy dấu vết hoạt động của con người.

Đó có lẽ là một đoàn làm phim tài liệu về động vật hoang dã, tổng cộng ba chiếc xe, mỗi xe đều có hai người hướng dẫn mang s.ú.n.g và một nhiếp ảnh gia.

Nhìn vào đội hình này thì chắc là họ định theo dõi mấy đàn sư tử quanh đây trong thời gian dài.

Thật ra trong khu bảo tồn này, chẳng có con sư tử nào là “vô hình” cả, công nghệ giờ phát triển đến mức, có những chiếc camera có thể bắt được hình ảnh chúng từ khoảng cách vài cây số.

Thế Giới 1 -