Nào có như Chu đại phu nhân, mẫu thân của bên nữ đích thân đến hỏi trực tiếp.
Chu đại phu nhân thấy nàng sững người, nặng nề thở dài nói: "Trong cung truyền ra tin tức, Hoàng thượng muốn chọn nữ tử vào cung, muốn chọn những nữ tử có tài có danh ở Thượng Kinh. Không biết từ khi nào, trong Kinh làm một bảng xếp hạng tài nữ, Quỳnh Âm nhà ta đứng thứ nhất. Ngươi nói chuyện này có làm người gấp muốn c.h.ế.t không cơ chứ?"
Chu đại phu nhân thật sự lo đến mức hai mắt sắp bốc lửa, nếu nàng ấy biết cái bảng xếp hạng c.h.ế.t tiệt kia sẽ xảy ra tai họa như vậy, nhất định đã bảo khuê nữ nhà mình thành thành thật thật học thêu thùa quản gia, không đi thi đấu cầm kỳ thi hoạ gì đó với người ta.
Hoàng đế kia già đến nỗi có thể làm gia gia của khuê nữ nàng ấy, nàng ấy làm sao nỡ để khuê nữ đi phục vụ một lão đầu. Đừng nói chuyện nếu sinh nhi tử cho Hoàng đế, chính là một bước lên trời, Hoàng đế đã già đến bộ dáng như vậy, có thể sinh hay không còn khó nói.
Cho dù y có thể sinh, khuê nữ nàng ấy có sinh một nhi tử, nhưng một hài tử còn hôi sữa làm sao đấu lại Đại hoàng tử, Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử? Hoàng đế có thể sống đến khi đứa nhỏ lớn lên không cũng khó nói.
Cho nên, ngay khi nghe được tin tức từ trong cung, nàng ấy đứng ngồi không yên chạy đến phủ Vĩnh Ninh hầu. Nguyên nhân chính là khuê nữ nhà nàng ấy thích Tiêu Ngọc Thần từ lâu. Mà những nữ nhân được coi là tài nữ có trong bảng xếp hạng kia cũng có mấy người thích Tiêu Ngọc Thần, nàng ấy sợ mình đến quá muộn, bị người khác cướp mất.
Đường Thư Nghi vỡ lẽ, nàng nghe Đường Quốc Công nói, phái người đến trước mặt Túc quận vương nói Hoàng đế không có người kế vị, sau đó Túc quận vương liền đến Hoàng cung tìm Hoàng đế. Chỉ là không ngờ tới, Hoàng đế lại muốn từ bảng xếp hạng tài nữ trong Kinh chọn ra nữ tử vào cung sinh hài tử.
Sự tình này quả thật khó lòng diễn tả bằng lời. Hoàng thượng không suy nghĩ gì sao, những nữ hài tử trong danh sách kia, không có thân phận thấp kém nào, y lại lớn tuổi đến vậy, còn muốn kéo những đóa hoa chưa kịp nở của các trọng thần trong triều vào cung để sinh con nối dõi cho một lão già xấu xí như y, chẳng lẽ y không sợ chư vị đại thần oán giận hay sao?
Dù trong lòng nàng có chút đồng cảm với những nữ hài nhi ấy, nhưng cũng không thể vì thế mà đẩy đích trưởng tử nhà mình vào chốn hiểm nguy. Nàng bèn nói: "Ngài cũng biết đấy, Ngọc Thần là trưởng tử, hôn sự của nó ta đâu dám tự quyết định, chuyện này còn phải do Hầu gia nhà ta định đoạt."
"Cái này..." Chu phu nhân dường như sắp khóc đến nơi. Tiêu Hoài đang ở Tây Bắc đánh trận, đợi hắn trở về thì mọi chuyện đã quá muộn rồi.
Đường Thư Nghi tỏ vẻ bất lực. Chu phu nhân thở dài não nề: "Ta sẽ nghĩ cách khác vậy."
Đúng lúc này, Thúy Vân bước vào, tiến đến trước mặt Đường Thư Nghi thì thầm: "Phu nhân của Xu mật sứ Ngụy đại nhân đã đến."
Đường Thư Nghi còn chưa kịp lên tiếng, Chu phu nhân đã vội nói: "Vậy ta xin phép cáo lui trước. Mong Hầu phu nhân đừng nói ta đã từng đến đây." Nữ nhi của bà và nữ nhi của Ngụy đại nhân vốn không hợp nhau. Nghĩ đến mục đích Ngụy phu nhân đến đây cũng giống như mình, bà không muốn Ngụy phu nhân nhìn thấy.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Đường Thư Nghi đứng dậy nói: "Chu phu nhân cứ yên tâm, Thúy Vân sẽ tiễn bà ra ngoài."
Chu phu nhân bước ra ngoài. Thúy Vân dẫn bà đi theo một lối đi nhỏ, tránh để bà chạm mặt Ngụy phu nhân.
Bên phía Đường Thư Nghi, hai người sau khi hành lễ xong liền ngồi xuống. Ngụy phu nhân là người thận trọng, bà nói đủ thứ chuyện trên đời rồi mới đến mục đích chính. Bà cũng muốn để nữ nhi của mình định thân với Tiêu Ngọc Thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đường Thư Nghi cũng trả lời bà như cũ: "Ngọc Thần là trưởng tử, hôn sự của nó còn cần Hầu gia nhà ta định đoạt."
Ngụy phu nhân nghe xong, nước mắt lưng tròng: "Việc này biết phải làm thế nào mới tốt đây!"
Đường Thư Nghi thấy vậy, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu. Lúc trước, khi bàn bạc với Đường Quốc công, mục đích là để Hoàng thượng bận rộn chuyện sinh con nối dõi, nào ngờ đâu Hoàng thượng lại chọn những quý nữ trong Kinh thành.
Không phải nói, những nữ hài tử bình thường đều có thể bị Hoàng thượng tùy tiện đùa giỡn, mà là có thể vào cung hầu hạ Hoàng thượng. Cho dù Hoàng thượng có là một lão già xấu xí, nhưng vẫn có rất nhiều nữ hài nhi bình thường nguyện ý, dù sao đó cũng là con đường tiến thân lên trời.
Nhưng những quý nữ xuất thân từ danh môn này lại khác, những người muốn tiến cung hầu hạ lão Hoàng đế kia ước chừng ít đến mức không thể ít hơn.
Ngụy phu nhân cũng thất vọng rời đi. Đường Thư Nghi đứng dậy, đi đến phủ Đường Quốc công, có lẽ có thể lợi dụng chuyện này một chút.
Ngày hôm sau, triều đình náo loạn. Vài vị ngự sử dâng tấu, kiến nghị Hoàng thượng nên tuyển tú, nhưng không nên chọn những thiếu nữ trong Kinh thành. Vài vị đại thần không có nữ nhi ở độ tuổi thích hợp, lại thích nịnh nọt Hoàng thượng, liền ra sức bác bỏ đề nghị của các vị ngự sử. Nhất thời, toàn bộ triều đình, kẻ tung người hứng, bắt đầu náo loạn.
Hoàng đế là người giữ thể diện, y làm sao không hiểu rằng có vài triều thần ghét bỏ y lớn tuổi, không muốn nữ nhi trong nhà tiến cung. Mà mọi người chỉ cần suy nghĩ một chút liền hiểu, hiện tại y tuyển nữ tử vào cung là vì muốn sinh con nối dõi. Đã có mấy nhi tử rồi, tại sao còn vội vàng sinh thêm hài tử chứ? Còn không phải vì mấy nhi tử của y đều vô dụng hay sao.
"Được rồi, ý của các ngươi trẫm đã hiểu. Chuyện này để sau đi." Nói xong, y đứng dậy bước ra khỏi triều. Chỉ còn lại một đám đại thần trong lòng đều mang theo những tâm tư riêng. Bọn họ đều hiểu, nếu cứ tiếp tục như vậy, Đại Càn Triều sẽ lâm vào cảnh loạn lạc.
Hoàng đế trở lại ngự thư phòng, càng nghĩ càng tức giận, ngài giơ tay đập vỡ chén trà trong tay xuống đất. "Trẫm chẳng qua chỉ muốn vài nữ tử, tại sao lại không được? Thiên hạ này đều là của Trẫm, Trẫm muốn vài nữ tử mà thôi, bọn họ liền cứ lảm nhảm không thôi..."
Ngài trút giận trong ngự thư phòng một hồi, tiểu thái giám trong ngoài phòng đều câm như hến quỳ xuống.
Qua một lúc sau, Hoàng đế cuối cùng cũng trút giận xong, ngài hét một tiếng: "Tiêu Khang Thịnh."
Tiêu Khang Thịnh vội vàng quỳ xuống đáp: "Có nô tài."
"Truyền chỉ, nữ tử của quan viên trên thất phẩm ở trong Kinh, tự nguyện tham gia tuyển tú." Hoàng đế nói.
Những tên gia hỏa kia không muốn cho nữ nhi bọn họ tiến cung, cũng có vô số người muốn tiến cung hầu hạ y. Đợi đám nữ tử mới tiến cung sinh hài tử, y sẽ ban thưởng một đống lớn, khiến cho những lão gia hoả đó hối hận.