Xuyên Sách Thành Ác Nữ, Phản Diện Cũng Có Xuân Thiên

Chương 415



Bên phía phủ Định Quốc Công, Đường Thư Nghi thức dậy liền đi chạy chậm vài vòng trong viện, có thể coi là tập thể dục. Sau đó ăn sáng với hai huynh muội.

Mấy ngày qua, quản sự chưởng quỹ quản lý sản nghiệp trong phủ đều đến, Đường Thư Nghi phải bận rộn đối chiếu với bọn họ. Vào thời điểm này năm ngoái, có Tề Nhị giúp nàng, năm nay Tề Nhị bận rộn với chuyện hội quán, tất nhiên không thể đến giúp nữa. Nàng liền nghĩ, giao một số việc cho ba huynh muội làm, cuối cùng để nàng tính sổ cái là được rồi.

Ăn sáng xong, nàng liền giao việc cho ba huynh muội, sau đó bọn họ đều đi làm việc. Đường Thư Nghi thoải mái dựa vào ghế gấm, uống trà nói với Thuý Trúc, Thuý Vân: "Mấy hài tử này lớn lên thì tốt rồi!"

Thuý Trúc, Thuý Vân đều đứng một bên cười, Thuý Vân còn nói: "Là phu nhân dạy dỗ tốt."

Đường Thư Nghi cười nói: "Miệng ngươi càng ngày càng ngọt."

Chủ tớ ba người lại bật cười, lúc này Triệu quản gia đi tới bẩm báo với Đường Thư Nghi: "Vị ma ma Lương gia kia lại đến đây."

Đường Thư Nghi nghe vậy thì sững sờ một lúc, rồi nói: "Để bà ấy vào đây nói chuyện đi."

Triệu quản gia trả lời một tiếng rồi đi ra ngoài, một lúc sau hắn dẫn một vị ma ma tầm 40 tuổi vào. Ma ma này Đường Thư Nghi quen biết, lần trước hợp tác với Lương quý phi, cũng là vị ma ma này đến truyền tin.

"Thỉnh an Quốc Công phu nhân." Ma ma quy củ hành lễ với Đường Thư Nghi.

"Đứng dậy đi." Đường Thư Nghi xua tay, sau đó bảo bà ấy ngồi xuống hỏi: "Hôm nay ma ma có chuyện gì sao?"

"Quý phi nương nương nói, lần trước hợp tác với phu nhân rất vui vẻ, lần này tặng một món quà lớn cho phu nhân, hy vọng sau này còn có thể hợp tác với phu nhân." Ma ma nói.

Đường Thư Nghi cười nhạt, nàng chẳng hề tin lời này. Mặc dù lần trước hợp tác với Lương quý phi cũng không tồi, nhưng không đại biểu Lương quý phi không hận nàng. Dù sao cho dù là cái c.h.ế.t của Lương Kiện An hay là cái c.h.ế.t của Nhị hoàng tử, ít nhiều gì cũng đều liên quan đến bọn họ.

Dù trong lòng nghĩ vậy, nhưng nàng vẫn nói, "Ma ma mời nói."

Ma ma gật đầu, sau đó nói: "Hôm qua quý phi nhận được tin tức, Túc thân vương cầu Hoàng thượng ban hôn cho Huệ Tâm quận chúa và Tiêu thế tử."

Phu nhân nói xong, căn phòng nhất thời chìm vào im lặng, một mảnh tĩnh mịch đến mức ngay cả tiếng thở cũng phải thu lại.

Lúc này, hai tay Đường Thư Nghi đã nắm chặt thành quyền, nàng tuyệt đối không ngờ tới Lý Huệ Tâm và Túc thân vương lại dám có những suy nghĩ viển vông đến vậy! Một thứ nữ không rõ thân phận từ đâu chui ra, dám mơ tưởng leo lên đầu Đại công tử nhà nàng đã đành, Túc thân vương thế mà còn dám bẩm Hoàng thượng xin ban hôn, muốn cưỡng ép hai người kết đôi, lẽ nào họ cho rằng hoàng thất là nơi muốn làm gì thì làm sao?

Nàng hít sâu một hơi, sau đó quay sang ma ma, giọng điệu bình tĩnh: "Xin nhờ ma ma chuyển lời với Quý phi nương nương, dù mục đích của ngài ấy khi nói chuyện này với ta là gì, ta đều xin ghi lòng tạc dạ."

Ma ma khẽ gật đầu: "Vâng, nô tỳ xin cáo lui trước."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đường Thư Nghi sai Thúy Vân tiễn ma ma ra ngoài, sau đó nàng ngồi đó bật cười lạnh. Thật là những kẻ tự cho mình là đúng!

"Đợi Quốc Công gia về phủ, mời ngài ấy đến Thế An Uyển gặp ta." Đường Thư Nghi dặn dò Thúy Trúc.

Thúy Trúc lĩnh mệnh rồi mới lui ra.

Trong ngự thư phòng của Hoàng cung, sau khi hạ triều, Hoàng đế quay về xử lý tấu chương. Nhưng ngài chỉ mới phê chuẩn được vài cuốn đã bực bội đặt bút xuống, quay sang hỏi Tiêu Khang Thịnh: "Ngươi thử nói xem, lấy cớ gì để ban hôn cho Huệ Tâm và Tiêu Ngọc Thần thì mới hợp tình hợp lý đây?"

Tiêu Khang Thịnh nghe vậy, khuôn mặt nhăn lại như bánh bao, sau một lúc suy nghĩ mới lắp bắp: "Nô tỳ ngu dốt, không nghĩ ra được."

Hoàng đế trừng mắt liếc hắn một cái, rồi nói: "Truyền Ngô Chính Tín đến."

Ngô Chính Tín là Thượng thư Bộ Binh, thân tín của Hoàng đế. Y còn chưa đi xa sau khi hạ triều nên chỉ một lát sau đã có mặt. Sau khi hành lễ, Hoàng đế bảo hắn ngồi xuống, rồi hai người đều rơi vào im lặng. Hoàng đế đang suy tư, tìm cách nào để việc này không bị người ta cho là hành sự tùy tiện. Dù đối mặt với thân tín, ngài vẫn muốn cho thấy mình là một người hành xử công bằng và khôn ngoan.

"Định Quốc Công lập được đại công, tuy trẫm đã ban thưởng rất nhiều, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ." Hoàng đế chậm rãi lên tiếng: "Hai ngày nay trẫm luôn suy nghĩ, không bằng thì ban hôn cho trưởng tử của Định Quốc Công, cũng coi như thể hiện một chút tâm ý của trẫm."

"Hoàng thượng thật là nhân hậu, ngài đã quá ưn sủng Định Quốc Công rồi, sau này nếu như... chắc chắn sẽ bị người thiên hạ phỉ nhổ." Ngô Chính Tín lập tức phụ họa.

Nếu như cái gì? Tất nhiên là nếu như bất kính với Hoàng thượng, nếu như có ý tạo phản. Ngô Chính Tín với thân phận thân tín của Hoàng đế, kỹ năng nịnh hót và nhìn sắc mặt quả thực là hạng nhất. Hắn ta lại tiếp tục hỏi: "Hoàng đế muốn ban hôn cho Tiêu thế tử với vị tiểu thư nào?"

"Ái nữ của Túc thân vương, Huệ Tâm quận chúa." Hoàng đế đáp.

Ngô Chính Tín: "........"

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Thật là không môn đăng hộ đối! Một người là thứ nữ do thiếp thất thứ mười chín sinh ra, một người là đích trưởng tử của siêu phẩm Quốc Công, làm sao có thể thành đôi được!

Lại nghe Hoàng đế nói tiếp: "Dù Huệ Tâm là thứ nữ, nhưng nàng ta là hạt ngọc quý của Túc thân vương, lại được trẫm phong làm quận chúa, xét về thân phận cũng xứng đôi với Tiêu Ngọc Thần."

"Hoàng thượng nói rất đúng." Ngô Chính Tín phụ họa theo. Nguyên tắc của hắn ta chính là, chỉ cần Hoàng đế đã nói thì đều đúng. Cho dù Hoàng đế nói phân là thơm, hắn ta cũng sẽ đồng tình.

"Chỉ là trẫm e rằng Tiêu ái khanh sẽ cho rằng Huệ Tâm là thứ nữ mà không đồng ý." Hoàng đế lại nói: "Ngươi nghĩ giúp trẫm xem, làm sao hạ thánh chỉ này, để Định Quốc Công không thể tìm ra sơ hở."

Ngô Chính Tín lần nữa cạn lời, y thân là Hoàng đế, muốn hạ chỉ gì cứ trực tiếp hạ là được. Muốn ép Tiêu Hoài nhận chỉ, lại không muốn người khác nói y ép bức công thần, thật sự được tiện nghi còn khoe mẽ!