Xuyên Sách Thành Ác Nữ, Phản Diện Cũng Có Xuân Thiên

Chương 540



Đường nhị phu nhân hừ một tiếng: "Muội đây là nghĩ cho An Lạc?"

Đường Thư Nghi: "Nhị tẩu, tính cách của An Lạc tẩu cũng hiểu rõ, nếu như muốn gả nó vào một nhà phức tạp có thể sống tốt được sao? Tẩu xem cả thành Thượng Kinh này, có trạch môn nhà nào đại viện sạch sẽ?"

"Lúc đầu ta muốn gả An Lạc cho Ngọc Thần, nhưng muội không đồng ý!" Đường nhị phu nhân nói.

Đường Thư Nghi vẻ mặt bất lực, "Tình huống của Ngọc Thần như thế nào, tẩu cũng biết rõ. Lúc trước đã nói rõ với tẩu rồi, nhị tẩu, sao tẩu nói đến chuyện râu ria này."

Đường nhị phu nhân hừ một tiếng không nói, Đường Thư Nghi dịu giọng nói: "Mặc dù Tiêu Dịch Nguyên là tôn tử bên phía tức phụ trước của lão Hầu gia, nhưng Quốc Công gia nhà muội nhìn trúng nó, tẩu hẳn cũng nghe nói qua. Muội trước không nói học vấn của nó tốt đến nhường nào, lần này có thể thi đậu hay không, có phủ Định Quốc Công, tiền đồ của nó nhất định không kém đi đâu được."

Đường nhị phu nhân nghe nàng nói vậy, sắc mặt dịu đi rất nhiều. Lại nghe Đường Thư Nghi nói: "Lại nói gia tài bên phòng nhà nó, lúc đầu chúng ta phân gia cho bọn họ bao nhiêu tiền tài tẩu hẳn là cũng rõ. An Lạc gả qua đó, tuyệt đối sẽ không phải sống nghèo khổ."

Đường nhị phu nhân khẽ hừ một tiếng, Đường Thư Nghi nói tiếp: "Nói thật, những điều kiện này, đều không thể để muội làm mai cho nó, còn có một chuyện càng quan trọng hơn, nhị tẩu đoán xem là chuyện gì?"

"Hừ, làm sao ta biết?" Đường nhị phu nhân nói.

Đường Thư Nghi mỉm cười: "Lúc đó, Tiêu Dịch Nguyên quỳ trước mặt muội, nói đời này của hắn chỉ có một mình An Lạc, tuyệt đối không nạp thiếp."

Đường nhị phu nhân vừa nghe thấy vậy, ngồi thẳng dậy nhìn Đường Thư Nghi hỏi: "Lời này là thật sao?"

Đường Thư Nghi: "Chẳng lẽ muội còn có thể lừa tẩu sao. Hơn nữa nó nói, cho dù không con cũng không nạp thiếp."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Đường nhị phu nhân mím môi, siết tay thật chặt, qua một lúc sau mới nói: "Chuyện này ta phải thương nghị với biểu ca, còn có An Lạc, chuyện này cũng phải được An Lạc đồng ý."

Nói xong nàng ấy đứng dậy đi ra ngoài, muốn đi thương nghị với Đường Thư Kiệt. Đường Thư Nghi nhìn bóng lưng nàng ấy không nhịn được mỉm cười, làm mẫu thân đều một lòng mong con cái mình tốt.

Đường nhị phu nhân vội vàng đi tới thư phòng của Đường Thư Kiệt ở tiền viện, trong lòng không nói ra được là loại tư vị gì. Đối với Tiêu Dịch Nguyên, nàng ấy vẫn còn không hài lòng về xuất thân của hắn. Mặc dù nói đều xuất thân từ phủ Định Quốc Công, nhưng dù sao bên phòng nhà bọn họ cũng đến từ địa phương nhỏ.

Đường nhị phu nhân không khỏi suy tư. Tuy không coi thường những người xuất thân từ địa phương nhỏ, nhưng xuất thân địa phương nhỏ so với cao môn đại hộ vẫn có sự khác biệt lớn trong sinh hoạt và cách đối nhân xử thế. Nếu sống cùng nhau, e rằng sẽ nảy sinh mâu thuẫn.

Tuy nhiên, việc Tiêu Dịch Nguyên không nạp thiếp thực sự khiến nàng động lòng. Dù từ nhỏ đã được giáo d.ụ.c rằng nam nhân có tam thê tứ thiếp là lẽ đương nhiên, chủ mẫu không thể vì vậy mà nổi cơn ghen tuông, nhưng là một nữ tử, ai mà không mong trong lòng phu quân chỉ có duy nhất mình mình? Nàng và Đường Thư Kiệt là thanh mai trúc mã từ nhỏ, Đường Thư Kiệt cũng rất yêu nàng, nhưng ngay cả như vậy, chàng vẫn có hai tiểu thiếp.

Nàng thực sự mong nữ nhi của mình có thể giống như cô cô Đường Thư Nghi, lấy được một vị phu quân trung trinh. Vì vậy, nếu Tiêu Dịch Nguyên thật sự có thể làm được việc không nạp thiếp, thì có lẽ có thể không để ý đến những phương diện khác của hắn.

Suy nghĩ miên man, nàng đi đến thư phòng của Đường Thư Kiệt. Đường Thư Kiệt đang thương lượng công việc với Đường Thư Bạch, thấy nàng đến, Đường Thư Bạch liền đứng dậy cáo từ rồi rời đi.

Đường nhị phu nhân đi đến, ngồi xuống trước mặt Đường Thư Kiệt, nói: "Biểu ca, hôm nay Thư Nghi đến nói với ta một chuyện."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đường Thư Kiệt mỉm cười rót trà cho nàng ấy, "Chắc hẳn là chuyện tốt."

Đường nhị phu nhân gật đầu, duỗi tay nắm lấy vạt áo của Đường Thư Kiệt, nói: "Thư Nghi giới thiệu mối hôn sự cho An Lạc."

Vừa nghe vậy, sắc mặt Đường Thư Kiệt trở nên ảm đạm. Có thể nuôi Đường An Lạc thành tính cách như bây giờ, không chỉ là kết quả sủng ái của Đường nhị phu nhân, mà sự chiều chuộng của Đường Thư Kiệt dành cho nữ nhi cũng không hề kém cạnh. Đối với một người cha sủng ái nữ nhi, chỉ nghĩ đến việc gả nữ nhi đi, trong lòng đã cảm thấy hơi khó chịu.

"Nhà nào?" Đường Thư Kiệt hỏi.

Đường nhị phu nhân: "Tiêu Dịch Nguyên, chàng cũng biết đúng không?"

Đường Thư Kiệt gật đầu, Đường nhị phu nhân lại nói: "Chính là hắn."

Lông mày Đường Thư Kiệt nhíu lại, hắn cũng cảm thấy xuất thân của Tiêu Dịch Nguyên không xứng với khuê nữ nhà mình. Đường nhị phu nhân thấy vậy, lập tức nói: "Lúc đầu ta cũng cảm thấy hắn không xứng với An Lạc nhà chúng ta, nhưng chàng đoán xem Thư Nghi nói gì với ta?"

Đường Thư Kiệt ừm một tiếng. Đường nhị phu nhân không quan tâm vẻ mặt của hắn thế nào, mỉm cười nói: "Thư Nghi nói, Tiêu Dịch Nguyên kia quỳ trước mặt nàng ấy bảo đảm, đời này chỉ có mình An Lạc, cho dù không con cũng không nạp thiếp."

Đường Thư Kiệt nghe nàng ấy nói vậy, sắc mặt khẽ dừng lại, sau đó nói: "Được, ta biết rồi, lát nữa ta sẽ cùng đại ca và phụ thân đi gặp hắn."

"Vậy bên phía An Lạc ta qua nói?" Đường nhị phu nhân hỏi.

"Trước tiên đừng nói vội, đợi chúng ta gặp Tiêu Dịch Nguyên kia xong rồi hãy quyết định có nên nói với An Lạc không."

Đường nhị phu nhân trong lòng có ý, nàng thở dài nói: "Hi vọng Tiêu Dịch Nguyên này có thể giống như Tiêu Hoài."

Đường Thư Kiệt nhìn nàng ấy như vậy, biết nàng ấy lại đang oán trách mình nạp thiếp. Hắn nghiêng người về phía Đường nhị phu nhân, ôm lấy eo nàng ấy, nhẹ giọng nói: "Biểu muội, nàng còn không biết lòng ta sao? Hai người kia chẳng qua chỉ là đồ chơi mà thôi, nàng xem ta có bao giờ để bụng?"

Đường nhị phu nhân hừ một tiếng: "Dù sao cả đời này của ta, cũng chỉ có thể ghen tị với Thư Nghi mà thôi."

Đường Thư Kiệt: "......"

Hắn có thể nói cái gì? Tiêu Hoài là muội phu, bản thân hắn cho dù cả hai đời đều không nạp thiếp mới tốt. Nhưng mà, Tiêu Hoài lại trở thành đối tượng để so bì với hắn, liền khiến tâm trạng của hắn không còn tốt đẹp như vậy.

"Ta nghe nói Bảo Ngọc Đường lại ra một lô trang sức đội đầu mới, muội muốn thứ gì, bảo họ gửi sang cho muội chọn nhé?" Đường Thư Kiệt nịnh nọt nói.

Đường nhị phu nhân khẽ hừ một tiếng: "Luôn dùng một chiêu này."

Đường Thư Kiệt mỉm cười, thủ đoạn không cần quá nhiều, chỉ cần có hiệu quả là đủ.