Xuyên Sách Thành Ác Nữ, Phản Diện Cũng Có Xuân Thiên

Chương 547



Lông mày Trần Thái Nhiên nhíu chặt, "Ta không sao, nghỉ ngơi một chút là khỏe. Nàng mau nói, Định Quốc Công phu nhân đã nói gì?"

Sắc mặt Trần đại phu nhân lộ vẻ m.ô.n.g lung, "Ta ẩn ý nói, sau này Thụy tỷ nhi vào cung, nó sẽ nghe lời Khang Lạc quận chúa, nhưng Định Quốc Công phu nhân hoàn toàn không tiếp lời ta, trực tiếp chuyển sang chuyện khác."

Trần Thái Nhiên dựa vào ghế gấm, cau mày suy nghĩ một hồi, rồi nói: "Chẳng lẽ Định Quốc Công vốn dĩ không muốn gả nữ nhi cho Hoàng thượng? Hôm nay ta cũng vì nhắc đến nữ nhi của hắn và Hoàng thượng, sau đó bị hắn đ.á.n.h một roi."

"Sao lại không thể chứ?" Trần đại phu nhân buông giọng nghi hoặc: "Định Quốc Công phế truất Tiên Hoàng, bản thân không làm Hoàng đế, cũng không để nữ nhi của mình làm Hoàng hậu, hắn rốt cuộc đang âm mưu tính toán điều gì?"

"Hắn và Tiên Hoàng vốn là kẻ thù không đội trời chung, mục đích của hắn có lẽ chính là bảo toàn tính mạng." Dù Trần Thái Nhiên không hiểu rõ được cách làm của Tiêu Hoài, nhưng ông ta cảm thấy đây là lý do duy nhất có thể giải thích được.

"Chuyện này..." Trần đại phu nhân vẫn còn rất khó hiểu, trước mắt là tiền đồ rộng lớn mà không chịu nắm lấy, lẽ nào Định Quốc Công lại là kẻ ngốc hay sao.

Trần Thái Nhiên nhắm mắt suy tư hồi lâu, rồi nói: "Xem ra Hoàng thượng thật sự không có ý định tuyển tú."

"Vậy làm sao bây giờ đây, Thụy tỷ nhi của chúng ta? Nàng ấy không thể chờ đợi thêm nữa!"

Trần đại phu nhân vẫn còn đang đắn đo, không rõ chuyện nữ nhi của mình không thể vào cung là vì sao. Trần Thái Nhiên lại bất mãn liếc nhìn bà ta, gằn giọng hỏi: "Là ai nói với nàng để Thụy tỷ nhi vào cung?"

Trần đại phu nhân sững sờ một chút, "Không có ai nói với ta cả! Tuổi của Thụy tỷ nhi xấp xỉ với Hoàng thượng, cũng đã vài lần gặp mặt. Thái phi nhà chúng ta lại có chút tình nghĩa với Thái hoàng thái hậu, nếu như Hoàng thượng tuyển tú, Thụy tỷ nhi nhất định sẽ được chọn!"

Thấy bà ta vẫn không nhận ra mình đang bị kẻ khác lợi dụng, trong lòng Trần Thái Nhiên bùng lên cơn tức giận, ông ta gầm lên: "Những lời ngươi nói, là nghe từ đâu ra? Ai đã nói với ngươi?"

Trần đại phu nhân có chút hoảng loạn, suy nghĩ hồi lâu rồi nói: "Mấy ngày trước tham dự yến hội, vài vị phu nhân có nói chuyện về việc Hoàng thượng tuyển tú, ta... ta liền cảm thấy nếu như Hoàng thượng tuyển tú, Thụy tỷ nhi nhà chúng ta chắc chắn sẽ được chọn."

Vốn là vợ chồng đã bao năm, Trần Thái Nhiên vẫn rất hiểu tính tình của bà ta. Nhìn vào biểu hiện của bà ta, ông ta liền biết bà ta không hoàn toàn nói thật. Ông ta ngồi thẳng dậy, nhìn chằm chằm vào Trần phu nhân, trầm giọng nói: "Nàng vẫn chưa hiểu sao? Chúng ta đã bị người ta lợi dụng rồi."

"Chuyện này..." Trần đại phu nhân vẻ mặt đầy bối rối. Nàng ta thật sự không cảm thấy mình bị lợi dụng, vì nàng ta thực sự tin rằng nữ nhi của mình nên vào cung làm phi tần.

Trần Thái Nhiên thấy bà ta vẫn không hiểu ra vấn đề, cơn tức giận trong lòng càng thêm mãnh liệt. Ông ta tức giận bà vợ của mình, cũng tức giận chính bản thân mình. Lúc đầu, Trần đại phu nhân đề nghị để nữ nhi vào cung làm phi tần, ông ta cũng đã động lòng.

Siết chặt nắm đấm, ông ta hỏi: "Ngoài vài vị phu nhân nói về chuyện tuyển tú ra, còn ai khác đã nói gì với nàng không?"

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Trần đại phu nhân suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Là Tam nhi tức phụ của nhà di mẫu ta."

Trần Thái Nhiên cau mày, cố gắng nhớ xem người này là ai. Sau một lúc lâu, ông ta lên tiếng: "Nàng ta xuất thân từ Triệu gia."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Đúng vậy, nàng ta là đích nữ của đường huynh nội các Triệu đại nhân." Trần đại phu nhân nói.

Trần Thái Nhiên siết chặt nắm đấm, thở hổn hển. Nội các Triệu đại nhân bị Hoàng thượng trừng phạt, nhưng vẫn chưa cam tâm. Ông ta cũng là một kẻ ngu ngốc, đã bị Triệu đại nhân lợi dụng.

"Chuyện này... Lẽ nào... Thật sự là nàng ta muốn hại chúng ta sao?" Trần đại phu nhân vẫn không nhận ra mình bị lợi dụng, bởi vì đây vốn dĩ là suy nghĩ mà bà ta đã ấp ủ trong lòng.

Trần Thái Nhiên hung tợn trừng mắt nhìn bà ta, đang định cất lời khiển trách thì lúc này, tiếng gõ cửa truyền đến, sau đó là giọng nói có phần hoảng loạn của quản gia: "Lão gia, thánh chỉ, trong cung tới ban chỉ."

Cũng không trách quản gia hoảng loạn. Trần Thái Nhiên vừa mới bị Định Quốc Công đ.á.n.h ở cổng cung, lúc này thánh chỉ lại đến, chỉ cần nghĩ thôi cũng biết không phải chuyện lành.

Trần Thái Nhiên cùng Trần đại phu nhân trong phòng cũng hoảng loạn, hai người vội vàng đứng dậy đi ra ngoài, bọn họ cũng có dự cảm, thánh chỉ này chắc chắn không phải là chuyện tốt.

Cả nhà hoảng loạn bước đến sảnh đường, một vị thái giám đang ngồi đó uống trà. Thấy người Trần gia đều đã đến, hắn đứng dậy nói: "Trần đại nhân tiếp chỉ thôi."

Trần Thái Nhiên vội vàng quỳ xuống, những người còn lại trong Trần gia cũng quỳ sau lưng ông ta. Thái giám mở thánh chỉ bắt đầu đọc, đại ý của thánh chỉ là, Trần Thái Nhiên không biết tôn ti trật tự, phạt một năm bổng lộc.

"Tạ ơn long ân."

Trần Thái Nhiên nghe chỉ phạt một năm bổng lộc, thở phào nhẹ nhõm, sau đó lau mồ hôi tiễn thái giám kia đến cổng phủ, đương nhiên cũng cho hắn không ít bạc. Thái giám cầm túi đựng ngân phiếu về cung, sau đó đến ngự thư phòng hồi báo.

Lý Cảnh Tập nghe thánh chỉ đã được truyền xuống dưới, vẫy tay để hắn ra ngoài. Sau đó nói với đại thái giám Diệp Đức Bổn: "Tra Trần Thái Nhiên."

"Vâng."

Diệp Đức Bổn đáp một tiếng rồi vội vàng đi ra ngoài sắp xếp, đồng thời thắp một ngọn nến cho Trần Thái Nhiên. Chỉ cần làm quan trong triều, điều tra nhất định có thể ra một số việc, càng đừng nói Trần Thái Nhiên cũng không phải là quan viên ngay thẳng chính trực lại thanh liêm.

Phạt ông ta một năm bổng lộc, chẳng qua là Hoàng thượng tạm thời không nắm được thóp của ông ta, nhưng lại không thể nuốt xuống cục tức này, mượn cớ trừng phạt mà thôi, phần chính đang ở phía sau. Hơn nữa hắn tin chắc, phu thê Định Quốc Công cũng tuyệt đối không bỏ qua cho ông ta.

Một số người chính là không thích sống yên ổn cho qua ngày, cứ thích đ.â.m đầu tìm đường chết.

Diệp Đức Bổn đoán không sai, Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài đang nói về Trần gia. Nghe thấy Tiêu Hoài dùng roi quất Trần Thái Nhiên một cái, trong lòng Đường Thư Nghi vô cùng sảng khoái.

Hôm nay Trần đại phu nhân đến gặp nàng nói những lời vô nghĩa đó, nàng cũng rất tức giận. Nhưng Trần đại phu nhân không nói rõ ràng, nàng cũng phải để ý đến danh tiếng của Ngọc Châu, mới không lập tức mắng nàng ta.

Về phần chuyện tuyển tú, thật ra nàng và Tiêu Hoài cũng không có ý định lo đến, giao mọi chuyện cho Lý Cảnh Tập giải quyết. Nhưng không ngờ chính là, đột nhiên có kẻ ngốc chạy đến trước mặt bọn họ nói những lời vô nghĩa. Như vậy bọn họ không thể không quản, nếu không thật sự sẽ có người cảm thấy, phủ Định Quốc Công bọn họ ai cũng có thể dẫm một chân.