Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 10: Ngụy gia tuyển người





Trời chưa sáng, bên ngoài lại bắt đầu đổ tuyết lớn.

Ngu Tùng Trạch vì lo lắng cho bệnh tình của em gái nên đêm nào cũng ngủ không sâu giấc. Gió bên ngoài lạnh thấu xương, tiếng gió gào thét làm khung cửa sổ rung lên bần bật, thiếu niên liền lập tức tỉnh giấc.

Củi lửa dưới giường đất được đốt ngày đêm, cho dù những nơi khác trong phòng không ấm áp, thì trên giường đất cũng phải được giữ ấm. Chẳng biết có phải vì hôm nay gió tuyết quá lớn hay không mà Ngu Tùng Trạch cảm thấy phần lưng lộ ra bên ngoài lạnh buốt.

Hắn không kịp lo cho mình, việc đầu tiên khi mở mắt là cẩn thận hé chăn ra một chút, nhìn vào cô bé trong lòng.

Dù bên ngoài có lạnh lẽo đến đâu, trong vòng tay gầy yếu của thiếu niên vẫn luôn che chở cho em gái một góc nhỏ ấm áp.

Tiểu Niệm Thanh đang ngủ say, gương mặt nhỏ vẫn còn nét xanh xao bệnh tật, hàng mi cong vút không hề lay động, dáng vẻ ngoan ngoãn đáng yêu, đến cả dáng ngủ cũng khiến người ta đau lòng.

Tuy cô bé còn nhỏ nhưng ngũ quan đã rất tinh xảo xinh đẹp. Lại vì bệnh tật triền miên nên không những không có vẻ bụ bẫm của trẻ con mà còn vô cùng gầy gò. Ngu Tùng Trạch ôm em, gần như không cảm nhận được chút trọng lượng nào.

Cảm giác mong manh như thể có thể c.h.ế.t yểu bất cứ lúc nào của em gái vẫn luôn như một bóng ma bao trùm lấy thiếu niên.

Hắn dùng mu bàn tay áp lên trán Tiểu Niệm Thanh. Xác nhận rằng em gái không bị sốt trong đêm, hắn mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tính từ lần mua thuốc và nhặt được con hổ bông về đến nay đã ba ngày, cơn sốt của em gái dần hạ xuống. Đến giờ đã một ngày một đêm không sốt lại, Ngu Tùng Trạch biết rằng cửa ải khó khăn nhất đã qua được hơn nửa.

Lúc trước khi hắn đi tìm đại phu, ngay cả vị đại phu trong y quán cũng không khỏi lắc đầu.

Trẻ con c.h.ế.t yểu là chuyện thường xảy ra trong dân gian. Trẻ nhỏ thể chất yếu, một trận bệnh mà người lớn có thể chịu đựng được, đặt lên người trẻ con sẽ trở nên nguy hiểm gấp mấy lần.

Huống chi Ngu Niệm Thanh còn chưa đầy bốn tuổi, bệnh lại nặng, điều kiện sống còn kém như vậy, ngay cả thuốc uống vào cũng có thể lấy mạng con bé.

Thuốc có ba phần độc, cho dù đã giảm bớt dược tính và liều lượng, cũng không ai dám chắc cô bé đã suy yếu đến hôn mê có chịu nổi không.

Lúc đó, lời của đại phu đã ngầm ám chỉ Ngu Tùng Trạch không cần tiêu tiền mua thuốc nữa, vì cuối cùng rất có thể sẽ mất cả chì lẫn chài. Để lại một thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi không một xu dính túi như hắn, bản thân có sống qua nổi mùa đông này không cũng là cả một vấn đề.

Ngu Tùng Trạch cũng là bí quá hóa liều. Hắn không biết em gái có qua khỏi không, nhưng hắn thật sự không còn cách nào khác. Lúc ấy Ngu Niệm Thanh đã sốt cao hôn mê mấy ngày, nếu không uống thuốc thì đúng là phó mặc cho trời, ở nhà chờ chết.

May mắn thay, ông trời đã phù hộ cho hai anh em họ.

Thần sắc thiếu niên trở nên dịu dàng hơn nhiều. Hắn từ từ đặt cô bé xuống giường đất, nhẹ nhàng gỡ bàn tay nhỏ đang nắm chặt vạt áo mình ra, rồi rón rén xuống giường.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Tiểu Niệm Thanh dường như đang ngủ say, nhưng ngay khoảnh khắc cảm nhận được hơi ấm của anh trai rời xa, cô bé liền nhíu mày, mơ hồ hừ vài tiếng, mang theo giọng mũi trẻ con và vẻ không muốn.