Nhưng lần này vẽ ra chủ yếu là để xác nhận diện mạo của con vật này, khí chất đúng sai thật ra cũng không quan trọng.
Thẩm Vân Sơ cũng nhìn bức họa, hắn trầm giọng nói: “Con vật ta thấy ở kiếp trước có đến tám phần tương tự với nó.”
“Tám phần? Vậy thì có thể xác định là Bạch Trạch rồi.” Ngu Tùng Trạch ngạc nhiên nói: “Thanh Thanh còn chưa biết chuyện về Bạch Trạch, giống nhau đến vậy, không thể nào là trùng hợp được.”
“Bạch Trạch gì ạ?” Niệm Thanh tò mò hỏi.
“Kiếp trước ta đã gặp một con vật, ta nghi ngờ nó là thần thú Bạch Trạch.” Thẩm Vân Sơ giải thích cho cô bé: “Thứ ta nhìn thấy và con vật em mơ thấy rất tương tự.”
Bạch Trạch?!
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Không ngờ giấc mơ của ký chủ lại có liên quan đến cả thần thú, hệ thống nghĩ trăm lần cũng không ra. Nó chắc chắn trong nguyên tác không hề có đất diễn của Bạch Trạch, chỉ là trong thực tế, tài liệu nó thu thập được quả thật đã từng có bóng dáng của Bạch Trạch.
Thật ra rất nhiều chuyện trong nguyên tác đều không viết, dù sao nguyên tác cũng chỉ là ghi lại một đoạn câu chuyện một cách phiến diện mà thôi, một thế giới tồn tại thật sự sẽ bổ sung tất cả những chuyện mà nguyên tác không đề cập đến.
Ví dụ như rất nhiều thần thoại và câu chuyện liên quan đến thời thượng cổ, cho đến Bạch Trạch bây giờ, nguyên tác đều không nói tới. Tên của vị Thiên Tôn trong truyền thuyết đã dùng một kiếm phân định lục giới chỉ xuất hiện trong cốt truyện liên quan đến cặp song sinh Tạ gia, để giải thích một chút về nguồn gốc sức mạnh tiên đoán của họ, ngoài ra thì hiếm khi xuất hiện.
Còn về sau này thế nào, hệ thống cũng không rõ lắm. Nguyên tác trong tay nó chỉ có nửa đầu cốt truyện, cũng không đề cập đến kết cục, thậm chí hệ thống còn không biết nữ chính Ngu Niệm Thanh cuối cùng có phi thăng hay không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cho dù chỉ có nửa trước, nhưng với dòng thời gian kéo dài mấy trăm năm, nguyên tác cũng rất có chiều sâu.
Hệ thống lật xem tài liệu, rồi nói với Thanh Thanh: “Bạch Trạch là thụy thú giống như kỳ lân, nghe nói nó thông tỏ mọi việc trên thế gian, có năng lực khống chế vạn thú, là điềm lành gặp dữ hóa lành.”
“Ồ.” Thanh Thanh nửa hiểu nửa không, cô bé thật lòng khen ngợi: “Nó thật lợi hại, vừa đẹp lại vừa lợi hại.”
Những người lớn sau khi thương lượng đã quyết định sẽ quan sát thêm vài ngày, xem Niệm Thanh có còn mơ thấy Bạch Trạch nữa không.
Cùng lúc đó, Tống Viễn Sơn lại lén liên lạc với Hạc Vũ Quân, đưa bức họa của Tô Khanh Dung cho hắn xem.
“Bạch Trạch mà ta thấy chính là như thế này.” Hạc Vũ Quân nói: “Là Thẩm Vân Sơ vẽ cho các ngươi sao?”
“Là Thanh Thanh nằm mơ thấy.” Tống Viễn Sơn nhíu mày nói.
Ngay khi họ vừa bàn luận về Bạch Trạch, Thanh Thanh liền có một giấc mơ như vậy, thật sự quá trùng hợp, khiến hắn có chút khó tin.
Bạch Trạch trước hôm nay vẫn là một hình tượng hư vô mờ mịt chưa ai từng thấy, chỉ lưu truyền trong những câu chuyện, nhưng hôm nay nó lại xuất hiện trong giấc mơ của Thanh Thanh. Phần lớn người gặp phải chuyện như vậy, so với việc cảm thấy mình may mắn, sẽ càng nghi ngờ đây có phải là một cái bẫy hay không.
Đúng lúc này, Tống Viễn Sơn nghe thấy Hạc Vũ Quân nhàn nhạt cười.