Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 671



Tống Viễn Sơn thở dài: “Hạc Vũ Quân, ngươi không có cách nào sắp đặt được mọi chuyện trên đời. Đã như vậy, thì không cần phải lo lắng nhiều đến thế, sao không cứ thuận theo tự nhiên?”

Giọng Hạc Vũ Quân trở nên trĩu nặng và u ám: “Mỗi một lần ta không chuẩn bị vẹn toàn, lại luôn có chuyện xấu xảy ra.”

“Lần này có lẽ sẽ không.” Tống Viễn Sơn nói: “Nếu mỗi người đều phải đưa ra quyết định khác với kiếp trước, vậy thì bây giờ đến lượt ngươi.”



Tàu bay xuyên qua tầng mây, không ngừng tiến gần đến Nhân gian.

Tống Viễn Sơn bước ra khỏi cửa, ông nói: “Tề tông chủ, lát nữa chúng ta dừng lại giữa đường một chút đi. Vừa hay nơi ở của hắn cũng ở phía nam.”

“Ai?” Tề Yếm Thù nhíu mày nói.

“Vị bạn tốt thần bí mà ngươi rất có thành kiến đó.”

Nghe Tống Viễn Sơn nói, Tề Yếm Thù lạnh lùng nói: “Kẻ đó cuối cùng cũng chịu lộ diện rồi sao? Thật lòng mà nói, một kẻ làm việc lén lút không quang minh chính đại như vậy, một chút cũng không đáng tin, ta cũng chẳng có hứng thú gì với hắn.”

Tống Viễn Sơn cười khổ nói: “Tông chủ xin cẩn trọng lời nói, vẫn là đợi gặp mặt rồi hãy nói sau.”

Tàu bay tuy đang hướng về địa bàn của Hạc Vũ Quân, nhưng Tề Yếm Thù vẫn tỏ ra rất khó chịu.

Thấy sắc mặt của hắn, Thẩm Vân Sơ thấp giọng truyền âm cho Tống Viễn Sơn: “Sư tôn, ngài chắc chắn để hai người họ gặp mặt là chuyện tốt sao? Con cứ có cảm giác Hạc Vũ Quân và Tề tông chủ không phải cùng một loại người, tính cách và cách làm việc cũng hoàn toàn khác nhau, không nhìn ra được có điểm gì tương đồng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tề Yếm Thù ngoài lạnh trong nóng, ghét ác như thù. Cho dù hắn nói chuyện đôi khi rất không khách khí, nhưng cũng có thể biết được người như hắn có tính khí gì thì sẽ phát tác ngay tại chỗ, sẽ không có gì vòng vo.

Còn Hạc Vũ Quân, Thẩm Vân Sơ lại rất cảnh giác với hắn. Người này tuy có khuôn mặt ôn hòa, nhưng thủ đoạn lại tàn nhẫn, nếu là địch nhân chắc chắn sẽ vô cùng nguy hiểm và khó đối phó. Cho dù hiện giờ đang đứng cùng một phe với Hạc Vũ Quân, Thẩm Vân Sơ vẫn không mấy tin tưởng hắn.

Một người có tính cách như vậy lại từng bước một bò lên từ Quỷ giới. Nếu có một ngày phản bội đồng minh có thể đạt được lợi ích lớn hơn, hắn tin rằng Hạc Vũ Quân tuyệt đối sẽ không chút do dự mà lập tức từ bỏ họ.

Thứ duy nhất ở Hạc Vũ Quân có thể tin rằng hắn vẫn còn nhân tính, có lẽ chính là Ngu Tùng Trạch.

Tóm lại, Thẩm Vân Sơ hoàn toàn không hiểu ngày đó sư phụ rốt cuộc đã nói chuyện gì với hắn, mà bây giờ lại có thể tin tưởng Hạc Vũ Quân đến vậy.

Tống Viễn Sơn cũng có chút đau đầu, ông thở dài nói: “Gặp mặt dù sao cũng là tốt, những chuyện khác chỉ có thể để hai người họ tự giải quyết.”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Tàu bay một đường đi về phía nam, đến chiều thì tới một vùng núi rừng nguyên sinh hoang vu.

Cách kết giới ẩn giấu của Hạc Vũ Quân còn một khoảng, Hạc Vũ Quân dường như đã giải trừ hạn chế của kết giới, thầy trò Thương Lang Tông liền lập tức phát hiện ra điều không ổn.

“Sao ở Nhân gian lại có quỷ khí?” Tần Tẫn nhíu mày nói.

Tô Khanh Dung nói: “Hay là yêu ma quỷ quái gì đang tác loạn?”

“Không đúng.” Tề Yếm Thù trầm giọng nói: “Quỷ khí dày đặc như vậy, hẳn là một quỷ tu có cảnh giới cao.”

Nói xong câu đó, hắn nhìn về phía Tống Viễn Sơn.