Thiếu nữ đôi tay chống nạnh, ghét bỏ mà nói với hắn: "Sao đến chỗ huynh cũng có thể bị người ta chiếm vậy! Ta đứng xa liền thấy, nàng ta muốn chen hàng, may mắn ta chạy tới. Lần sau gặp lại loại chuyện này phải ngăn ngay, không được để ý nàng ta biết không!"
Bùi Tịch chậm rãi thu hồi ngón tay ấn trên nan quạt, ánh mắt dừng ở trên mặt thiếu nữ một lúc lâu, sau đó dường như không có việc gì thu mắt, nhàn nhạt cười: "Được."
Thiếu nữ như là sợ chuyện vừa rồi lại lần nữa phát sinh, lúc sau liền không đi nữa, vẫn luôn đứng bên cạnh Bùi Tịch cùng hắn xếp hàng.
Người phía trước rất nhanh mua xong, An Cửu tiến lên đánh giá chỗ để phấn.
Nàng từ người xung quanh nói chuyện với nhau đã nghe ra, cửa hàng son phấn này làm phấn đặc biệt đẹp, còn có các loại mùi hương, được nữ tử trong thành vô cùng hoan nghênh.
Bán phấn chính là một đại nương, ba bốn mươi tuổi, thấy An Cửu do dự, chủ động lấy ra hai hộp đưa tới trước mặt nàng.
"Ta nhìn màu da cô nương, hai màu này thích hợp với cô nương đó."
An Cửu mắc chứng khó lựa chọn, trước nay nàng mua đồ chỉ mua một cái, bởi vì hai cái mỗi ngày sẽ rối rắm rốt cuộc dùng cái nào, có thể rối rắm thật lâu, sau đó lãng phí rất nhiều thời gian.
Nàng nhật ra cái "Khuyết tật" này của bản thân từ rất sớm, từ đó bất cứ thứ gì bên người, nàng đều chỉ giữ lại một cái tốt nhất, tuyệt đối không đưa ra hai lựa chọn.
An Cửu hỏi: "Đại nương ta có thể thoa thử không?"
Đại nương: "Có thể, cô nương thử đi, bày ra chính là để mọi người thử, cô chọn xong ta tới gói cho cô."
An Cửu cầm hai hộp phấn đi đến trước mặt công tử bạch y.
Bùi Tịch kỳ quái nhìn nàng, chỉ thấy thiếu nữ duỗi tay đến hộp phấn, dùng ngón út xoa son đỏ bên trong, thoa đều lên môi.
Sau đó khom lưng hướng mặt về phía hắn, một khuôn mặt nhỏ trắng như tuyết đột nhiên tiến đến trước mặt hắn.
"Bùi Tịch, huynh xem màu này đẹp không?"
Mặt thiếu nữ không hề trang điểm, da nàng cực đẹp, hiển nhiên vẫn luôn là kim tôn ngọc quý nuôi lớn, màu da trắng nõn sáng trong, thêm đôi môi đỏ thắm, giống quả anh đào tươi mới ướt át.
Một đôi mắt đào hoa sáng ngời trong suốt thấy đáy, chiếu rọi ánh mặt trời, dường như rơi xuống hai ngôi sao nhỏ lộng lẫy.
Bùi Tịch: "......"
Hắn im lặng một lúc lâu, mới chậm rãi nói với thiếu nữ gần trong mắt: "Không phải...... đều giống nhau sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
An Cửu: "???"
Đúng là đại thẳng nam! Son môi cũng không phân biệt ra sao?
Bùi Tịch đúng là không phân biệt ra, hắn chỉ là cảm thấy, môi thiếu nữ dường như trở nên hơi đỏ một chút, nhưng vốn môi nàng đã rất đỏ......
An Cửu bị câu trả lời của thẳng nam làm cho tức, chịu đựng lửa giận lau màu thứ nhất, thoa màu thứ hai.
Màu thứ nhất là màu đỏ dưa hấu, có lẽ gần giống màu môi nàng, cho nên hắn nhìn không ra về tình cảm có thể tha thứ.
Màu thứ hai là màu bling bling thiếu nữ, hẳn là bỏ thêm dưỡng, có cảm giác sáng long lanh.
Thoa xong, nàng xoay mặt nhìn về phía Bùi Tịch, hơi chu môi, nghiêm túc cho hắn ngắm: "Màu này thì sao? Màu này chắc nhìn ra được!"
Đích xác nhìn ra được.
Thiếu nữ môi căng mọng, trên môi có môi châu* đáng yêu, hơi bĩu môi, càng thêm vẻ đáng yêu mềm mại, khiến người ta muốn hái.
* Môi châu: nguyên văn 唇珠, chỉ phần môi nhô ra như hạt cườm ở giữa môi trên
Môi đỏ được bao trùm một lớp dưỡng, lấp lánh dưới ánh mặt trời, còn có một mùi hương trái cây nhàn nhạt, theo không khí tiến vào mũi.
Vừa rồi khi nữ nhân kia đi tới, Bùi Tịch chỉ cảm thấy mùi son phấn trên người nàng ta rất nồng. Nhưng mùi hương trên người thiếu nữ trước mặt, ngoài ý muốn tươi mát dễ ngửi.
Thiếu nữ còn đang ríu rít không ngừng: "Bùi Tịch, huynh cảm thấy hai màu này màu nào đẹp hơn? Ta cảm thấy đều không tồi, chọn không được......"
Đôi môi đỏ mở ra khép lại, mơ hồ có thể nhìn thấy đầu lưỡi mềm mại màu hồng giữa môi răng, tươi mới như búp sen.
Ánh mắt công tử bạch y đình trệ một lát, ho nhẹ một tiếng dời tầm mắt, giọng nói hơi khô khốc: "Màu thứ hai."
"Cái gì?" Thiếu nữ chớp chớp mắt, như là không nghe rõ.
"Màu thứ hai, trông đẹp hơn." Hắn hơi hơi nghiêng đầu, tai trắng nõn bất tri bất giác đỏ một mảng.
【 Độ hảo cảm Bùi Tịch đối với cô +5, hiện tại là 5. 】
"Được, vậy mua màu thứ hai!"
Thiếu nữ mặt mày vui mừng đi tính tiền, tựa hồ vì chọn được màu son vừa lòng, mà cảm thấy vô cùng vui vẻ.