Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối

Chương 80



Lâm Thanh Nghiên băng bó vết thương xong liền rời đi, thần sắc khi rời đi hơi lộ ra chút uể oải.

 

Bùi Tịch có thể nhìn ra chút suy nghĩ của nàng, nhưng hắn không có ý định tìm hiểu, cũng không muốn nhân cơ hội thay đổi quan hệ giữa hai người.

 

Tuy kiếp trước Lâm Thanh Nghiên g.i.ế.c hắn, nhưng thực tế, Bùi Tịch không thể nào hận nàng.

 

Hắn vốn sống không được lâu, cho dù nàng và Hạ Tử Kình không động thủ, hắn cũng sẽ c.h.ế.t dần c.h.ế.t mòn vì độc phát thường xuyên.

 

Huống chi, kết cục thảm như vậy, hắn cũng đã đoán trước. Cuối kiếp trước, hắn bị độc phát tra tấn đến suy sụp, gần như điên cuồng, làm rất nhiều chuyện ngu xuẩn mà khi tỉnh táo sẽ không làm.

 

Hiện giờ nghĩ đến, quả thực như đang tự tìm đường chết.

 

Sống lại một lần, hắn sẽ không giẫm lên vết xe đổ nữa.

 

Cảm xúc của Bùi Tịch rất nhạt nhẽo, không hiểu yêu, cũng không biết hận.

 

Đa số thời điểm, lòng hắn như mặt hồ đóng băng, sẽ không sinh ra bất kỳ d.a.o động nào, vĩnh viễn giữ tỉnh táo.

 

Kiếp này, hắn sẽ không bộc lộ mặt khác của mình nữa. Hắn sẽ vẫn luôn là thần y thiện lương từ bi trước mặt mọi người, ca ca tốt ôn nhuận như ngọc trong mắt Lâm Thanh Nghiên, huynh đệ tốt trượng nghĩa trong lòng Hạ Tử Kình.

 

Sẽ không có ai phát hiện hắn là thủ lĩnh Ngàn Sát Các nữa, hắn cũng sẽ không tham dự tranh đoạt bí tịch thần công, hắn vẫn sẽ thanh thanh bạch bạch*, sạch sẽ đứng dưới ánh mặt trời.

 

* Thanh thanh bạch bạch: nghĩa là hành vi trong sáng không tì vết, đặc biệt là liêm khiết

 

Hắn sẽ trở thành người tốt trong miệng mọi người, được vô số người tôn kính ngưỡng mộ, như phụ thân hắn.

 

Tiền đề cho tất cả những điều này, là hắn có thể sống sót lâu dài.

 

Đèn phòng Bùi Tịch còn sáng, hắn cất bình thuốc, băng gạc và đồ xử lý vết thương vào hòm thuốc.

 

Làm xong hết thảy, hắn vẫn chưa đi vào giấc ngủ, mà lẳng lặng ngồi bên cạnh bàn, như thể chờ đợi điều gì đó.

 

Quả nhiên không bao lâu, ngoài cửa sổ liền truyền đến tiếng gõ. Con cú hắn vốn huấn luyện để truyền tin cho Ngàn Sát Các đậu trên song cửa sổ, chân cột một ống trúc.

 

Mở giấy viết thư bên trong ra, một hàng chữ ánh vào mi mắt.

 

"Hôm nay ta mua một hộp son, đáng tiếc huynh không ở đó, nếu không bảo huynh chọn màu giúp ta."

 

Cho nên "Bùi Tịch" chỉ là lựa chọn rơi vào đường cùng sao?

 

Hắn trả lời nàng: "Vì sao muốn ta chọn?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Bùi Tịch xác thật không rõ, vì sao muốn Phi Y chọn chứ? Một nam nhân sao hiểu chuyện nữ nhi?

 

Cú mèo bay đi, một lát sau lại bay trở về.

 

Cũng may đây là chim huấn luyện chuyên nghiệp, khi bay cơ hồ không có động tĩnh gì, nếu không chim bay qua bay lại giữa hai cửa sổ, cực dễ khiến cho người khác chú ý.

 

Lần này thiếu nữ trả lời rất lớn mật: "Bởi vì...... Nữ tử trang điểm vì người mình thích nha. Hơn nữa huynh không biết sao? Son của nữ tử trừ đẹp ra, còn có một tác dụng khác."

 

Bùi Tịch: "Tác dụng gì?"

 

"Ai nha, muốn ta nói như thế nào chứ!"

 

Trên giấy chỉ có một hàng chữ như vậy, Bùi Tịch cho rằng chỉ có nhiêu, tập trung nhìn thì thấy có mũi tên nhỏ vẽ phía dưới, chỉ vào mặt trái trang giấy.

 

Hắn lật tờ giấy, trên đó còn viết một hàng chữ khác.

 

"Còn có thể cho huynh nếm thử nha ~"

 

Phía dưới in một dấu môi đỏ rõ ràng, đại khái mới in không lâu, trên giấy dính một chút sáp sáng lấp lánh, mùi thơm thoang thoảng xông vào mũi.

 

Một câu, một dấu môi, ý nghĩa rõ như ban ngày.

 

Hắn cơ hồ có thể tưởng tượng ra, thiếu nữ đem môi đỏ đặt lên giấy, cánh môi thanh tú mím chặt trang giấy, lưu lại dấu vết rõ rệt.

 

Công tử bạch y bỗng nhiên siết chặt tờ giấy, đầu ngón tay dùng sức, nháy mắt tạo một cái lỗ trên tờ giấy.

 

Trên đời này sao lại có một nữ tử không biết liêm sỉ như vậy!

 

Ngực hắn phập phồng, hàng mi dài run rẩy mấy phen.

 

Bùi Tịch thật sự chưa bao giờ gặp hành vi quá đáng như vậy!

 

Nếu ở hiện đại, khi nói chuyện qua mạng gửi một bước ảnh son môi kiều diễm ướt át cơ hồ là thủ đoạn cơ bản của bad girl. Nhưng với người cổ đại bảo thủ dè dặt, hành vi như vậy có thể nói là phóng đãng.

 

Tuy rằng Bùi Tịch sống hai kiếp, nhưng kiếp trước trước khi c.h.ế.t hắn cũng chưa đến hai mươi.

 

Cả đời này của hắn, nữ tử tiếp xúc duy nhất đó là Lâm Thanh Nghiên.

 

Lâm Thanh Nghiên tuy học võ, nhưng cũng là nữ tử biết lễ nghĩa, kiếp trước mặc dù hắn cầm tù nàng, cũng chưa bao giờ nghĩ tới chạm vào nàng.

 

Bùi Tịch không nghĩ ra, trước kia An Cửu có phóng đãng như vậy không? Chẳng lẽ nàng cũng từng làm vậy với Hạ Tử Kình?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com