Sợ lão già vô liêm sỉ Độc Cô viện trưởng lại sửa quy tắc, Hải trưởng lão cười lạnh nói: “Độc Cô viện trưởng, đừng bảo các ngươi lại định thêm quy tắc cấm đào hang ổ của Bọ Hung Tay Vàng đấy nhé? Thay vì làm thế, chi bằng ngươi dứt khoát bịt kín miệng Phượng Khê cho rồi.”
Độc Cô viện trưởng: “…”
Hải trưởng lão biết cách châm chọc thật đấy.
Ông ta lẳng lặng nhét một quả linh quả vào tay Hải trưởng lão.
Mau ăn rồi câm miệng đi thôi!
Ông ta không muốn nghe Hải trưởng lão nói chuyện nữa!
Hải trưởng lão cũng không nói gì, bởi đang ở trên địa bàn của người ta, nói sao cũng phải nể mặt, không tiện chèn ép quá mức.
Rạng sáng hôm sau, Phượng Khê bảo Tần Mộc kiểm kê số lượng Ly Hỏa Dạ Quang Sa.
Tần Mộc hưng phấn nói: “Đội trưởng, dù hiện tại chúng ta dừng lại không thu thập nữa, thì chắc chắn vẫn có thể giành hạng nhất.”
Phượng Khê gật đầu: “Nếu thế thì chúng ta đi tìm Sở Liên Tu của lớp Huyền thôi.”
Vẻ mặt Tần Mộc hiện rõ vẻ hoang mang: “Tìm hắn ta làm gì?”
Chẳng lẽ Phượng Khê muốn khoe khoang trước mặt Sở Tu Liên?
Chuyện này không thích hợp lắm đâu!
Tuy hắn ta cũng muốn làm thế lắm, nhưng không cần thiết.
Phượng Khê cười tủm tỉm đáp: “Đến nơi ngươi sẽ biết.”
Phượng Khê dẫn người của lớp Hoàng tìm được Sở Tu Liên.
Đám người Sở Tu Liên tốn cả đêm mới đánh tan được bầy dơi, thu thập được năm cân Ly Hỏa Dạ Quang Sa.
Thấy đoàn người Phượng Khê tìm tới, hắn ta còn tưởng lớp Hoàng đã biết khó mà lui, muốn bỏ cuộc.
Hắn ta lập tức tìm lại được cảm giác ưu việt đã mất từ lâu.
“Phượng Khê, ta nói rồi, chỉ có thể may mắn nhất thời, chứ không thể may mắn cả đời, vẫn phải dựa vào thực lực để nói chuyện. Các ngươi định bỏ cuộc đấy à?”
Phượng Khê cười nói: “Tần Mộc, nào, trưng bày cho hắn ta chiêm ngưỡng.”
Tần Mộc lập tức lôi vài bao tải ra khỏi nhẫn trữ vật, ném lên mặt đất, trong bao đựng đầy Ly Hỏa Dạ Quang Sa.
Tròng mắt của Sở Liên Tu và học sinh lớp Huyền suýt thì lồi ra ngoài.
Sợ bị họ cướp, Tần Mộc vội vàng cất bao vào lại nhẫn trữ vật.
Phượng Khê hếch cằm: “Sở Liên Tu, chúng ta hợp tác đi!”
Vẻ mặt Sở Liên Tu ngơ ngác: “Hợp tác thế nào?”
“Ta giúp lớp Huyền các ngươi giành được hạng hai, các ngươi tranh thủ thời gian còn lại hái thảo dược và săn Yểm thú cho ta. Thế nào? Hợp tác không?”
Sở Liên Tu chỉ thoáng do dự rồi đồng ý ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nếu chỉ dựa vào bản lĩnh của lớp Huyền thì còn lâu mới giành được hạng nhất, chi bằng hợp tác với Phượng Khê thì hơn.
Hắn ta không hề nghi ngờ độ chân thật trong lời nói của Phượng Khê, bởi hắn ta đã tận mắt nhìn thấy mấy bao tải Ly Hỏa Dạ Quang Sa kia.
Vì thế, Phượng Khê dẫn dắt các học sinh lớp Huyền và lớp Hoàng tiếp tục “chăn dắt” Bọ Hung Tay Vàng…
Độc Cô viện trưởng muốn nâng chén trà lên nhấp một ngụm, nhưng do bất cẩn nên đã bóp nát chén trà.
Có lẽ người khác cho rằng Phượng Khê giúp lớp Huyền là vì muốn có người giúp nàng hái thảo dược và săn Yểm thú để bán lấy tiền, nhưng ông ta thừa biết, đó không phải mục đích thật sự của nàng.
Căn cứ theo quy tắc, chỉ khi có một lớp bị loại tất cả các thành viên, thì mới có thể tiến vào vòng khảo hạch cuối cùng.
Ba giai đoạn khảo hạch trước đó, lớp Huyền vẫn luôn xếp bét, nếu lần này vẫn tiếp tục xếp bét, thì họ sẽ nhanh chóng bị loại hết.
Nhưng bây giờ Phượng Khê đã chen chân giúp đỡ lớp Huyền, đoán chừng giai đoạn tiếp theo nàng cũng sẽ tiếp tục giúp đỡ, vậy thì vòng khảo hạch này sẽ kéo dài thêm vài giai đoạn nữa.
Kéo càng dài, nàng càng có thể… vơ vét nhiều đồ hơn.
Nàng, sao nàng lại, lại chó đến thế nhỉ?
Phượng Khê chẳng thèm quan tâm đến suy nghĩ của Độc Cô viện trưởng, hiện tại tâm trạng nàng thỏa mãn không thôi.
Nàng vốn cảm thấy ngại vì vơ vét quá nhiều, nhưng Yểm tộc vô liêm sỉ trước, vậy nàng cũng không ngại làm chó chung với họ.
Từ giai đoạn này, nàng sẽ tay nắm tay với lớp Huyền.
Mọi người đều là đồng học, không nên bên trọng bên khinh, đúng không?
Tốt nhất hãy khảo hạch thêm mười tám giai đoạn nữa, có thế nàng mới kiếm đầy bồn đầy bát được.
Lúc này, lớp trưởng Sở Liên Tu của lớp Huyền ngơ ngác không thôi.
Bởi hắn ta nhìn thấy đàn Bọ Hung Tay Vàng cần mẫn tha phân, từng đàn từng đàn nối đuôi nhau, tha hết vòng này đến vòng khác.
Còn hắn ta chỉ cần ngồi chờ thu thập là được.
Ly Hỏa Dạ Quang Sa của lớp Hoàng được thu thập như thế này ư?
Không ngờ còn có thể làm thế này!
Dù hắn ta có vắt óc nghĩ cả trăm năm, cũng không thể nghĩ ra cách này.
Chỉ trong một đêm, lớp Huyền đã tìm đủ số Ly Hỏa Dạ Quang Sa. Dù lớp Thiên và lớp Địa có mệt sống mệt c.h.ế.t cũng khó mà tìm được nhiều như vậy.
Đám học sinh vui vẻ không thôi, nhưng những con Bọ Hung Tay Vàng kia lại mệt đến độ hộc m.á.u.
Tổng lượng phân chúng ta hai hôm nay còn nhiều hơn cả năm cộng lại.
Sở Liên Tu nói lời giữ lời, lập tức dẫn theo các học sinh lớp Huyền hái thảo dược và săn Yểm thú giúp Phượng Khê.
Ai nấy đều cực kỳ nhiệt tình.
Đương nhiên học sinh lớp Hoàng cũng sôi nổi góp công.
Đội trưởng đã giúp họ giành hạng nhất, họ cũng nên giúp đội trưởng làm chút chuyện gì đó.