Xuyên Thành Vợ Cũ Độc Ác Của Quyền Thần Bị Lưu Đày

Chương 350: Quyến rũ lòng người



Thẩm Nguyệt Dao nhìn qua ký túc xá của Tô Tuyết Y, cảm thấy Tô Tuyết Y dọn dẹp đặc biệt sạch sẽ thanh nhã, sách vở đều đặt ngay ngắn chỉnh tề.

Chăn trên giường cũng được gấp rất gọn gàng, mang theo cảm giác nghiêm cẩn không chút sơ suất.

Bên cạnh còn có giá sách, trên giá sách bày một số cuốn sách, đều là những cuốn Tô Tuyết Y thường ngày đọc.

Trên bàn của Tô Tuyết Y vừa vặn có nước nóng, chàng pha một ấm trà, sau khi rót nước xong thì đưa cho Thẩm Nguyệt Dao nói: “Nàng uống chút nước nóng trước để làm ấm người.”

Thẩm Nguyệt Dao vốn đang đứng ngắm nhìn ký túc xá của Tô Tuyết Y, nghe thấy giọng Tô Tuyết Y, nàng liền ngồi xuống ghế, rồi nhẹ nhàng uống trà nóng.

Khi Thẩm Nguyệt Dao uống nước, Tô Tuyết Y ngồi bên cạnh lặng lẽ nhìn nàng, mày mắt như họa, mang theo ánh sáng dịu dàng.

Thẩm Nguyệt Dao vừa ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Tô Tuyết Y, liền có thể thấy rõ thần sắc sủng nịch nồng đậm trong đó.

Bị sủng nịch nhìn như vậy, toàn thân nàng đều có cảm giác được hơi ấm bao bọc.

Thẩm Nguyệt Dao khẽ cười nói: “Kỳ thực thiếp mặc khá nhiều, một chút cũng không lạnh.”

“Lần này thiếp còn mang đồ đến cho chàng.”

Vừa nói, Thẩm Nguyệt Dao khẽ động ngón tay, từng chiếc hòm liền xuất hiện trên mặt đất.

Thẩm Nguyệt Dao đặt chén nước lên bàn, rồi ngồi xổm xuống mở hòm ra.

Tiếp đó, nàng lấy ra hai bộ áo len quần len, và mấy đôi vớ len cùng một chiếc khăn quàng cổ.

“Chàng xem, đây là y phục được làm từ lông cừu se thành sợi rồi dệt ra, mặc bên trong rất ấm áp, đây là do chính tay thiếp dệt cho chàng đấy.”

Khoảng thời gian này thời tiết lạnh, Thẩm Nguyệt Dao ngoài việc bận rộn với công việc của xưởng thêu và các cửa hàng, thì tranh thủ dệt áo len.

Đương nhiên sợi len đã được xưởng thêu chuẩn bị sẵn, nàng chỉ việc dệt thôi.

Hơn nữa Tô Tuyết Y mặc y phục kích cỡ nào, nàng trong lòng cũng đều biết rõ.

Tô Tuyết Y nhìn những thứ trước mắt, đều hơi ngẩn ra, “Đây là gì?”

“Là y phục, chàng mặc thử bên trong xem sao, đây là làm từ lông nhung cừu, mặc sát người sẽ ấm áp.”

Gà Mái Leo Núi

Thẩm Nguyệt Dao hưng phấn bảo Tô Tuyết Y thử mặc một chút.

Nhìn dáng vẻ vui mừng của Thẩm Nguyệt Dao, Tô Tuyết Y chỉ đành gật đầu đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tô Tuyết Y bắt đầu vươn ngón tay thon dài như ngọc tháo cúc áo.

Thẩm Nguyệt Dao vốn không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ nhanh chóng bảo Tô Tuyết Y mặc y phục vào.

Nhưng nhìn động tác của Tô Tuyết Y, Thẩm Nguyệt Dao không hiểu vì sao lại nghĩ đến những chuyện thân mật trước đây của hai người, gương mặt hơi ửng hồng.

Nàng hơi mất tự nhiên quay người lại, đặt áo len lên giường, để Tô Tuyết Y lát nữa mặc vào.

Nàng quay lưng về phía Tô Tuyết Y, khẽ nói: “Đổi y phục thế này sẽ lạnh lắm, chàng đắp chăn vào đi.”

Mặc dù cửa ký túc xá đã được đóng lại, trong phòng cũng đốt than củi, nhưng nếu cởi áo khoác ngoài thì vẫn dễ bị lạnh.

Tô Tuyết Y ôn hòa nói: “Không sao đâu.”

Nhưng chàng nhìn dáng vẻ của Thẩm Nguyệt Dao, khẽ khàn nói: “Dao nương, sao lại ngồi quay lưng về phía ta vậy?”

Thẩm Nguyệt Dao nghe Tô Tuyết Y hỏi, tim không kiểm soát được mà đập nhanh mấy nhịp, có một cảm giác xao động.

Trong đầu nàng bất giác hiện lên rất nhiều cảnh tượng diễm lệ.

“Không, không có gì.”

Tổng không thể nói là nàng đang thẹn thùng chứ.

Dù hai người đã có tình nghĩa phu thê, nhưng nàng đối diện với Tô Tuyết Y lúc ấy, vẫn có chút ngượng ngùng.

“Dao nương, nàng lại đây!”

Thẩm Nguyệt Dao khẽ giật mình, bất giác quay người.

Ngay lúc này, Tô Tuyết Y vươn tay kéo nàng lại, trực tiếp ôm vào lòng.

Trong khoảnh khắc ấy, khí tức tinh khiết như tuyết trên người Tô Tuyết Y bao bọc lấy nàng.

Điều quan trọng nhất là, lúc này nàng dường như đang dán sát vào làn da của Tô Tuyết Y.

Chàng vừa tháo cúc áo, để lộ lồng ngực, lại mang theo một cảm giác mê hoặc diễm lệ.

Lúc này ôm lấy Thẩm Nguyệt Dao, Tô Tuyết Y mới cảm thấy nơi trống rỗng trong lồng n.g.ự.c được lấp đầy.

Chàng ôm Thẩm Nguyệt Dao, khẽ hít thở hương thơm thanh khiết từ mái tóc nàng, thì thầm bên tai nàng nói: “Nàng có nhớ ta không?”