Lý chưởng quầy theo bản năng muốn từ chối nhưng nhìn vào táo đỏ trong tay, còn có cao lê thu trong lọ, hắn có chút khó lựa chọn.
Cố Tâm Nguyệt nhắc nhở: "Lý chưởng quây, cao lê thu này chỉ có 10 lọ, mang đến phủ thành hoặc kinh thành, đương nhiên sẽ bán được với giá cao, nếu ngươi không yên tâm, lọ cao lê thu và táo đỏ này coi như ta tặng miễn phí để ngươi dùng thử, ngươi mang về bàn bạc với Đông Gia rồi nói sau cũng không muộn.”
lý chưởng quầy nghe xong, dường như đã hạ quyết tâm: "Hồi Xuân Đường sẽ lấy cao lê thu này, vì Cố nương tử đã hào phóng tặng một lọ cho chúng ta, vậy ta cũng sẽ đưa trước 10 lọ cát cánh cho Cố nương tử mang về, coi như tiền đặt cọc, ba ngày sau ta sẽ chờ cao lê thu của Cố nương tử."
Nói xong, Lý chưởng quầy liền bảo tiểu đồng đi lấy 2 lượng cát cánh giao cho Cố Tâm Nguyệt, lại lấy thêm 10 lọ sứ tốt ra cho nàng.
Cố Tâm Nguyệt nhanh tay nhận lấy, đặt vào trong giỏ, rồi cáo từ quay về.
Tiểu đồng đứng bên cạnh thấy vậy, không khỏi khó hiểu: "Lý chưởng quầy, nhiều thứ quý giá như vậy mà cứ thế đưa cho nàng ta mang đi à? Ít nhất cũng phải 2 lượng bạc chứ? Lỡ nàng ta không đến thì sao?"
Lý chưởng quầy không nhịn được cốc vào đầu hắn: "Ngươi không thấy nàng ta chủ động để lại một lọ cao lê thu cho chúng ta hay sao? Làm ăn phải dựa trên sự tin tưởng lẫn nhau, Lý mỗ ta lần này tuyệt đối sẽ không nhìn nhầm người, mau đi tìm người mang những thứ này đến phủ thành cho Tần tam thiếu gia, cần thận đấy!"
Cố Tâm Nguyệt rời khỏi tiệm thuốc, đi mua ít thịt, lại lấy thêm chút lương thực từ trong không gian ra, vui về trở về thôn.
Ngày hôm sau.
Phủ Thanh Châu.
Tần tam thiếu gia nhận được cao lê thu do trấn Thanh Thủy gửi đến, còn kèm theo hai quả táo đỏ to, cùng một bức thư do Lý chưởng quầy đích thân viết.
Tần gia ở trấn Thanh Thủy không chỉ có một sản nghiệp là Hồi Xuân Đường, hai nơi cách nhau không xa, cho nên, cách 3-4 hôm, hắn lại có thể nhận được thư từ trấn Thanh Thủy gửi đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chỉ là, cao lê thu này là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.
Còn hai quả táo đỏ to này là sao? Chẳng lẽ trấn Thanh Thủy thật sự có thứ tốt như vậy à?
Chờ đến khi Tần tam thiếu gia đọc xong thư của Lý chưởng quầy, không khỏi cảm thấy có chút mong chờ. Trấn Thanh Thủy này, hắn đúng là đã hơn hai năm chưa đến.
Chờ đến khi hắn tỉnh táo lại từ trong hồi ức, liền dặn dò nô bộc thân cận bên cạnh: "Vừa khéo mấy hôm nay lão tổ tông bị ho, ngươi mang đến cho bà ấy nếm thử."
Hai ngày sau.
Bốn nam nhân nhà họ Cố hăng hái bận rộn mấy ngày, trong sân của Cố Tâm Nguyệt cuối cùng cũng chất đầy những hạt dẻ đang phơi gió.
10 lọ cao lê thu cuối cùng cũng đã nấu xong.
Phần còn lại, nàng dùng chiếc lọ thường đựng để dành một lọ cho Tống Dập, và tặng một lọ cho nhà họ Cố.
Lê rừng trên núi cũng đã hái gần hết, Cố Tâm Nguyệt định sáng mai sẽ mang 10 lọ cao lê thu đến Hồi Xuân Đường.
Sau đó, nàng có thể chuyên tâm lo việc thu hoạch mùa thu và bán hạt dẻ rang đường.
Nhân hôm nay rảnh rỗi, Cố Tâm Nguyệt đã nấu cơm tối từ sớm.
Cơm thừa buổi trưa trộn với trứng, chiên một đĩa cơm rang trứng vàng ươm.
Sợ không đủ ăn, Cố Tâm Nguyệt lạ dùng nước hầm xương nấu thêm chút bánh bột lọc, vừa có thể làm đồ ăn chính, vừa có thể húp nước.