Ba người lớn bé ăn ngon lành, lúc này Cố Tâm Nguyệt lại thèm rau đến phát điên.
Chờ bán được cao lê thu, nàng nhất định phải ra chợ mua ít rau về ăn.
Chờ cả nhà ăn xong, Cố Tâm Nguyệt trực tiếp để lại đống chén đĩa cho Tống Dập.
Còn nàng thì chạy vào nhà may quần áo, lần trước mang vải cắt sẵn từ nhà họ Cố về, nàng đã tranh thủ may được kha khá, hôm nay may nốt phần còn lại.
Chờ đến khi nàng làm xong hết thì trời cũng tối. Cố Tâm Nguyệt lại bảo Tống Dập đun hai nồi nước nóng, chà rửa thùng tắm mới do đại ca và cha đóng, pha thêm nửa thùng nước ấm vào.
Nàng và Tử Du về phòng tắm trước.
Tử Du có tính cách đơn giản, lại còn nhỏ tuổi, Cố Tâm Nguyệt yên tâm lấy trộm dầu gội trong không gian ra, gội sạch sẽ tóc cho mình và Tử Du, lại dùng sữa tắm tắm rửa sạch sẽ.
Tắm xong, hai mẫu nữ lau khô người rồi thay quần áo mới.
Tử Du thoải mái đến mức sắp ngủ thiếp đi: "Mẫu thân, Tử Du cũng thơm như mẫu thân rồi, quần áo mới mẫu thân may cũng mềm nữa."
Cố Tâm Nguyệt nhìn Tử Du tắm trắng trẻo, đôi mắt cũng dịu dàng hẳn đi: "Đúng vậy, Tử Du đáng yêu xinh đẹp như vậy, sau này mẫu thân sẽ luôn tắm thơm tho cho con, mặc quân áo đẹp cho con."
Tử Du vui vẻ ôm lấy cổ Cố Tâm Nguyệt, hôn chụt một cái lên mặt nàng: "Có mẫu thân thật tốt."
Tống Dập vào rót nước thì thấy hai người mặc quần áo mới, nằm trên giường cười đùa thân mật.
Cố Tâm Nguyệt vừa lau tóc cho Tử Du, vừa nói thầm.
Tử Du thì cười khúc khích.
Vừa vào phòng, cả phòng đều thơm phức, dường như chính là mùi hương thường ngày trên người Cố Tâm Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chỉ là lúc này có thêm hơi nóng, nồng hơn một chút.
Thấy Cố Tâm Nguyệt chân trần, tóc vẫn ướt sũng phía sau lưng, trên mặt nở nụ cười dịu dàng.
Tống Dập lập tức cảm thấy tim mình hãng một nhịp, vội vàng tránh mắt, cúi xuống bê nước ra ngoài đổ.
Đổi một thùng nước mới, Cố Tâm Nguyệt lấy quần áo mới đã chuẩn bị cho Tống Dập và Hoài Cẩn từ trong tủ quần áo ra.
"Tắm xong thì hai người thay vào nhé."
"Ừ." Tống Dập có chút không dám nhìn thẳng vào nàng, cúi đầu đáp lời.
Cố Tâm Nguyệt không dám đưa thứ khác cho hắn dùng, bèn lấy một cục xà phòng thơm đơn giản đưa cho hắn: "Đây là bánh xà phòng thơm ta mua ở trấn lần trước, ngươi nhớ tắm sạch cho Hoài Cẩn, chà sạch cả những chỗ bẩn ở góc cạnh."
Tống Dập vội vàng nhận lấy: "Ừ."
"Đúng rồi, giường sưởi ở đông phòng đã sửa xong rồi, tối nay ta sẽ đưa Tử Du sang đông phòng ngủ." Cố Tâm Nguyệt lại nói.
"Ừ." Tống Dập vô thức trả lời, sau đó bỗng nhiên nhận ra điều gì đó: "Hả?" Cố Tâm Nguyệt thấy hắn mặt đầy vẻ khó hiểu, nàng nhíu mày, lặp lại: "Giường sưởi ở đông phòng đã sửa xong rồi nên chúng ta không cần chen chúc ở một chỗ nữa, tối nay ta đưa Tử Du sang đó ngủ."
"ồ," Sắc mặt Tống Dập tối sầm lại không dễ nhận ra.
Trước đây khi chuyển nhà, không phải đã nói rõ rồi à, vì giường sưởi chưa sửa xong nên mọi người tạm thời chen chúc trên một chiếc giường.
Bây giờ điều kiện tốt hơn, đương nhiên là phải ngủ riêng.
Cố Tâm Nguyệt không hiểu phản ứng này của hắn là có ý gì?
Chẳng lẽ cách xa như vậy mà hắn còn có thể ngủ rồi nảy sinh tình cảm hay sao?
Lúc hai cha con tắm rửa thay quần áo xong, hai người nằm trên giường, tây phòng chưa bao giờ yên tĩnh như vậy.