Xuyên Vào Mạt Thế: Nữ Phụ Trà Xanh Giả Bộ Đáng Thương

Chương 108: MỖI NGÀY TÔI ĐỀU YÊU EM NHIỀU HƠN HÔM QUA



Mỗi cuộc chiến đều sẽ có những người tiên phong đứng ra, những người tiên phong đứng ra chẳng qua chỉ là muốn cho những người mà mình quan tâm ở phía sau được bình an.



Ở mạt thế cũng vậy, ai mà không sợ c.h.ế.t chứ?



Nhưng mọi người càng sợ sau khi c.h.ế.t sẽ biến thành cái xác không hồn giống như zombie, rồi lại đi làm hại người mình yêu thương.



Vì vậy mọi người đã sớm hẹn nhau, nếu ai biến thành zombie, đừng do dự, cũng đừng áy náy, hãy g.i.ế.c c.h.ế.t bản thân mình khi đã biến thành zombie.



Đây là một sự hy sinh anh dũng.



...



Sau khi trở về khu cắm trại trong sa mạc, tất cả dị năng giả hệ Không Gian đã chuyển dầu đã được cất giữ trong không gian ra xe tải lớn, xe tải lớn chở số dầu này trở về căn cứ.



Vì số lượng máy bơm dầu trong không gian của Cố Nhu Nhu nhiều và chiếm diện tích nên những thứ này đều phải đợi sau khi nhiệm vụ hoàn thành trở về căn cứ mới giao nộp.



Nhiều đội trưởng của các chiến đội được gọi đến họp, lên kế hoạch lại cho kế hoạch tiêu diệt zombie cao cấp lần này.



Mọi người lần này trở về sẽ có một ngày nghỉ ngơi, sau khi nghỉ ngơi xong sẽ lại tiến vào thành phố sa mạc, mà lần này thứ họ phải đối mặt chính là những zombie cao cấp đó.



Tối hôm đó, có xe chở đến rất nhiều nhu yếu phẩm, thậm chí còn có mấy con dê được bảo quản đến nay vẫn chưa bị hỏng.

Rất nhiều người nhìn thấy con dê bị xẻ thịt được nướng trên đống lửa đều tỏ ra vô cùng phấn khích.



Từ khi mạt thế bắt đầu, ai còn được nhìn thấy nhiều thịt như vậy nữa, dù có thấy cũng không dám ăn thả ga. Vì vậy, lần này mọi người đều ăn rất thoải mái.



Thậm chí còn có người lớn tiếng hô: "Đã quá! Có rượu nữa thì càng tuyệt!"

Chân Lục Trà đang ăn thịt rất ngon lành, nghe thấy  câu này liền ngẩng đầu, rất đồng tình với lời đối phương, ăn thịt mà không uống rượu thì mất đi một nửa hương vị.

Trong không gian của cô vừa hay có mấy bình rượu trái cây. Trước khi xuyên không, cô thích nhâm nhi vài ly rượu nhỏ sau khi đóng phim xong, nên trong không gian có dự trữ khá nhiều loại rượu trái cây mà cô thích uống.

Nghĩ rằng độ cồn của rượu trái cây có nồng độ không cao, uống cũng không ảnh hưởng đến công việc, Chân Lục Trà liền lấy số rượu trái cây còn sót lại trong không gian ra, đặt trên mặt đất.



[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Không nhiều cũng không ít, khoảng mười mấy bình.

Chân Lục Trà hướng về phía người vừa hô muốn uống rượu ở đống lửa đằng kia nói: "Tôi có rượu đây, rượu trái cây, không chê thì qua đây lấy!"

Chẳng mấy chốc mười mấy bình rượu trái cây đã được chia hết, Chân Lục Trà đã nhanh tay để lại cho mình một bình.

Hàn Diễm trêu ghẹo: "Không ngờ nha, Tiểu Lục, cô cũng thích uống rượu, nào nào nào, cho tôi một ly."

Chân Lục Trà thuần thục mở nắp chai, rót đầy ly cho mỗi người. Một bình rượu rất nhanh liền cạn đáy, "Sớm biết thế đã giữ lại thêm một bình, thế này vẫn chưa đủ uống."

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Cô nhìn về phía Tạ Lam Án, khuôn mặt non nớt ửng hồng vì hơi nóng của lửa.



Lúc này Chân Lục Trà trông đặc biệt mềm mại, cô nâng ly, đưa tay về phía trước mặt Tạ Lam Án, giọng nói ngọt ngào nũng nịu, "Thầy Tạ, chúng ta cụng ly nhé."

Cô mỉm cười, để lộ hàm răng trắng ngà, đôi môi hồng hào khiến Tạ Lam Án có chút thất thần.

Hương rượu hòa quyện với mùi hương độc đáo trên người cô vây quanh anh. Tạ Lam Án nhìn cô, trong lòng là sự xao động chưa từng có.

Chân Lục Trà à, em có biết không, mỗi ngày tôi đều yêu em nhiều hơn ngày hôm qua.

Anh cầm lấy ly rượu của mình chạm vào ly rượu cô đưa ra, tiếng va chạm giòn tan của thành ly át đi tiếng tim đập loạn nhịp của Tạ Lam Án. Hai người cùng uống cạn ly rượu dưới ánh trăng.

Ngày hôm sau, tất cả các chiến đội đều chỉnh tề, ai nấy đều hừng hực khí thế, trong ánh mắt tràn đầy sự kiên định.

Theo thông tin hiện tại mà căn cứ Trị Sinh có được, trong tòa thành giữa sa mạc này vẫn còn ba con zombie cao cấp khó nhằn.

Một con là zombie cao cấp không biết bằng cách nào kết hợp giữa lạc đà biến dị và zombie, một con là zombie sở hữu hệ Thủy mạnh mẽ, và một con zombie chưa rõ dị năng.

Dị năng của con zombie đó rất kỳ lạ, chất độc nó phát ra có thể dễ dàng ăn mòn một dị năng giả. Tống Khải đã từng tận mắt chứng kiến, sở dĩ anh ta còn có thể sống sót đứng trên sa mạc này là do đồng đội đã đỡ cho anh ta một đòn.

Nếu không, e rằng bây giờ anh ta đã không còn xương cốt, cho nên lần này Tống Khải cũng mang theo tâm lý báo thù cho anh em mà đi.

Mười lăm đội, vừa hay có thể chia thành ba tổ, Tống Khải dựa theo địa điểm thường xuất hiện của ba con zombie cao cấp đó mà phân chia ba tổ đội đến những nơi tương ứng.

Tiểu đội Ảnh Tức sẽ cùng Tống Khải và An Kỳ -  người dẫn đường trước đó cho họ - và bốn chiến đội khác đến địa điểm thường xuất hiện của con zombie cao cấp chưa rõ dị năng.

Một lần nữa bước trên con đường dẫn đến tòa thành này, Chân Lục Trà đột nhiên nhớ ra rằng trên đường đi dường như họ chưa từng gặp phải zombie cấp thấp nào.

Theo lý mà nói, một thành phố lớn như vậy, không thể có ít zombie như thế.

Cô nói ra nghi vấn trong lòng mình với Tống Khải.

Tống Khải vừa đi vừa nói với họ: "Trước khi chúng tôi phát hiện ra tòa thành này, zombie ở đây đã rất ít rồi, mãi đến khi chúng tôi tiến vào tòa thành mới biết được, zombie ở đây vì không tìm thấy người để ăn trong sa mạc, nên chúng đã tấn công lẫn nhau, thôn tính lẫn nhau.

Ban đầu chúng tôi còn cảm thấy tình huống này giúp chúng tôi bớt đi không ít phiền phức, nhưng càng về sau càng phát hiện có gì đó không ổn."

"Zombie tấn công và thôn tính lẫn nhau, chẳng khác nào nuôi cổ trùng vậy. Chúng tuy ít đi, nhưng lại ngày càng mạnh hơn, mạnh đến mức khiến chúng ta e ngại. Giờ đây, chúng ta buộc phải tìm kiếm sự giúp đỡ để tiêu diệt chúng. Nếu cứ mặc kệ lũ zombie cấp cao này, sớm muộn gì chúng cũng sẽ rời khỏi sa mạc, săn tìm con người, và khi đó mọi chuyện sẽ còn khó đối phó hơn."

Chân Lục Trà nghe đến đây coi như đã hiểu, nhưng trong đầu cô đột nhiên lóe lên tình tiết trong tiểu thuyết, nhớ đến thảm họa diệt vong của căn cứ Hoàng Hôn.

Liệu có liên quan đến zombie cao cấp trong sa mạc này không?

Bởi vì trong tiểu thuyết cũng miêu tả, zombie cao cấp tấn công căn cứ Hoàng Hôn giống như đột nhiên xuất hiện, cộng thêm zombie xuất hiện bên trong căn cứ, điều này đã gây ra bi kịch cho căn cứ Hoàng Hôn, còn có... cái c.h.ế.t của Tạ Lam Án.

Nghĩ đến đây, Chân Lục Trà cảm thấy hoảng loạn, cô như tìm kiếm sự an ủi, tiến lên một bước nắm lấy tay Tạ Lam Án.

Mà Tạ Lam Án thì rất tự nhiên chuyển đổi hai bàn tay đang nắm thành đan mười ngón vào nhau, giống như cảm nhận được sự bất an trong lòng cô, Tạ Lam Án nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.

Chân Lục Trà nhìn người bên cạnh, trong lòng bình tĩnh lại không ít.