Xuyên Về Làm Cô Nương Bất Khả Chiến Bại

Chương 310



Liễu Hoài Chi cực kỳ dứt khoát đổi tên mình thành Liễu Trạch, không hề có chút lưu luyến nào với cái tên cũ.

“Tuy ta rất mừng vì mình không có quan hệ huyết mạch với hai kẻ kia, nhưng trong lòng lại có chút áy náy. Ta đã phụ lòng cô cô và dượng đã dạy dỗ ta mấy năm nay, và cũng thực xin lỗi nàng.”

Liễu Trạch sờ sờ đầu thê tử, nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

“Ta đã nhận lời với nhạc phụ phải chăm sóc nàng thật chu đáo. Vậy mà mới thành hôn chưa được bao lâu, đã phải để nàng theo ta chịu khổ cực. Không còn thân phận Thiếu gia Liễu gia, về sau ta chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt. Nếu những người bên Kim gia biết chuyện, chắc chắn sẽ chê cười nàng.”

“Họ dám sao? Huống hồ, tướng công coi ta là kẻ yếu đuối như vậy ư? Kỳ thực, tiền bạc nhiều hay ít cũng không sao cả, chỉ cần phu thê chúng ta vẫn hạnh phúc bên nhau là đủ rồi. Ta vẫn còn vài căn phòng ở thành An Lăng này, chúng ta trở về lựa chọn đi, rồi nhanh chóng dọn ra ngoài.”

Lời Kim thị nói vô cùng hợp tình hợp lý, Liễu Trạch hiển nhiên phải làm theo, cũng không có bất kỳ dị nghị nào. Trước mắt, hắn lập tức sẽ trở thành một kẻ nghèo túng, thật đúng là cần phải nhờ cậy phu nhân duy trì sinh hoạt trong một khoảng thời gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“A Trạch, chàng nói xem, nếu chàng không phải hài tử của Liễu gia, vậy chàng sẽ là hài tử nhà ai? Phụ mẫu thật sự của chàng có thể đang ở thành An Lăng hay không?”

Liễu Trạch lắc đầu, trong thành An Lăng này, tuyệt đối không có người nhà ruột thịt của hắn.

“Vừa rồi nàng cũng đã nghe thấy, Liễu Thịnh nói khi vớt ta lên, y phục trên người ta đã rách nát tả tơi. Từ đó có thể suy đoán, trước kia gia cảnh ta vô cùng nghèo khó. Chẳng qua là việc được vớt lên từ dưới nước, lại là chuyện xảy ra chừng mười năm về trước... Ta nghĩ sẽ dễ dàng tra xét xem trong khoảng thời gian đó, sông An Lăng có xảy ra sự cố nào hay không. Chuyện này cứ để ta xử lý, nàng không cần phải lo lắng. Hôm nay nàng đã mệt mỏi rồi, cứ tựa vào người ta mà nghỉ ngơi đi.”

Kim Vân Châu khẽ gật đầu. Phu quân nàng vốn không phải kẻ mềm yếu, mọi chuyện đã có hắn lo liệu, nàng cũng chẳng cần phải bận tâm.

Sau khi trở về phủ Liễu, hai người liền phân phó đám hạ nhân bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị dọn nhà. Đồng thời, họ cũng sai người đi gấp rút điều tra những tai nạn, sự cố đã từng xảy ra trên sông An Lăng chừng mười năm về trước.