Xuyên Về Làm Cô Nương Bất Khả Chiến Bại

Chương 435



“Năm ngoái, cháo mồng tám tháng chạp của Đông Hoa lâu cũng là loại này, ăn cũng cảm thấy ngon, nhưng năm nay được nếm cháo của Cẩm Thực Đường rồi, ta mới biết mùi vị thơm ngon thực sự là như thế nào.”

“Đúng thế, đúng thế, ăn cháo mồng tám tháng chạp của Cẩm Thực Đường xong, nhìn lại cháo của Đông Hoa lâu lập tức cảm thấy chán chường, chẳng còn chút hứng thú nào.”

“Thôi nào, thi cháo miễn phí thì không cần đòi hỏi quá nhiều. Chỉ có thể nói là Cẩm Thực Đường làm việc nghiêm túc và có tâm hơn mà thôi.”

Người qua đường biết hôm nay có thi cháo đều cầm chén đi ra. Cứ mỗi người vừa ăn vừa thảo luận sôi nổi.

“Ngươi nói vậy không đúng rồi. Tuy hôm nay họ phát cháo miễn phí, nhưng đó là tiền do quan phủ cấp cho các tửu lầu đấy. Thực chất, đây là hội thi cháo miễn phí do quan phủ tổ chức mà thôi.”

“Chà chà, đã nhận tiền của triều đình rồi còn làm ra món như thế này, quả thật là quá tệ đi thôi……”

Người của Đông Hoa lâu chỉ thấy trước mắt lác đác vài ba người, lại còn nghe được nội dung nói chuyện của hai người kia, cả đám mặt mày đen sạm, không thể chịu nổi.

Đều là cháo mồng tám tháng chạp, vốn dĩ ban đầu bọn họ còn có mục đích muốn xem nhà người ta mất mặt.

Suy cho cùng, Đông Hoa lâu bọn họ luôn dùng nguyên liệu trân quý, đầu bếp cũng là người xuất sắc trong ngành ẩm thực, chắc chắn sẽ làm ra cháo mồng tám tháng chạp ngon hơn nhiều so với Cẩm Thực Đường đang sa cơ thất thế kia.

Kết quả, hiện thực đã vả mặt bọn họ không thương tiếc.

Cách đó không xa, phía trước sạp hàng của Cẩm Thực Đường đang có một hàng người xếp dài dằng dặc. Đuôi hàng người kia thậm chí đi ngang qua sạp hàng của Đông Hoa lâu, nhưng không một ai thèm liếc mắt nhìn sang bên này.

Cháo mồng tám tháng chạp để bên ngoài lát là nguội ngay, cũng giống như trái tim đang run cầm cập và đông cứng của mấy người bọn họ lúc này.

Sau khi biết tình huống tệ hại nơi này, Đại chưởng quầy Đông Hoa nhanh chóng hạ lệnh cho người dọn sạp hàng này đi, chuyển sạp thẳng đến ngoại thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vốn dĩ là nội thành và ngoại thành mỗi nơi đều có một sạp, nhưng giờ Đông Hoa lâu đã dồn hết ra ngoại thành.

Bởi vì bá tánh ngoại thành đói khổ hơn nhiều, bọn họ không bận tâm hương vị cháo mồng tám tháng chạp có ngon hay không, chỉ cần đủ đồ ăn có thể lấp đầy bụng, bọn họ sẽ hớn hở tới mang một chén về nhà.

Người Đông Hoa lâu cơ hồ đều cố gắng nặn ra nụ cười để phát hết số cháo đã thi thố cho xong chuyện.

Đến buổi trưa, tất cả liền dọn sạp, ai về nhà nấy.

Đại chưởng quầy Đông Hoa vừa về đến tửu lầu đã được tiểu nhị mời tới phòng bếp. Bên trong tĩnh lặng như tờ, nghe có vẻ vấn đề lần này không hề tầm thường chút nào.

Quả nhiên, hắn vừa vào cửa đã nhìn thấy chủ nhân chắp tay sau lưng đứng ở bên trong.

Trước mặt chủ nhân hắn còn đặt một chén cháo mồng tám tháng chạp màu đỏ đậm. Tuy bây giờ chén cháo đã nguội lạnh hoàn toàn, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ chén cháo này cực kỳ sánh đặc.

“Đến đây, các ngươi đều đến xem cháo mồng tám tháng chạp của Cẩm Thực Đường đi, rồi sau đó hãy nhìn lại thứ các ngươi đã làm ra.”

Nhóm đầu bếp đưa mắt nhìn nhau. Ngay lúc này, bọn họ không biết mình nên nói gì mới đúng. Đã không biết nói gì, càng không dám bào chữa cho chính mình, bởi vì thực tế đã chứng minh, người ta làm ra món cháo xuất sắc hơn bọn họ rất nhiều.

“Một lũ đều nín họng hết rồi sao? Ta trả tiền công cao để mướn các ngươi về như vậy, là để các ngươi ra bên ngoài làm mất mặt ta ư? Các ngươi có biết hôm nay cư dân trong thành đang nghị luận chuyện gì hay không? Mọi người đều nói cháo mồng tám tháng chạp của các ngươi toàn là nước!”

Hiển nhiên nhóm đầu bếp không thích nghe những lời này. Bọn họ quả thực đã dùng nguyên liệu ninh nhừ mà thành đó.

“Nếu chủ nhân không tin chúng ta, ngài có thể tra sổ sách ghi chép mua hàng. Năm nay, ta cũng dựa theo tiêu chuẩn hàng năm để nấu, không dám tự tiện thêm bớt dù chỉ một hạt đậu.”

Người nói chuyện chính là một lão đầu bếp kỳ cựu ở Đông Hoa, lão nhân này đã làm việc ở Đông Hoa mười bảy, mười tám năm trời rồi.