Hương thơm thanh thuần mềm mại, vị vừa ngọt ngào vừa mượt mà.
Tựa hồ mùi hương không khác mấy so với cháo mồng 8 tháng chạp bình thường, nhưng hương vị thì lại ngon hơn rất nhiều lần so với món họ vẫn thường nấu. Chỉ riêng cái cảm giác sánh mịn tuyệt diệu này thôi, bọn họ đã khó lòng làm ra nổi rồi.
Trong mắt dân chúng, cháo ninh quá lỏng hiển nhiên là chưa đủ thời gian; cháo phải sánh mịn mới đạt đến độ chuẩn mực. Nếu mang nồi cháo này ra ngoài, Cẩm Thực Đường chắc chắn sẽ nhận được vô số lời khen ngợi.
Nàng quả thực có vài phần tài năng.
Ngô Quân bỗng cảm thấy thìa cháo mồng 8 tháng chạp trong miệng mình trở nên chua chát.
“Mọi người đã dùng xong chưa? Nếu xong rồi, hãy nhanh chóng múc hết cháo mồng 8 tháng chạp trong nồi ra, chúng ta còn phải tiếp tục công việc nấu nướng.”
“Xong rồi, chúng ta đã dùng xong rồi!”
Xét cho cùng, mỗi người chỉ được một chén nhỏ, vài hớp đã hết veo. Mọi người nhanh chóng dọn dẹp chén bát, vội vàng tiến đến phụ giúp múc cháo ra khỏi nồi.
“Tam chưởng quầy, chúng ta đã đứng nhìn toàn bộ quá trình ngài nấu món cháo mồng 8 tháng chạp này, dường như không thấy có gì khác biệt. Không rõ vì sao lúc ninh xong lại sánh mịn được như vậy, mà cháo mồng tám tháng chạp chúng ta ninh, dù dùng bao nhiêu nguyên liệu, vẫn cứ cảm thấy lỏng bỏng nước? Cứ như cháo đã nhừ rồi nhưng sau đó lại bị chảy nước, hương vị kém vô cùng.”
“Phải chăng lúc đang ninh, các ngươi thấy nước trong nồi hơi cạn nên đã thêm nước lạnh vào nấu tiếp?”
Mọi người đều sửng sốt. Hiển nhiên, thấy thiếu nước thì phải thêm vào, nếu không, lỡ cháo bị cháy thì biết làm sao?
“Không được thêm nước ư?”
Lê Tường lắc đầu đáp: “Thật ra vẫn có thể thêm, nhưng phải cho đủ lượng nước ngay từ thuở ban đầu. Kế đến, hạt đậu phải được ngâm đủ thời gian, sau đó mới cho vào ninh. Chỉ cần làm đủ ba điều này, chư vị cũng sẽ nấu được nồi cháo mồng 8 tháng chạp hoàn hảo như thế.”
“Đa tạ Tam chưởng quầy đã chỉ dẫn!”
Các đầu bếp rất thoải mái và hào phóng nói lời cảm ơn. Ngay cả Ngô Quân đang ẩn mình phía sau cũng dựng đứng lỗ tai, cố gắng ghi nhớ thật kỹ những điểm mấu chốt này.
Ngay sau đó, Nhị chưởng quầy đã dẫn người tiến vào, mang những mẻ cháo mồng 8 tháng chạp đầu tiên ra khỏi phòng bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lê Tường chỉ lo giám sát những người khác làm việc, cho nên nàng không hỏi Hội Thi Cháo diễn ra ở đâu. Quan phủ không chỉ định cụ thể địa điểm, chỉ cần trong ngày hôm nay mang cháo tới dự thi là được.
Chẳng mấy chốc, những nồi cháo mồng 8 tháng chạp còn nóng hôi hổi đã được chở đến khu vực phố xá náo nhiệt nhất trong thành.
Vừa nhận được thẻ bài do quan phủ phát, Nhị chưởng quầy đã trông thấy người của tiệm Đông Hoa cách đó không xa cũng đang nhận thẻ bài rồi lập tức bày sạp dự Hội Thi Cháo. Rõ ràng, bọn họ có ý muốn đối đầu trực diện với tiệm ta.
“Nhị chưởng quầy, chúng ta nên xử lý thế nào? Có cần đổi sang một nơi khác chăng?”
“Không đổi.”
Cháo nhiều đến thế, qua tay kẻ này người nọ chỉ chốc lát sẽ nguội lạnh. Nhưng y vẫn tin tưởng vào tài nghệ của Lê Tường cô nương, tóm lại, cháo mồng tám tháng chạp do chính tay nàng làm ra sẽ không thể tầm thường.
“Gõ chiêng đi.”
Nghe được một tiếng chiêng vang lên loảng xoảng, người của Đông Hoa lâu liền cười vang:
“Tam chưởng quầy, người của Cẩm Thực Đường kia lại dám mang cháo đến thi đấu ở khu vực gần Đông Hoa chúng ta, quả nhiên là gan lớn lắm đó.”
“Chắc chắn rồi, dám đối đầu với chúng ta sao? Cứ chờ xem, lát nữa khi bọn họ dọn sạp, không thấy một ai ngó ngàng tới rồi sẽ biết thế nào là xấu hổ.”
Tam chưởng quầy Đông Hoa lâu cười khẩy rồi cũng phân phó tiểu nhị của mình gõ chiêng.
Hai nhà đã đối đầu trực diện, tự nhiên lập tức có người đi so sánh xem tỷ lệ thắng thua trong hội thi cháo mồng tám tháng chạp lần này.
“Không cần phải so sánh đâu.”
Một chén cháo mồng tám tháng chạp dưới ánh mặt trời tỏa sáng màu hổ phách đậm, đặc quánh và mịn màng, đối lập hoàn toàn với chén cháo nhiều loại nguyên liệu có màu tối tăm, lại loãng toẹt và lềnh bềnh toàn nước.
Bất kỳ ai cũng có thể thấy rõ ràng, năm nay Cẩm Thực Đường đã thắng tuyệt đối rồi!