Xuyên Về Làm Cô Nương Bất Khả Chiến Bại

Chương 489



“Từ lúc các ngươi bắt đầu dùng bữa, ta vẫn luôn đứng đây quan sát rõ mồn một. Những việc các ngươi đã làm, chẳng lẽ còn cần ta phải vạch trần tường tận sao?”

Lời này vừa thốt ra khiến nam nhân kia càng thêm lúng túng. Hắn không dám chắc liệu hành động lén lút lúc nãy của mình có thực sự lọt vào mắt Lê Tường hay không.

Song, đã nhận lời người khác tới đây làm trò, hắn ta nhất định phải diễn cho trọn vẹn. Bằng không, chưa nói đến việc không lấy được tiền thù lao, e rằng công việc hiện tại của hắn cũng sẽ tiêu tan.

“Ngươi cố tình ngụy biện! Chắc chắn là ngươi đang chột dạ. Ta dám đoan chắc rằng ở hậu bếp của ngươi đang cất giấu nguyên liệu bẩn thỉu. Lần trước nghe nói Khê Đầu bên kia bùng phát dịch heo bệnh, ta còn lo lắng sẽ có thịt heo bệnh trôi dạt tới thành An Lăng. Không ngờ quả thực có những tửu lầu lòng dạ hiểm độc như vậy, dám dùng thịt heo bệnh để nấu nướng, hòng kiếm lời trên sức khỏe thực khách!”

Lê Tường khẽ cười nhạt một tiếng.

“Ngươi nói cứ như thể ngươi đã tận mắt chứng kiến vậy.”

“Vậy ngươi có dám cho ta tới hậu bếp tửu lầu các ngươi xem xét một lượt không?”

Các thực khách trong đại sảnh vừa nghe thấy từ "thịt heo bệnh", sắc mặt lập tức biến đổi. Nhưng họ không hồ đồ đến mức chỉ nghe lời nói phiến diện mà nghi ngờ Lê Tường. Tất cả đều chăm chú theo dõi xem nàng sẽ đối phó với lời chất vấn của kẻ kia ra sao. Nàng có cho phép hắn ta vào hậu bếp để kiểm tra thực hư hay không?

Lê Tường cố tình tỏ vẻ chần chừ đôi chút, rồi mới gật đầu đáp lời: “Chư vị đều là khách quý quen thuộc của Lê Ký. Nếu ta không làm rõ chuyện này, e rằng sẽ khiến mọi người sinh lòng nghi ngại. Chỉ có cách đưa tất cả khách nhân đang có mặt tại đây ra hậu bếp để tận mắt xem xét, mới có thể trả lại sự trong sạch cho tửu lầu của ta.”

Nàng dẫn đầu bước đi, những thực khách muốn biết rõ sự tình đi theo sau. Kẻ gây rối ban nãy là kẻ nôn nóng nhất, dường như hắn ta sợ rằng trong lúc hỗn loạn này, Lê Tường sẽ kịp thời thủ tiêu hoặc đ.á.n.h tráo tảng thịt heo bệnh kia đi mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Các ngươi xem! Đó quả nhiên là thịt heo bệnh!”

Nam nhân kia kích động hô lên một tiếng, rồi vội vã chạy đến chỗ hai tảng thịt đang đặt trong sân. Vẻ mặt hắn ta đầy đắc ý, như thể muốn nói: Lần này xem ngươi còn ngụy biện bằng cách nào.

“Vị đại ca này quả có ánh mắt tinh tường, từ xa đã nhận ra hai tảng thịt này chính là thịt heo bệnh. Đúng như ngươi nói, đây quả thực là thịt heo bệnh. Chỉ là không biết kẻ nào có tâm cơ đưa chúng tới đây. Tiểu đồ đệ của ta vừa thoáng nhìn đã nhận ra điểm bất thường. Hiển nhiên là ta không dám sử dụng, bởi vậy mới đặt chúng ở đây, chờ xong việc sẽ xử lý.”

Nghe Lê Tường nói, nam nhân kia đang định thốt lên điều gì thì một vị khách đứng cạnh đã tiếp lời: “Đúng vậy, hai tảng thịt này quả nhiên chưa từng bị ai động vào.”

Thịt nếu để ngoài trời chừng ba, bốn canh giờ, bề mặt sẽ bị gió hong khô, tạo thành một lớp màng se lại. Nếu thiếu đi dù chỉ một miếng, người tinh ý chỉ cần liếc mắt là nhận ra ngay. Mà hai tảng thịt trước mắt này vẫn còn nguyên vẹn, không hề có vết cắt nào, vừa nhìn đã biết chưa từng bị ai cắt đi.

Nam nhân cúi đầu nhìn hai tảng thịt bên dưới, sắc mặt hắn ta đã trắng bệch như tờ giấy.

Lúc Chưởng quỹ Hà dặn dò hắn tới đây gây rối, đâu có tính tới việc tửu lầu Lê Ký lại không hề động đến hai tảng thịt kia. Giờ sự việc bại lộ, hắn biết làm sao đây? Lẽ nào nên cáo lui, hay cứ tiếp tục làm lớn chuyện lên?

Người tức phụ thấy tình thế bất ổn, lập tức vội vàng kéo ống tay áo trượng phu.

Đôi phu thê họ ngượng nghịu cười trừ, thuận miệng thốt ra một câu, rằng chuyện này có lẽ là do hiểu lầm mà thành.

“Hiểu lầm ư? Hiểu lầm lại có thể nói chính xác trong tửu lầu ta có thịt heo bệnh sao?”