Xuyên Về Thập Niên 70, Thành Nữ Pháo Hôi Làm Giàu Nuôi Cả Gia Đình

Chương 383



Mỗi yêu cầu mà Hứa Đình Tri đưa ra đều có lý có cứ.

Tủ trong phòng Tần Trúc Tây, vẫn là tủ mà cha mẹ nguyên chủ đóng từ hồi cưới nhau, đã hơn hai mươi năm rồi, cũ và mục nát cũng là chuyện khó tránh khỏi, tủ có thể dùng được lâu như vậy, đã chứng tỏ gỗ đóng tủ rất tốt.

“Được, đều nghe anh.”

Tần Trúc Tây không chút do dự đồng ý.

“Còn giường, chúng ta có cần đổi một cái không?”

“Cái này thì không cần đâu nhỉ?”

Giường vẫn còn tốt lắm, không nói đến độ bền.

“Vậy chúng ta đổi chiếu, anh chuẩn bị thêm mấy cái chăn mới.”

Hứa Đình Tri hận không thể đổi hết đồ đạc trong nhà thành đồ mới, như vậy mới phù hợp với thân phận tân hôn của anh.

Tần Trúc Tây vừa buồn cười vừa bất lực.

“Chăn gối thì bên nữ chuẩn bị, anh làm hết rồi, vậy em làm gì?”

“Em không cần làm gì cả, đợi anh cưới em là được.”

Chiêu tấn công bằng lời đường mật của Hứa Đình Tri lại tái xuất giang hồ.

Vừa khéo, Tần Trúc Tây cũng thích làm bà hoàng không cần động tay động chân, dù sao hai người cũng không có người lớn, mình không có ý kiến là được, có người lớn thì mới có ý kiến.

“Được, đây là anh nói đấy, vậy mọi thứ đều giao cho anh!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Yên tâm, anh chắc chắn sẽ nói được làm được.”

TBC

Nếu chuyện kết hôn mà còn không nói được làm được thì sau này còn có thể trông chờ gì ở anh?

Hứa Đình Tri làm việc rất nhanh, ngày đầu tiên mời người đến sửa nhà, ngày thứ hai mời người đến kéo điện, lắp bóng đèn, tiện thể tìm người đóng tủ, thậm chí còn đóng cả bàn. Ngày thứ ba anh đi lấy hai cái chăn về, còn là màu đỏ tươi, không biết mừng đến mức nào.

Tần Trúc Tây tuy thấy màu này rất sến, thôi thì, mới cưới mà, anh muốn làm gì thì làm, người không làm việc không có tư cách phát biểu ý kiến, vì vậy cô không nói gì cả.

Sau đó đến ngày thứ tư, anh đi lấy về mấy bộ quần áo mới, anh và Tần Trúc Nam mỗi người một bộ quần áo mới, còn Tần Trúc Tây thì có hai bộ, một bộ là chiếc váy liền màu tím nhạt, một bộ là quần áo dài tay bình thường nhưng mặc lên thì hơi bó một chút, không phải kiểu rộng thùng thình có thể nhét vừa hai người.

Lông mày của Tần Trúc Tây sắp dựng thành hình chữ bát.

“Bộ quần áo này anh mua hay là nhờ người may? Sao lại vừa vặn thế?”

Đặc biệt là chiếc váy liền màu tím nhạt này, kiểu dáng đơn giản phổ biến, quan trọng là màu tím này rất đẹp, quả thực rất hợp ý Tần Trúc Tây, chiếc váy này mà mặc ở thế kỷ mới thì cô mặc ra ngoài cũng là một đại mỹ nhân.

Ngay cả vị trí eo cũng rất vừa vặn, tôn lên vòng eo thon thả của cô, càng thêm mảnh mai, cô rất chắc chắn, bộ quần áo này tuyệt đối là Hứa Đình Tri định để cô mặc vào ngày cưới!

“Anh nhờ người may nhưng vải màu tím nhạt không nhiều, chỉ đủ may cho em một chiếc váy, ban đầu anh còn định may thêm cho em một chiếc áo sơ mi nữa.”

Hứa Đình Tri hơi tiếc nuối nói, sau đó chỉnh lại cổ áo cho Tần Trúc Tây.

Áo sơ mi màu tím nhạt mặc lúc đính hôn, váy liền màu tím nhạt mặc vào ngày cưới, thật tuyệt, đáng tiếc là loại vải này thực sự quá khó kiếm, anh tìm mãi cũng chỉ được một bộ này.

“Có một bộ là đủ rồi, anh phí công làm gì, nhưng mà, sao anh lại biết rõ số đo của em thế?”

Tần Trúc Tây trêu chọc hỏi, trên khuôn mặt trắng nõn nở nụ cười xấu xa.

“Chỗ này anh đã dùng tay đo nhiều lần rồi, sẽ không có vấn đề gì đâu.”

Hứa Đình Tri nghiêm túc nói, tay từ vai Tần Trúc Tây từ từ trượt xuống eo cô, thuận thế nắm lấy, ôm trọn vòng eo nhỏ của Tần Trúc Tây.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com