Yêu Người Thầm Lặng
8
Trong phòng, ánh đèn sáng rực.
Tôi cầm lọ dung dịch sát trùng, cẩn thận lau vết thương trên mu bàn tay Mục Hòa. Dù chỉ là một vết xước nhỏ, tôi vẫn tỉ mỉ xử lý.
Ánh mắt anh ấy từ nãy đến giờ vẫn dán chặt lên người tôi, cảm giác tồn tại quá mức rõ ràng.
Tôi không nhịn được ngẩng đầu lên, hỏi: "Anh nhìn gì thế?"
Anh ấy không những không thu lại ánh nhìn mà còn cười sâu hơn.
"Hôm nay em rất đẹp."
Dưới ánh đèn, gương mặt Mục Hòa càng thêm trắng trẻo, đường nét rõ ràng mà thanh tú, đôi mắt sâu thẳm không thấy đáy.
Áo khoác và cà vạt từ lâu đã bị vứt sang một bên.
Áo sơ mi của anh ấy được cởi hờ hai cúc, để lộ xương quai xanh gợi cảm thấp thoáng.
Một bầu không khí mập mờ lặng lẽ nảy sinh giữa chúng tôi.
Bên ngoài bất chợt vang lên một tiếng sấm rền, một cơn mưa lớn đổ xuống mà không hề báo trước.
Tôi bước đến bên cửa sổ, nhìn thấy Mục Dã quỳ trên mặt đất, ngước đầu nhìn tôi trân trân.
Cơn mưa xối xả dội xuống người hắn, thấm ướt toàn bộ quần áo, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích, cố chấp và kiên quyết.
Hình ảnh này dần dần trùng khớp với một ký ức từ vài năm trước.
Năm nhất đại học, tôi làm việc trong hội sinh viên đến rất khuya. Một đàn anh đi cùng đề nghị đưa tôi về, nhưng tôi từ chối.
Tôi nói với anh ấy rằng mình đã có bạn trai và người đó sẽ đến đón tôi.
Thế nhưng, tôi đã đợi rất lâu, gọi cho Mục Dã rất nhiều lần, nhưng hắn không nghe máy.
Sau đó, Tần Ngọc Châu nói với tôi rằng cô ấy đã thấy hắn ở quán bar, ôm ấp trái phải, vui vẻ vô cùng.
Tôi lập tức đến quán bar, tát hắn một cái rồi chia tay ngay tại chỗ.
Ngày hôm sau, tôi phát hiện hắn đã đợi dưới nhà tôi suốt cả đêm, không chợp mắt, ánh mắt đầy vẻ tiều tụy.
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
Hắn nói rằng vì thấy tôi và đàn anh đi gần nhau nên ghen, muốn tôi cũng phải ghen.
Tôi chỉ cảm thấy nực cười, nhất quyết không tha thứ.
Không biết đứa bạn xấu nào bày cho hắn cách đó, vậy mà hắn thật sự quỳ dưới nhà tôi.
Nửa đêm về sáng trời đổ mưa lớn, nhưng bóng dáng hắn vẫn không hề lay động.
Cuối cùng, tôi vẫn mềm lòng.
Sau lần đó, hắn hứa sẽ không bao giờ khiến tôi ghen tuông hay buồn bã nữa.
Cho đến khi tôi ra nước ngoài, hắn gặp Mạc Ngôn Hoan.
Quả nhiên, mọi lời hứa chỉ có giá trị khi còn yêu.
.....
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Mục Hòa bước tới, nửa cười nửa không nhìn bóng dáng chướng mắt dưới lầu.
"Đau lòng à?"
Tôi nhìn thấy trong mắt anh ấy sự mất kiên nhẫn và cơn giận dữ được kìm nén rất tốt.
Tôi không nhịn được mà bật cười.
Có chút đáng yêu.
"Anh nói sẽ giúp em chọc tức Mục Dã, đúng không?"
Nụ cười của Mục Hòa khựng lại, hàng mi khẽ rũ xuống, che đi chút mất mát thoáng qua trong đáy mắt.
"Ừm, em muốn chọc tức cậu ta thế nào?"
Tôi đột ngột hôn lên đôi môi mỏng của anh, hương bạc hà nhàn nhạt len vào chóp mũi.
Đôi mắt anh khẽ mở to, cả người cứng đờ không nhúc nhích.
Tôi khẽ rời khỏi anh một chút, trong mắt tràn đầy ý cười.
"Chúng ta là vợ chồng, anh nói xem phải chọc tức thế nào đây?"
Giây tiếp theo, anh bế bổng tôi lên, bước thẳng về phía giường.
Quả nhiên, chuông điện thoại vang lên.
Mục Hòa rất tốt bụng giúp tôi nhận cuộc gọi.
Đầu dây bên kia chỉ có tiếng mưa rơi rào rào, không ai lên tiếng.
Đến khi tôi đưa tay định lấy lại điện thoại, đôi môi ấm áp của anh lại áp xuống lần nữa.
Lần này không còn hời hợt lướt qua, động tác của anh mang theo chút ngang tàng, vô cùng mạnh mẽ.
Trong lúc môi lưỡi quấn quýt, tôi nhìn thấy trong mắt anh dục vọng không hề che giấu.
Thấy tôi không tập trung, anh khẽ cắn lên xương quai xanh của tôi một chút.
Tôi thuận theo ý anh, khẽ phát ra âm thanh đầy mập mờ.
"Tu... tu... tu..."
Điện thoại cuối cùng cũng bị cúp máy, cũng phục hắn có thể nghe lâu như vậy.
Tự rước nhục vào mình, trách được ai?
Trong phòng lại rơi vào tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở dốc bị đè nén của Mục Hòa.
Anh ấy nhìn tôi chằm chằm, đuôi mắt nhuộm một tầng đỏ ửng, giọng khàn khàn đầy mê hoặc.
"Mục phu nhân, còn muốn tiếp tục không?"
Tôi trở mình đè anh xuống, khẽ cười.
"Tất nhiên."
Từ trước đến nay, tôi đâu phải kiểu người ngoan ngoãn chịu thua.
Tiếng mưa ngoài cửa sổ ngày một lớn, che đi hết thảy cảnh sắc xuân tình trong phòng.
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com