(12 Chòm Sao) Thanh Xuân

Chương 13: Mùi thơm như nắng



Rốt cuộc bảy giờ cũng tới, vậy mà lớp chị cô vẫn còn ngồi cần mẫn làm nốt đề, còn đợi cô chữa, biết là chăm học rồi, nỗ lực rồi, không biết đến bao giờ cô mới có cái cảm giác lao đầu vào học quên cả giờ giấc như thế nhở.

Ôi những con người chăm chỉ, cũng là học chuyên toán, mà nhìn cô xem vừa bị chép phạt can tội nhắn tin trong lớp, còn tịch thu điện thoại nữa mới vui.

- Hihi, xin chào những sinh viên tương lai.

Sư Tử giơ tay ra chào, cái nụ cười ngượng không chịu được.

- Sao giờ này em vẫn còn ở đây thế?

- Em...em bị thu điện thoại rồi, còn bị chép phạt nữa, tí chị giả chữ kí vào đấy cho em nhớ, em hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa đâu.

- Chị không đùa với em đâu, lớp mười rồi đấy, em mà cứ tìm hiểu kiểu như vậy chị không thích em yêu đương đâu, yêu thì phải cùng nhau đi lên chứ kéo nhau xuống thì yêu làm gì.

Cô còn chưa yêu đương, tại Bách cứ gửi mấy cái hay hay làm cô không nhịn được mà cick vào xem, ai ngờ bị cô phát hiện ra, cho ngồi chép phạt từ đầu giờ tới cuối giờ, trong cặp còn một đống đề chưa làm nữa.

May ban nãy cô đem ra cho Cự Giải làm giúp một ít, không chắc đêm nay cô sẽ thức trắng mà làm mất.

Cả đoạn đường cô thì cứ nài nỉ, có người thì đâm bị thóc chọc bị gạo, cái tên người yêu chị cô này có vẻ thích xen vào chuyện người khác lắm nhớ.

...

Là bởi muốn đạt con chín xinh xinh trên bài kiểm tra sắp tới, Bạch Dương phải ngồi nghe Thiên Bình giảng một đống kiến thức từ lớp tám cho tới lớp mười một, như kiểu sơ lược toàn bộ hệ thống thôi ấy mà, nhìn chung cũng đơn giản.

Cậu ta bắt cô làm hết đống đề lớp tám cho tới lớp mười một, toàn là đề nâng cao, đề của đội tuyển lí đợt thi học sinh giỏi thành phố nữa chứ, cô làm gì có cửa mà thi học sinh giỏi lí cấp thành phố đâu, nhưng nhìn tờ đề muốn đút thẳng vào mồm để nhớ luôn khỏi học ấy chứ, nhìn là chả hiểu gì rồi.

- Quỹ đạo chuyển động của hai hạt là gì?

Thiên Bình chỉ vào hình mà cô vừa vẽ được, chả hiểu sao cho một con dốt lí làm đề thi của học sinh giỏi thành phố.

- Là...hai đường tròn hình như tiếp xúc nhau ở...

- Ê, đi thi tự luận cũng giải bài bằng "hình như" với "ở" chắc, cậu đọc cho đúng xem nào.

Nhịn, phải nhịn.

- Là hai đường tròn tiếp xúc nhau tại điểm ban đầu A của các hạt, có tâm lần lượt O1, O2,...

Bạch Dương cố nhìn cái hình, rồi nhìn đống công thức trong sổ, thực ra điểm yếu của cô là hay sai công thức thật.

Tên mất dậy láo toét này thỉnh thoảng còn cốc vào đầu cô nữa cơ.

Lần này cô mà không đạt được chín điểm, cô cốc lại cho bõ tức.

...

Hôm nay đi học Bảo Bình bị đau bụng, cảm giác như có đứa nào cứ đập thùm thụp vào ấy. Mặt mũi thì tái mét, rõ là chẳng có ăn cái gì linh tinh mà bụng đau thế không biết.

- Cô ơi cho em xuống phòng y tế chút ạ, em thấy không khỏe.

Bảo Bình không thể chịu được nữa, liền đứng dậy xin phép cô cho xuống phòng y tế nằm tí xem thế nào.

Đi được một đoạn cái tên oan gia này của cô lại lù lù xuất hiện.

- Lên đi.

Cậu ta khụy xuống, bảo cô lên lưng cậu ta, cô điên đâu mà tự dưng leo lên đó, nhưng mà đau quá không đi nổi liền ngoan ngoãn cho cậu ta cõng tới phòng y tế.

Thì ra cô bị ngộ độc thật, mà chẳng hiểu ăn cái giống gì mà ngộ độc nữa.

- Uống rồi ngủ đi.

Ma Kết đưa thuốc cho cô, còn lấy túi chườm đặt lên bụng cho dễ chịu, nhưng mà cái bụng vẫn đau không ngủ được luôn ấy.

- Từ từ thuốc mới có tác dụng được, nhắm mắt vào đi.

- Nhưng mà đau không ngủ được.

Cậu ta đỡ cô nằm nghiêng một chút, đặt cái gối ở bên cạnh cho cô ôm lấy nó, cảm giác ôm thứ gì đó vừa an toàn mà cơn đau cũng giảm đi một chút, bàn tay cậu ta xoa xoa đầu cô hệt như đứa trẻ, cảm giác có chút dễ chịu.

- Ngày xưa mình ốm mẹ cũng hay làm thế, có phải rất thích không hả?

Bảo Bình khẽ gật đầu, mắt lim dim dần chìm vào giấc ngủ.

Không phải là tên hay trêu cô à, cậu ta sao hôm nay lại quá đỗi dịu dàng như thế.

Mùi hương dịu nhẹ từ trên người cậu ta cũng nhẹ nhàng như vậy, vội len lỏi vào trái tim cô gái một cách tình cờ như thế.

Đối với Bảo Bình, cảm giác này rất lâu rồi cô không được trải qua, nó khiến cô nhớ tới mẹ, nhớ da diết trong vô vọng.

Áo khoác của cậu ta có mùi như nắng, cuộn mình vào nó cảm giác giống như một con mèo nhỏ tìm thấy ổ của chúng, vừa thơm, vừa khiến người ta u mê không lối thoát.

Ma Kết nhìn Bảo Bình ngủ, thấy thỉnh thoảng còn cười nữa, không biết đang mơ cái gì mà lại hạnh phúc như thế, dáng vẻ lúc ngủ xem ra cũng rất ngoan ngoãn, không tinh ranh như mọi ngày.

Dáng vẻ nào cũng thế, cũng đều sẽ thích hết.

...

Thế giới của Cự Giải và thế giới của tất cả mọi người đều không hề giống nhau, cậu từ nhỏ đã gặp vấn đề về giao tiếp, còn phải gặp bác sĩ tâm lý thường xuyên.

Cho nên đối với cậu sách giống như một người bạn, cậu có thể thấu hiểu nó, và nó cũng thế, giúp cho cậu có thể tìm thấy bản thân trong đó. Sau này quyết định viết lách là một điều gì đấy rất mơ hồ mà cậu tự vạch ra cho chính mình, viết để giải phóng toàn bộ tất cả những suy nghĩ của mình gửi vào những con chữ, chỉ có viết lách mới khiến cho tâm sự chất chứa trong lòng cậu nhẹ đi một chút, là nơi kết nối cậu với thế giới ngoài kia.

Cự Giải không đọc sách thì sẽ gấp origami, giúp cho cậu giải tỏa căng thẳng rất tốt, trong phòng cậu có rất nhiều sách và origami rất nhiều hình dáng khác nhau.

Trong mắt của một người mắc bệnh tâm lí, thế giới vốn chỉ có hai màu trắng đen, cảm xúc dù buồn hay vui cũng chỉ có một, họ không biết cách giải phóng những năng lượng đó như thế nào.

Giống như việc bố muốn cậu thi vào luật, nhưng cậu lại quyết lựa chọn một hướng đi khác ông ấy. So với việc chấp nhận bước theo con đường của bố mình, cậu vẫn sẽ lựa chọn con đường mình thích hơn.

...

Trong trong lớp chuyên toán, Xử Nữ cùng cô bạn Hạ Thu cùng nhau lên bảng giải một bài toán với hai dạng khác nhau, đây là một cuộc đua xem người nào có cách giải nhanh và hay nhất.

Hạ Thu được xem là đối thủ ngang tài ngang sức với Xử Nữ, không chỉ riêng môn toán, mà tất cả các môn tổng điểm cũng gần như bằng nhau cả.

Cả hai chỉ có mười phút để nghĩ và trình bày cách giải.

Bây giờ thi đại học không giống như hồi xưa là thi tự luận, năm nay tất cả đều là thi trắc nghiệm, mỗi câu chỉ được phép giải trong vòng hai mươi giây, chưa kể mấy câu dễ đọc lướt qua có thể nhảy ra đáp án, câu nào khó giới hạn trong vòng gần một phút đã là chậm nhất, nhưng để đạt được giới hạn đấy thì những bài tự luận với nhiều dạng khác nhau sẽ nâng cao phản xạ của mình lên rất nhiều.

Bây giờ cô Lương vừa cho cả trắc nghiệm lẫn tự luận, còn lên đối đầu nhau xem ai tìm ra cách giải nhanh gọn nhất, giống như một cuộc chạy đua tàn khốc xem ai sẽ về đích trước ấy.

Những tháng bước vào lớp mười hai, là những ngày tháng gian khổ vô cùng, ngày ngày cần mẫn giải một đống đề hóc búa, còn phải lên thi đấu căng thẳng, bảo sao chỉ có vài ngày mà đứa nào cũng bơ phờ như đi đánh trận.

Lần thi đấu này Xử Nữ thắng một điểm, vì được chia theo team để học, trong nhóm cô gồm có Thiên Yết, Đam và San, cùng nhau thảo luận đề, tìm ra phương pháp giải vừa hiểu quả lại nhanh nhất.

Từ sau khi vào chung một team, Thiên Yết và Xử Nữ mới có thời gian tiếp xúc với nhau nhiều hơn, hai người giống như một bản thể trùng khớp, lại bắt đúng tần số với nhau, cho nên làm việc lại càng ăn ý hơn rất nhiều.

Điện thoại Xử Nữ rung lên nãy giờ, mà mải làm đề mãi mới để ý, thấy tin nhắn gửi trong nhóm nói Bảo Bình đang trong phòng y tế mà sốt hết cả ruột.

- Mấy cậu cứ làm tiếp đi, mình đi xuống xem em mình thế nào rồi lên sau, chữa hộ đề giúp mình nhớ.

Xử Nữ vội vàng chạy ra, cùng Song Tử đi xuống phòng y tế.

Đám chị em đứng bên ngoài nhìn vào, thấy Bảo Bình đang ngủ, lại thấy Ma Kết ngồi ở đó canh cho con bé nữa, nên không lỡ đi vào, chắc là đỡ rồi nên mới ngủ ngon như thế.

Bình thường hai đứa này hay cãi nhau, thế mà bây giờ lại thân thiết như thế.

Bây giờ khối mười một cũng có lịch học tối, cho nên chỉ còn mấy đứa em mới vào trường là chưa có lịch học tối, vì vậy mà chiều nào về cũng phải đi chợ hì hục nấu nướng.

- Chiều bọn em về sớm, chắc mua ít xương về nấu cháo cho chị ấy ăn vậy.

Kim Ngưu còn đang nghĩ nên mua gì về nấu, mấy hôm nay cô toàn phải là người lên thực đơn, cùng Sư Tử và hai tên kia vào bếp làm bữa tối, dù không được ngon như chị mình nấu, nhưng cũng không tới nỗi nào.

...

Thành phố sang thu mà đã se se lạnh.

Hôm nay Sư Tử báo không ăn cơm ở nhà, biết là đi chơi với bạn Bạch của cậu ấy rồi.

Có mỗi mình Kim Ngưu đi siêu thị cùng Nhân Mã và Song Ngư, hai chân xách đồ quen thuộc của cô.

Ba đứa đi siêu thị mà cứ như đi tấu hài.

Cái tính Kim Ngưu là thích cái gì mua cái đó, còn chẳng biết về có nấu hay không, còn Song Ngư thì mua có chọn lọc, cái gì không cần thiết sẽ bỏ hết ra không lấy làm gì.

Kim Ngưu bỏ hai khay chân gà rút xương vào giỏ đồ, Song Ngư liền bỏ bớt ra hết.

- Ăn chân gà ngon mà.

- Cậu biết chân gà đông lạnh người ta để bao lâu không, ăn bổ béo gì đâu.

Nhân Mã biết chắc cậu lại phải lựa chọn một trong hai cho xem.

- Nhân Mã, cậu chọn đi, chân gà xả tắc.

- Hay là ung thư.

Hai người nhìn Nhân Mã như muốn ép cậu phải lựa chọn vậy.

Nhưng cậu thích ăn chân gà xả tắc, ăn cũng khá là hợp mồm, nhưng ăn nhiều thì sẽ bị ung thư, mà ăn ít chắc không bị đâu.

- Lấy.

Nhân Mã hùng hổ tuyên bố.

Kim Ngưu biết là cậu ta cái gì cũng duyệt mà, vì cái gì cậu ta chẳng ăn.

- Ung thư chết cậu đi.

Song Ngư lườm Nhân Mã, lần nào cũng thế, cái gì cũng lấy lấy.

Đi mua đồ với hai người này có ngày sạt nghiệp.

- Hai người mà cưới nhau về thì ra đường ở hết.

- Cưới cái đầu cậu.

Nhân Mã đập bốp vào lưng Song Ngư một cái, ăn nói hàm hồ, cậu làm sao có thể cưới Kim Ngưu được chứ, cậu có điên đâu.