Tầm chiều cano cập bến về đến cảng, Bảo Bình đi xuống liền có người gọi tên cô. Nhìn đi nhìn lại hóa ra là cậu cô chơi từ hồi cấp hai, tưởng cậu ta định cư ở Úc rồi, bây giờ lại thấy xuất hiện ỏ đây.
- Lâu lắm không gặp, khỏe chứ?
Cậu ta đi tới tự tin ôm giao tiếp một cách thân mật với Bảo Bình, cái này hình như là do bên đó hay chào hỏi như vậy ấy.
- Mình ổn, về chơi à?
- Lần này mình về chơi sáu tháng, sau đấy lại qua bên kia.
Bảo Bình gật gù cũng hiểu ra, quay qua giới thiệu mọi người với nhau, cậu ta cũng khá thân thiện cho nên chắc hồi cấp hai cũng quen không ít đâu.
Vì hồi xưa Quốc ở trường cậu ta giỏi xã giao lắm, đi đâu cũng thấy người quen, được cái thông minh và hoạt bát, học chung với cô hết cấp hai là sang Úc ở luôn rồi, nhưng cậu ta vẫn giữa liên lạc với lớp cô, cũng hay hỏi han này kia, nói chung tên nay cũng tốt, nhưng có một điểm yếu là hay khoe của, đời lắm người trọng chữ sĩ lắm, ngoài cái đó ra cô thấy cậu ta không tồi.
- Bố mình mới mở một nhà hàng ở gần Vinpearl, nếu tối mọi người không bận có thế tới đó, mình sẽ đãi cậu và mọi người một bữa, coi mừng ngày tái ngộ.
- Được thôi, nếu cậu có lòng.
Bảo Bình không thèm để ý tới ánh mắt đang nhìn chằm chằm về phía hai người, trước nay sao cậu không nghe Bảo Bình kể về cậu ta, lại còn thân thiết như vậy cơ chứ.
Trong lòng Ma Kết rốt cuộc cũng hiểu cái cảm giác của Bảo Bình khi cậu tiếp xúc với người con gái khác, cảm thấy rất bực bội, nhưng không thề nào nói ra.
Nhìn sắc mặt Ma Kết đen kịt lại là biết ghen lắm mà không làm gì được rồi, đã bảo còn yêu mà cứ chối, đợt này cho anh ấy biết vì sao mà mỗi lần con gái tới gần giả bộ thân thiết lại khiến Bảo Bình tức như thế.
Đặc biệt là bà Lam, đội phó trong đoàn thanh niên, vì bà ấy lúc nào cũng kè kè bên cạnh anh Ma Kết, đã vậy là cái người gián tiếp khiến hai người suốt ngày cãi nhau ầm hết cả lên, cô ghét lắm nhưng chẳng làm giúp chị mình được.
Xem ra bây giờ đã tới lúc nghiệp quật anh ấy rồi.
...
Ban nãy Nhân Mã nói lát về sẽ đưa cô một thứ, ngồi ở bên ngoài mãi mới thấy cậu ta đi ra, làm cái gì mà lâu thế.
Nhân Mã đi ra giấu sau lưng cái gì ấy, bày đặt giấu giấu giếm giếm.
Cô kéo cậu ta ngồi xuống gặng hỏi là cái gì, làm như tặng người yêu không bằng ấy.
- Cậu đưa đây xem nào, cứ giấu giếm chi không biết nữa.
Kim Ngưu xòe tay ra giả bộ nhắm mắt, tự nhiên hộp quà đặt trên tay.
Nhìn cậu ta vừa cười vừa mở cái hộp ra, là một cái lắc tay màu vàng, có một hình hoa cúc đính đá sáng lấp lánh làm điểm nhấn, nhìn mỏng manh mà tinh tế lắm, không ngờ tự nhiên cậu ta lại có nhã hứng tặng quà mới sợ chứ.
- Đưa đây mình đeo cho.
Bàn tay mềm mại khẽ chạm nhẹ vào da cậu, miên man như một cơn gió mùa xuân khẽ lướt qua tim, nhìn mắt Kim Ngưu cứ nhìn chằm chằm cậu lại có chút bối rối.
- Cái lắc này bao nhiêu ấy, bằng vàng à?
- Mua ở "hàng rong" tiện thì mua cái cho cậu, mạ vàng thôi, giá cả quan trọng gì, đeo đẹp là được.
Nhân Mã đeo vào tay cho Kim Ngưu, đúng là tay nhỏ đeo cái gì cũng đẹp, sau này cố làm thật nhiều tiền sẽ mua nhiều thứ to hơn cho cậu ấy thích.
- À, mình tính đi học làm bánh ấy, sau này sẽ mở tiệm bánh thật xinh, rồi ngày nào cậu cũng qua ăn nhé.
Cái câu này cậu nghe từ muôn thủa rồi nhưng mà vẫn gật đầu.
- Được, cậu muốn mở cả chuỗi cửa hàng mình cũng sẽ mở cho cậu.
- Thôi, mình thích mấy cái nhỏ nhỏ, làm vì đam mê chứ lời lãi đâu quan trọng, mở nhiều nhọc lắm.
Nhân Mã cũng đồng ý luôn.
Tên này được cái dễ tính lắm, cái gì cũng đồng ý luôn ấy, chẳng có tí lập trường gì thì sao mà làm việc lớn được, nhưng mà được cái cô có người ủng hộ ấy, cả thế giới có không đồng ý thì cậu ta cũng sẽ đồng ý tất cả những quyết định của cô, hệt như tin bất chấp luôn ấy.
...
Buổi tối Ma Kết lúc đầu còn nói với đám con trai là không đi, nhưng lúc sau suy nghĩ kiểu gì lại ăn vận chỉnh tề đi tới đó.
Thực ra trong đám con trai, Quốc có quen Thiên Bình và Thiên Yết.
Thiên Bình thì ai chẳng tiếp chuyện xã giao, hồi đó hay cùng cậu ta đi chơi bóng rổ, về sau quen cả anh Thiên Yết, làm một đội bóng rổ để thi đấu với trường khác.
Sau này vẫn còn giữ liên lạc với đội bóng, cũng có kết bạn facebook với nhau, cũng chẳng có xa lạ gì, được cái cậu ta chịu chơi, lại thích khoe mẽ vậy nhưng chơi rất tốt, biết trọng nghĩa khí.
Vừa tới Quốc đã đứng bên ngoài, dẫn mọi người vào phòng dành cho khách vip, lại nhiệt tình giới thiệu món ăn.
Thực ra kiểu lấy mối quan hệ này Bảo Bình cũng không lạ gì, hồi cậu ta học cấp hai sung phong làm lớp trưởng, chính vì cái tính nhiệt tình hay giúp đỡ nên cô mới chơi chứ nhiều khi không ngửi nổi cái tính khoe mẽ đấy của cậu ta, đợt có một bạn học ốm cậu ta còn quan tâm tới mức mang quà sang biếu, rồi chăm sóc bạn học đấy suốt một tuần giời, nguyện chép bài cho bạn học đó nữa chứ.
Có lần cô hỏi tại sao cậu ta lại tốt như thế, cậu ta bảo vì sau này không biết người ta sẽ làm ông ta bà lớn gì nên cứ tốt đi, sau này người ta nhớ ơn mình thì mình nhờ gì may ra người ta còn giúp, nhỡ đâu sau này có đứa làm thủ tướng thì có khi được nhờ cậy.
- Mọi người cứ ăn uống thoải mái, nhà hàng bố Quốc là một chuỗi nhà hàng từ Bắc vào Nam, khu du lịch nào đều có cả, cho nên sau này mọi người đi đâu cứ ghé vào nhà hàng của bố Quốc, nói bạn của Quốc chắc chắn sẽ được ưu đãi, một ngày cũng là anh em, cho nên sau này dù có sông cạn đá mòn Quốc vẫn sẽ trân trọng tình cảm này.
Bảo Bình thở dài, nếu cậu ta bỏ được cái giọng đa cấp này đi thì hồi cấp hai những đứa mà cậu ta cất công tỏ tình, trải đầy hoa hồng trước lớp đã không từ chối cậu ta rồi.
Bạch Dương ngồi cạnh cảm thấy bữa cơm này thật khó nuốt trôi, cô thà trả tiền mời mọi người ăn bữa này còn hơn là để cậu ta tiếp đãi, cảm thấy loại tình anh em này quá nặng nề rồi.
Lúc ngồi ăn mọi người nói chuyện về vấn đề học vấn, về đề kinh tế chính trị, Bạch Dương thì ngồi ăn ngon lành, cô vốn dĩ chẳng hiểu cái gì về chính trị hay kinh tế của các nước bây giờ cả, cho nên ngồi ăn là tốt nhất.
Kim Ngưu chú ý nãy giờ Song Ngư ngồi kế bên tuy không nói nhiều nhưng luôn xoay tới món chị Bạch Dương muốn ăn, cần giấy có giấy, cần nước có nước, còn thỉnh thoảng gắp đồ ăn sang cho chị ấy, nhưng tên ngốc đó mồm cứ câm như là hến ấy, chẳng nói câu nào, cứ thầm lặng như thế thì bao giờ mới tan được crush cơ chứ.
Song Ngư ngồi ăn cũng không tham gia vào vấn đề khó hiểu đó của bọn họ, để ý xem chị ấy thích gì thì đưa, cần gì thì lấy, nhưng mặt vẫn ngồi ăn bình thường, cũng chẳng quay sang nhìn chằm chằm chị ấy, vậy mà vẫn biết chị ấy cần gì, đúng là đỉnh cao của si tình là đây.
Vốn dĩ Bạch Dương đều nghĩ Song Ngư là một cậu em chu đáo, luôn biết cách chăm sóc mọi người, cho nên thỉnh thoảng cô cũng gắp đồ ăn mình không thích đưa cho cậu ta, nhỡ đâu Song Ngư thích thì sao.
Mấy nay tâm trạng không tốt, cho nên cô cũng chẳng để tâm cái gì quá nhiều, tâm tình không tốt thì sẽ ăn thật nhiều, cười thật nhiều, như vậy mới không còn buồn nữa.
- Song Ngư.
Bạch Dương đưa tay ra để Song Ngư sắn tay áo giúp mình.
Một màn không cần nói cũng hiểu của hai con người này đúng là khiến người ta chú ý.
Nhưng cô lại không quan tâm cho lắm, ngồi ăn ngon lành, Bạch Dương thích mấy đồ gặp gặp, ăn mấy đồ đó đúng là không chê vào đâu được, ở đây ăn cũng ngon, nhưng là nhà hàng bố của tên đa cấp kia nên cô sẽ suy xét xem có nên tới lần hai không.
Cậu ta nghĩ chuỗi nhà hàng của bố cậu ta là to chắc, bày đặt khoe mẽ.
Quốc hỏi thăm mọi người một hồi, liền quay qua hỏi chuyện Bạch Dương, hỏi cô đang theo học trường gì, có phải học rất giỏi không, vì thấy gương mặt hiện lên hai chữ thông tuệ, sau này chắc chắn sẽ vô cùng thành công.
- Mình học y ấy Quốc à, và lại mình không những học không giỏi mà hồi cấp ba còn đứng bét lớp cơ.
Cậu ta cười rõ lớn, rót thêm nước vào cốc cho cô.
- Đứng bét của lớp chuyên thì cũng tốt hơn là ở lớp thường đúng chứ, cho nên cậu khiêm tốn quá rồi, hồi xưa Quốc học cấp hai với Bảo Bình, cậu ấy vừa tinh quái lại thông minh, bày phá rất nhiều trò, cho nên cả lớp hồi đó ai cũng quý mến cậu ấy, đến tận bây giờ tận trong đáy lóng của mình Bảo Bình vẫn là một người mình luôn dành những lời tốt đẹp nhất đến cho cậu ấy, đây không phải là nói quá, nhưng sự thật chính là vậy.
Bảo Bình ngồi ăn mà không yên nữa, sau bao nhiêu năm không gặp mồm mép của cậu ta thật sự quá đáng sợ rồi.
Nếu không vì muốn chọc tức Ma Kết, cô sẽ không bao giờ đồng ý cái bữa ăn này đâu, nhưng mà hiệu quả thật, nhìn gương mặt khó ở của anh ấy làm cho Bảo Bình có chút thích thú.
Xin lỗi Quốc vì đã lợi dụng lòng tốt của cậu, sau này mình mà cưới chồng, nhất định sẽ mời cậu một mình một mâm.
Đến cuối bữa ăn nhân viên đi vào thì thầm vào tai Quốc, nói có người muốn trả tiền bữa ăn hôm nay.
- Mọi người, Quốc đã nói hôm nay muốn đãi tất cả một bữa rồi, gặp được mọi người hôm nay Quốc rất vui, giống như những người bạn lâu ngày không gặp vậy...
- Tiền bạc và tấm lòng là hai việc khác nhau, bữa ăn này mình trả tiền, còn tấm lòng của cậu bọn mình nhận.
Ma Kết đưa thẻ cho nhân viên, còn cô gái đó lại nhìn Quốc với vẻ mặt ái ngại, thấy không khí không được tự nhiên, cậu ta đành vui vẻ nhận thẻ của Ma Kết, còn không thêm vài câu hoa hòe, nói vô cùng trân trọng một tình bạn như Ma Kết, một người cái gì cũng rõ ràng rảnh mạch như vậy rất đáng để làm bạn.
Lúc đầu Quốc còn mới tới pub của bạn cậu ta uống, nhưng Bạch Dương kêu mệt cho nên không muốn đi, nói mọi người đi đi cô sẽ về villa trước.
Nhưng mọi người nói để lần khác gặp mặt, một người không đi sẽ cảm thấy không yên tâm, và lại cũng đâu thể để Bạch Dương về một mình.
Lúc trên xe Bạch Dương không ngừng nói về cậu ta, thêm cả cái miệng của Song Tử nữa thì đúng là nói quên số nhà.
- Bảo Bình, sao cậu chơi tên đó hay vậy, hay lấy cậu ta ra để Ma Kết ghen đúng không, này lần sau chọn tên nào uy tín tí chứ nhìn tên này không ghen nổi luôn á, còn không bằng góc Ma Kết của cậu luôn ấy, lí gì nghĩ cậu ta ghen.
- Này hơi sai nhé, ban nãy Ma Kết vừa thể hiện mình ghen xong đấy, quyết trả tiền bữa này chứ không cần mời bữa ăn luôn còn gì.
Song Tử thêm vào, trong các cuộc gặp gỡ xã giao với nhau những bữa tiếp đãi kiểu này cũng không có gì là lạ, nhưng mời là ngầm ý thêm thắt một mối quan hệ, ăn cũng chẳng ngon lành gì khi toàn nhắc tới những thứ không đâu.
- Nếu Ma Kết không trả, em cũng sẽ trả, vì không thể nuốt trôi nếu cậu ta trả.
- Hai người hiềm khích với người làm gì, đã nói cậu ta nhìn có vẻ mồm mép đa cấp vậy nhưng bụng không xấu đâu, nói chung em cũng chỉ cần Ma Kết ghen là được rồi, chắc chắn tối nay em sẽ xử đẹp anh ấy cho xem.
Xử Nữ lái xe mà cảm thấy đứa em mình nó ranh ma thật đấy, nhiều lúc cô cũng muốn có chút bạo rạn như Bảo Bình, nhưng tiếc cô không thể làm được như thế.