Anh Chỉ Là Nam Chính Của Mình Em

Chương 10



Tôi siết chặt tay.

- Cô nói cái gì…-

- Khi cô m.a.n.g t.h.a.i rồi bỏ trốn, tôi cũng m.a.n.g t.h.a.i với người khác và quay về nước.-

- Lúc chúng tôi cưới, anh ta đã trở thành… ông bố hờ rồi.-

Tôi nghẹn giọng: - Đứa trẻ là của ai?-

Sắc mặt Giang Tô Tô thoáng sa sầm.

- Không cần cô biết.-

- Dù sao thì anh ta cũng nuốt trôi được nỗi nhục đó, còn giả vờ làm người chồng tốt suốt bao năm.-

- Vậy mà bây giờ lại dám bắt tay với người ngoài để hại tôi!-

Càng nói, nét mặt cô ta càng méo mó, đôi mắt đỏ lên vì tức giận.

- Tất cả đều là lỗi của cô! Từ khi cô xuất hiện, mọi lời hứa của anh ta với tôi đều không còn giá trị!-

- Giờ anh ta bắt tôi ly hôn, nếu không sẽ không giúp tôi giải quyết vụ kia nữa!-

Tôi hít sâu, cố gắng bình tĩnh rồi thở ra, giọng nhạt như gió: - Vậy thì ly đi.-

- Cô nói gì?-

- Tôi nói, cô ly đi.-

- Anh ta đâu còn hứng thú với cô nữa, đúng không?-

- Cô chẳng từng chê anh ta không được đó sao?-

- Ly đi, anh ta sẽ ra mặt giữ thể diện cho cô.-

- Không ly, hai người cùng tan nát thôi.-

Giang Tô Tô toàn thân run lên.

- Ngày hôm đó… các người cũng ở đó?!  Anh ta…-

- Đúng. Anh ta nghe hết rồi.-

Cô ta khuỵu xuống ghế, mặt trắng bệch.

- Anh ta thật sự… không thích tôi.-

- Nhìn tôi với người khác như thế, anh ta vẫn chẳng có chút phản ứng nào…-

Tôi lạnh nhạt: - Cô tìm thằng nhóc đó, chẳng phải chỉ để chọc tức anh ta sao? Rồi lại không kiểm soát được chính mình?-

- Cô thì biết gì!-

- Hồi nhỏ anh ta luôn đi theo tôi, còn nói sau này sẽ cưới tôi làm vợ…-

Cô ta ôm mặt, giọng nghẹn ngào: - Tôi chỉ theo đuổi ước mơ của mình thì có gì sai?! Tôi không như cô, chỉ biết quay quanh đàn ông!-

- Tự gọi đó là ước mơ?-

- Vậy chẳng phải ước mơ của cô toàn là tiền của anh ta đổ vào sao?-

Chẳng lẽ cô ta không biết, mấy năm qua Họa Chiêu vì nâng cô ta lên mà bị mắng thê t.h.ả.m thế nào ư?

Trước đây khi tôi tình cờ tìm hiểu về Giang Tô Tô, từng thấy không ít hình ảnh ghép bẩn thỉu của Họa Chiêu - ảnh tang, di ảnh, c.h.ử.i rủa đầy rẫy.

Tôi không biết Họa Chiêu bị cô ta nắm thóp gì, hay là do vướng nợ tình cũ, hoặc đơn giản vì anh ta là - nam chính-  nên buộc phải tốt với - nữ chính- .

Chỉ biết rằng suốt những năm qua, anh ta chưa từng đụng vào cô ta, sống gò bó như bị trói, làm - ba-  của một đứa trẻ không phải m.á.u mủ mình.

Còn cô con gái thật sự của anh ta, khi gặp lần đầu lại chỉ nghĩ anh ta là một - chú lạ mặt đáng sợ- …

Lòng tôi bỗng nhói lên.

- Giang Tô Tô, tôi không rảnh đôi co với cô. Đây là chuyện của cô và anh ta, không liên quan đến tôi. Tôi phải đi tìm con gái tôi.-

- Sao lại không liên quan!-

Cô ta chặn tôi lại.

- Anh ta để ý cô như thế, chỉ cần cô mở miệng xin, anh ta chắc chắn sẽ nghe!-

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Tại sao anh ta phải nghe tôi?-

- Tôi cũng chẳng việc gì phải đứng chung phe với cô để đối phó anh ta.-

- Cô cứ đồng ý ly hôn đi, anh ta nhất định sẽ không để cô chịu thiệt.-

- Không được!-

- Cái thằng điên đó từ nước ngoài đã quay lại tìm tôi rồi…-

- Nếu mất chỗ dựa của nhà họ Họa, tôi sẽ c.h.ế.t mất…-

Tôi lập tức hiểu, - thằng điên-  mà cô ta nói hẳn là ba ruột của Tiểu Thiêm.

- Anh ta đòi tôi đưa tiền, rất nhiều tiền.-

- Anh ta là bạn trai tôi hồi du học, tôi chỉ… muốn chơi đùa một chút thôi, ai ngờ anh ta không kiểm soát được, nghiện nặng rồi phát điên.-

- Anh ta đòi tiền, không cho thì đ.á.n.h tôi, tâm thần không ổn định nữa…-

- Tôi muốn thoát khỏi anh ta nên mới…-

Cô ta vội bịt miệng, như sợ mình nói lỡ.

Họa Chiêu ơi, nữ chính của anh ngoài kia mục nát đến thế đấy.

Thời gian trôi qua từng phút.

Nắng hè rát bỏng như thiêu.

Tôi vẫn chưa thấy Nguyên Nguyên đâu, lòng nóng như lửa đốt.

- Tôi phải gặp được con gái tôi trước đã rồi nói chuyện sau!-

Dù là chuyện gì, đảm bảo an toàn cho con vẫn là ưu tiên đầu tiên.

- Yên tâm đi.-

- Tôi cũng có con trai, đâu đến nỗi bắt nạt một đứa nhỏ…-

Đột nhiên, một vệ sĩ hốt hoảng chạy đến, cúi đầu thì thầm vào tai Giang Tô Tô vài câu.

Mặt cô ta tái mét, hét lên: - Các người làm ăn kiểu gì thế hả! Một đứa trẻ cũng giữ không xong, nuôi các người đúng là phí cơm!-

Tôi run giọng: - Có chuyện gì?! Là Nguyên Nguyên sao?-

Tôi túm chặt vai Giang Tô Tô.

- Con gái tôi đâu rồi!-

Ánh mắt cô ta tránh né, lí nhí đáp: - Ba ruột của Họa Thiêm… đã mang nó đi rồi.-

Tôi c.h.ế.t lặng.

- Cô nói ai mang con tôi đi?! Cái tên nghiện đó… sao?-

- Chắc hắn đã bám theo xe của tôi suốt, biết tôi tiêu tiền đều do Họa Chiêu chu cấp.-

- Có lẽ khi nhìn thấy khuôn mặt con gái cô, anh ta nhận ra đứa trẻ có liên quan đến Họa Chiêu…-

- Bọn chúng vì tiền, chuyện gì cũng dám làm…-

Tim tôi như rơi xuống vực.

Con gái tôi… bị một kẻ điên mang đi rồi…

- Phu nhân… còn một chuyện nữa.-

Tên vệ sĩ cúi đầu run rẩy.

- Nói đi!-  Giang Tô Tô gắt gỏng, mặt trắng bệch.

Chuyện này quá lớn rồi.

Cô ta vốn chỉ định nói chuyện riêng với tôi, không ngờ lại bị gã điên bám theo, còn để con gái Họa Chiêu bị bắt cóc.

- Là… thiếu gia.-

- Cậu chủ nhỏ nghe nói chúng tôi đến Disney, lén trốn vào cốp xe đi theo.-

- Vừa rồi lúc con bé kia mất tích, chúng tôi tản ra tìm, không ngờ… cậu chủ cũng mất tích luôn rồi.-

Giang Tô Tô gào lên: - Đồ vô dụng!!!-