Anh Chỉ Là Nam Chính Của Mình Em

Chương 9



Một lúc sau, Họa Chiêu mở lời trước, giọng khản đặc đến đáng sợ: - Em nói đúng. Là lỗi của anh… đã không chăm sóc tốt cho hai mẹ con em.-

Tôi nhìn vết hằn nhẫn nhạt nhòa trên ngón áp út của anh ta.

Cuối cùng vẫn cố gắng giữ vững giọng nói, buông một câu: - Con gái tôi tự nuôi được. Không liên quan đến anh. Mỗi người một cuộc sống. Chúc anh hạnh phúc.-

Họa Chiêu nhìn tôi chăm chú: - Em thật sự nghĩ như vậy sao?-

Tôi thở ra một hơi dài.

Đây chính là sự khác biệt giữa nữ chính và nữ phụ.

- Tôi sẽ cho Nguyên Nguyên chuyển trường, chắc sẽ không còn gặp lại nữa.-

Họa Chiêu mấp máy môi, hình như còn định nói gì đó.

Đột nhiên, chiếc xe khẽ lắc một cái.

Có người đang lên xe.

Mà không chỉ một người…

Rất nhanh, linh cảm của tôi đã ứng nghiệm.

#Thiếu phu nhân nhà họ Họa ngoại tình với bạn diễn đàn em.

#Minh tinh Giang Tô Tô phim giả tình thật, trong ngoài đều hai mặt.

#Xe lưu diễn biến thành ổ tình, Họa thiếu gia đầu đội mũ xanh.

#Tập đoàn Họa thị đến nay vẫn giữ im lặng.

Một loạt ảnh Giang Tô Tô cùng nam diễn viên trẻ ra vào khách sạn, cùng xe cùng phòng, thậm chí cả ảnh hôn mờ mờ ảo ảo, chỉ sau một đêm đã lan khắp mạng.

Cộng thêm vài tài khoản tự xưng là - người qua đường chứng kiến tại hiện trường- , khiến tin tức càng thêm đáng tin.

Các tài khoản marketing thi nhau thêu dệt, viết sinh động như thể họ nằm phục ngoài xe nghe lén được.

Trước đây, mỗi khi Giang Tô Tô dính phốt, đội ngũ truyền thông và pháp vụ nhà họ Họa đều lập tức ra tay dập lửa.

Nhưng lần này, scandal đã leo thẳng lên top tìm kiếm mà nhà họ Họa vẫn án binh bất động.

Số ít fan trung thành của Giang Tô Tô bắt đầu mất kiên nhẫn, ùa vào Weibo chính thức của Tập đoàn Họa thị khóc lóc, cầu xin họ lên tiếng thanh minh cho - thiếu phu nhân- .

Kết quả chỉ nhận được một cú block lạnh lùng.

Thế là mọi người đều hiểu ra.

Họa gia… quyết định bỏ rơi Giang Tô Tô.

Tất cả chuyện này vốn chẳng liên quan đến tôi.

Sau khi giúp Nguyên Nguyên làm xong thủ tục chuyển trường, tôi không còn gặp lại Họa Chiêu nữa.

Ngày hôm đó, anh ta lái xe rời đi, bóng dáng biến mất hoàn toàn.

Cái - nụ hôn-  của Vệ Thừa dường như đã khiến anh ta hoàn toàn sụp đổ.

Tôi không hề cố ý làm tổn thương anh ta, nhưng khi chuyện đã xảy ra rồi, chúng tôi không có tương lai, tốt nhất cũng đừng có thêm bất kỳ ràng buộc nào.

Tôi rơi vào trạng thái trầm lắng, u buồn kéo dài.

Con gái tôi vốn rất nhạy cảm, nó năn nỉ tôi đưa đi Disney - nơi mà nó luôn mơ ước.

- Mẹ ơi, mình đi công viên chơi được không?-

Tôi ôm lấy đứa con gái bé bỏng, là cả trái tim của tôi, mỉm cười: - Được.-

Điều duy nhất tôi chưa từng hối hận là đã trộm con bé khỏi Họa Chiêu.

Hôm đến công viên giải trí.

Trời nắng gắt, Nguyên Nguyên chơi mấy trò liên tiếp, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì nóng.

- Nguyên Nguyên, con có muốn ăn kem không?-

Hàng mua kem dài ngoằng, chẳng có bóng râm.

Tôi sợ con đứng cùng sẽ bị say nắng nên bảo con ngồi trong quán chờ tôi.

Nhưng khi tôi quay lại thì chỗ ngồi đã trống trơn.

Nguyên Nguyên đã biến mất.

Chỗ đó lại xuất hiện một người phụ nữ đeo kính râm lớn.

Da cô ta trắng, cằm nhọn và sắc sảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Nguyên Nguyên đâu?-  Tôi lạnh giọng hỏi.

- Đừng vội thế chứ, mẹ của Nguyên Nguyên.-

Người phụ nữ tháo kính râm ra, đôi mắt quyến rũ ánh lên tia giễu cợt: - Tôi nên gọi cô là Lê Xuân Hoa, hay…-  

Môi cô ta cong lên, cười lạnh: - Thẩm Thi Thi?-

Tôi siết chặt nắm tay.

- Tôi không biết cô đang nói gì.-

- Tôi tới đây chỉ là muốn bàn với cô một chuyện thôi.-

- Trước mặt trẻ con không tiện nói.-

Tôi chẳng buồn nghe, lập tức rút điện thoại định gọi cảnh sát.

Nhưng bảo vệ phía sau cô ta nhanh như chớp gạt phăng điện thoại khỏi tay tôi.

Điện thoại rơi xuống đất, màn hình vỡ tan.

- Yên tâm đi.-

- Dù sao nó cũng là con của A Chiêu, tôi sẽ không làm hại nó đâu.-

- Cô… biết hết rồi à?-

Cô ta khẽ nhướn mày, giọng điệu chậm rãi mà lạnh lùng: - Phải.-

- Và nếu cô không chịu nói chuyện t.ử tế…-

- Thì tôi không dám chắc chuyện gì sẽ xảy ra đâu.-

Trong góc tiệm bánh ngọt.

Tôi ngồi đối diện với Giang Tô Tô, nét mặt lạnh tanh.

Nghĩ đến loạt scandal mới của cô ta trên hot search, tôi chủ động ra đòn trước.

- Những tin xấu đó không phải tôi tung ra. Tôi không rảnh đến mức ấy.-

Cô ta khẽ cười khinh bỉ.

- Cô? Cô làm gì có bản lĩnh hay quan hệ để điều khiển mọi chuyện như vậy.-

Quan hệ?

Chẳng lẽ là…

Tôi ngẩng đầu, tim chợt lạnh.

- Đúng rồi.-  Giang Tô Tô nghiến răng: - Chính là người chồng thân yêu của tôi - Họa Chiêu.-

- Ngay cả cái thằng nhóc đó cũng là anh ta sắp đặt!-

Gài đàn em trẻ vào để tự đội mũ xanh?

Để làm gì chứ?

- Để ép tôi chủ động đòi ly hôn.-

- Anh ta đúng là giỏi đến mức vô liêm sỉ!-

Ánh mắt cô ta chất đầy oán hận, không cam lòng, còn xen chút điên cuồng.

Tôi tưởng mình nghe nhầm.

- Không thể nào. Hai người các người…-

Tôi suýt nói ra - nam nữ chính-  thì vẻ mặt Giang Tô Tô bỗng trở nên kỳ quái.

- Thẩm Thi Thi, cô biết cái gì rồi đúng không?-

Tôi biết cái gì?

- Anh ta chưa nói với cô à?-

- Tiểu Thiêm không phải con anh ta.-

Tôi bật dậy.

- Có vẻ như vị trí của cô trong lòng anh ta còn nặng hơn tôi tưởng.-

- Tôi chỉ vừa lấy cô ra để uy hiếp, anh ta liền chẳng dám hé răng nửa lời, ngoan ngoãn gánh nỗi nhục ấy suốt bốn năm!-

Giang Tô Tô đắc ý giơ ngón tay được sơn bóng loáng của mình lên khoe.