Ảnh Giới

Chương 293: Con Cá Xấu



Quang Long nhún vai rồi chỉ vào mũi mình.

"Ngươi đoán xem ta có ngửi được không?"

Con cá lần nữa chồm tới táp một cái.

Quang Long nhanh chóng nhảy lên để tránh né.

Sau đó quay đầu nói.

"Này nha, tao nhịn mày hơi bị lâu rồi đấy nha.

Mày nhìn xem người ta toàn xương thì xì hơi kiểu gì.

Mày tìm nhầm người rồi."

Con Cá kia biết mình đuối lí nhưng lỡ làm rồi thì tới luôn.

"Hừ, ta không quan tâm.

Không phải ngươi thì cũng là một thứ xấu xí, vô duyên đi cùng ngươi làm."

Trong lúc này thì Quang Long đã tới gần thuyền rồi.

Hắn vội hô lớn.

"Bạch Tượng, con ngốc kia mau trả tay cho ta.

Không có tay ta không chiến đấu được."

Bạch Tượng nghe xong thì lập tức cầm hai cái tay ném mạnh về chỗ bóng đen.

Lực đạo mạnh nhưng lại chẳng chính xác chút nào.

Chỉ nghe hai tiếng "tủm" khô khốc vang lên.

Quang Long như phát điên.

"Con ngốc kia, ngươi ném tay ta đi đâu rồi?

Ngươi bảo ta sau này không có tay sẽ sống sao đây?"

Bạch Tượng cũng biết mình sai nhưng cãi cố.

"Anh bảo em ném mà.

Chắc nó chỉ rơi trên biển đâu đây thôi.

Anh tìm xem."

Nghe vậy chúng tôi cũng chỉ biết khóc thét.

Ném vật xuống biển bảo tìm thì tìm sao.

Chưa kể, hiện lại bị sương mù che tầm nhìn nữa chứ.

Huyết Hưng lập tức lao ra ngoài tiếp ứng.

Quang Long thấy có người hỗ trợ thì vội vã đi tìm tay.

Cũng may tay hắn có Âm Hoả nên khi tiếp xúc với nước tự động phóng thích mà kết băng.

Một lúc sau Quang Long cũng lấy lại được đôi tay của mình.

Chúng tôi cũng lái đã thuyền tiếp cận.

Giờ thì đã rõ ràng con quái vật đó hình thù ra sao.

Nó là một con cá như cá mặt quỷ.

Hàm răng sắc nhọn chìa ra ngoài, mỗi tội một bên lại bị sứt.

Cái miệng lớn, cái thân nhỏ thể hiện nó là động vật ăn thịt có máu mặt nhưng trên trán lại xuất hiện một sợi râu mà ở đầu phát sáng.

Nếu theo những bộ phim động vật kiếp trước thì đây là một loại động vật chuyên mai phục con mồi trong bóng tối.

Nó dùng ánh đèn thu hút con mồi lại gần rồi lao tới ăn thịt.

Lúc này, nó đang bị Huyết Hưng cầm Hoàn Gươm chém liên tiếp mà nó lại chỉ có thể nhảy qua lại mà tranh né.

Nó lại cất cái giọng ngọng líu ngọng lô nói.

"ác ười ỷ ông ắt ạt á (các người ỷ đông bắt nạt cá).

Ông ơi ơi ác ười ữa (Không chơi với các người nữa)."

Nói rồi nó định lặn xuống biển mà chạy.

Nhưng sau khi lấy được tay thì Quang Long há lại để nó đạt được ý nguyện.

"Haha, ngươi muốn đi sao?

Muộn rồi.

Ở lại làm cá nướng đi."

Rồi Quang Long phóng âm hoả ra khiến cả một vùng biển đóng băng.

Con cá kia nhảy lên cao tính chui xuống nước thì lập tức vập mồm vào băng cứng.

"Ác ười ật ô sỉ ( Các người thật vô sỉ).

Ác ười ông áng làm ười ( Các người không đáng làm người)..

Quang long cười khẩy.

"Ta đúng là không phải người, hắn cũng không phải."

Quang Long đưa tay chỉ chỗ Huyết Hưng.

Huyết Hưng cũng không phản bác.

Mà lúc này Bạch Tượng lại bay từ trên thuyền xuống, hoá lớn cầm vòi mà đấm con cá.

Mồm liên tục nói.

"Cho ngươi nói ta xấu này, cho ngươi nói ta vô duyên này."

Con cá ngơ ngác nhưng sau đó hiểu ra thì tức giận.

"Ì a ươi là thứ ăm ối (Thì ra ngươi là thứ rắm thối).

A phải ắn ươi ( Ta phải ăn ngươi).

Nhưng một con cá lên bờ sao là đối thủ của Bạch Tượng.

Trước đó Bạch Tượng không thấy chân thân nên sợ chứ giờ thấy rồi thì không.

Con bé hoá vòi thành nắm đấm mà liên tục đập con cá kia một trận.

Một lúc sau, con cá không chịu được nữa.

"Àm ơn tha o ta ( Làm ơn tha cho ta).

A đau oá, tha o ta i ( Ta đau quá, tha cho ta đi).

Bạch Tượng cười đắc ý.

"Haha, tha à.

Để bản voi xem nay ăn cá nướng hay kho nào?"

Bạch Tượng không hề dừng tay mà lại điên cuồng bạo lực tiếp.

Thấy con cá có vẻ không ổn, tôi vôi cản lại.

"Này voi ngốc, mau dừng tay.

Chúng ta cần nó dẫn ra khỏi nơi đây."

Nói rồi tôi cũng nhảy xuống mặt băng, đi tới trước con cá kia hỏi.

"Ngươi tên gì?"

Con cá kia đau khổ nói.

"A à á mặt uỷ ồng èn ẹp trai ất thế ới ( Ta là cá lồng đèn đẹp trai nhất thế giới ).

Bạch Tượng nghe vậy lại gõ cho con cá cái nữa.

"Giờ tên ngươi là cá Xấu hiểu chưa?"

"Âng, âng, em iểu ồi ( Vâng, vâng, em hiểu rồi).

Tôi đoán con cá này là loại tự luyến nhưng thôi kệ.

Tôi tiếp tục hỏi nó.

"Nè, ngươi biết cách ra khỏi màn sương này không?"

Con cá mắt đảo một cái rồi nói.

"A ông iết ( Ta không biết).

"Tốt, Bạch Tượng chuẩn bị giềng xả."

Nghe tôi nói vậy, con cá Xấu sợ hãi vội nói.

"Ta iết, ta iết ( Ta biết, ta biết).

Ưng ta ải uống ưới ước ới thấy ường ( Nhưng ta phải xuống dưới nước mới thấy đường).

Bạch Tượng vội ngăn cản.

"Anh đừng nghe nó, thả nó xuống nước là nó chạy đó."

Tôi hừ lạnh, sau một hồi suy nghĩ, tôi mượn trường tiên của Trưng Nữ để khống chế con cá.

Trường tiên của Trưng Nữ có năng lực bắt giữ rất mạnh nên không sợ nó trốn thoát.

Sau khi xong thì chúng tôi lên thuyền.

Con cá sau khi được thả ra thì ngoi lên phun một bãi nước.

"Haha, ồ ốc ( Haha, đồ ngốc).

Ta uống ước ồi xem ác ươi ắt ta iểu ì ( Ta xuống nước rồi, xem các ngươi bắt ta kiểu gì).

Rồi con cá dùng sức toan cắt đứt sợi dây nhưng sợi dây là trường tiên của Trưng Nữ, nào phải vật phàm.

Thấy nó dám không thành thật thì Bạch Tượng vươn vòi kéo nó lên rồi oánh cho nó một trận nữa.

Sau một hồi thì con cá đành khuất phục mà dẫn chúng tôi rời khỏi biển sương mù.

Quả nhiên một ngày sau chúng tôi đã thoát ra ngoài.

Bạch Tượng nhìn con cá Xấu chảy nước miếng.

"Xin lỗi, ngươi đã hết giá trị lợi dụng."

Con cá hai hàng nước mắt chảy dài.

Ngay lúc này Trưng Nữ thu trường tiên về.

"Ngươi đi đi, đừng để chúng ta gặp lại.

Nếu không?"

"Âng, âng ( Vâng, vâng)."

Nói rồi con cá không cần biết gì nữa mà chạy thẳng.

Bạch Tương thấy vậy thì cười lớn.

"Haha, đồ con cá nhát gan lại còn sứt môi.

Ai thèm ăn thứ xấu xí như ngươi chứ."

Chúng tôi cũng nở nụ cười vui vẻ.

Sau khi thoát khỏi biển sương thì Yết Kiêu lần nữa xác định phương hướng rồi tiếp tục điều chỉnh thuyền xuất phát.

Kì thực trước đó, Yết Kiêu đã run rẩy, bất lực, ngã trên khoang thuyền, phải mãi sau khi con cá bị đánh bầm dập mới dần khôi phục hành động.

Có lẽ là do lần đâu gặp quái vật nên tinh thần không chịu được.

Nhưng cuối cùng thì mọi chuyện cũng đã ổn.

Sau đó, chúng tôi cứ vậy lại tiếp tục lênh đênh trên biển vài ngày.

Một đêm nọ, khi đang say giấc, chợt tôi nghe tiếc bước chân.

Mở mắt thì thấy đám người Huyết Hưng đang tiến ra ngoài khoang thuyền.

Tôi nghĩ họ đi vệ sinh nên không quan tâm lắm.

Nhưng trong gió lại có một thứ âm thanh gì đó như quấy nhiễu đầu óc tôi.

Âm thanh đó giống tiếng sáo vi vu trong gió, lại giống tiếng sóng biển rì rào, cũng đôi khi như tiếng gió thổi trong vỏ ốc.

Đang cố gắng lắng nghe thì tôi nghe bên ngoài như có âm thanh thứ gì đó rơi xuống nước.

Tôi giật mình nghĩ tới chuyện gì đó vội đánh động cho Trưng Nữ và Bạch Tượng.