Anh Mới Là Người Em Yêu Thầm

Chương 8: Anh Mới Là Người Em Yêu Thầm



“Hôm đó Khúc Ưu cũng có mặt, chắc chỉ là tình cờ thôi.”

Chu Manh phấn khích:

“Khúc Ưu, chuyện thú vị như vậy mà cậu không kể cho mình biết sao???”

Tiểu Vũ tiếp lời:

“Mình biết khi ảnh đã bị xóa rồi. Thật muốn xem ai mà to gan như vậy, còn là nụ hôn đầu của Giang Sách nữa.”

Mặt tôi nóng bừng như muốn bốc cháy, Giang Sách nhanh chóng chuyển chủ đề, suốt buổi tôi không dám nhìn thẳng vào anh.

Ăn xong thì trời đổ mưa, Chu Manh và Tiểu Vũ còn hẹn hò nên nhờ Giang Sách đưa tôi về.

“Không, không cần đâu, em tự về được…”

Giang Sách đặt ô lên đầu tôi:

“Để anh đưa em về, tiện đường mà.”

Tôi và Giang Sách đi bộ về trường, để tiết kiệm thời gian, tôi dẫn anh đi đường tắt ít người qua lại.

“Đưa em về rồi anh quay lại có kịp không?”

“Ừ, anh thuê nhà ngoài trường.”

Giang Sách nói xong, mưa bắt đầu nặng hạt hơn, anh bước gần lại tôi, hương thơm thoang thoảng dễ chịu thoáng qua.

Tôi cứng đờ cả người, sợ mình vô tình chạm vào anh ấy.

Giang Sách bỗng dừng lại, một tay đút túi quần, tay kia nghiêng ô về phía tôi, ánh mắt dịu dàng:

“Khúc Ưu, em rất thích xem bóng rổ đúng không?”

“À? Đúng vậy, em từ nhỏ đã thích xem thi đấu.”

Anh ấy khẽ cười:

“Vậy tuần sau anh có trận đấu, muốn đến xem không?”

Tim tôi đập loạn nhịp, tôi nghe thấy mình đáp lại:

“Được chứ.”

Giang Sách lấy điện thoại ra, chìa mã QR:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Tối nay anh sẽ gửi em thời gian và địa điểm.”

Về đến ký túc xá, tôi nhìn chằm chằm vào WeChat của Giang Sách rất lâu.

Ảnh đại diện của anh ấy là một nền đen đơn giản, vào trang cá nhân thì chỉ hiển thị bài viết trong ba ngày gần nhất.

Vừa rồi, anh ấy đăng một bài mới nhất.

Là chiếc bánh kem sinh nhật của tôi.

Dường như không có gì sai cả, tôi đãi mọi người ăn, và những người tham gia buổi tiệc gửi lời chúc mừng sinh nhật.

Thế nhưng trong lòng tôi vẫn có chút bối rối.

Hôm sau, khi Chu Manh quay lại, tôi tiện miệng hỏi:

“Giang Sách sao lại đến dự sinh nhật mình vậy?”

Cô ấy nói rằng Tiểu Vũ đã nhắn trong nhóm nhỏ ở ký túc xá, nói muốn đi dự sinh nhật của bạn cùng phòng bạn gái mình.

Giang Sách là người đầu tiên trong nhóm trả lời “1”.

Anh ấy cũng rất ngạc nhiên, vì hiếm khi Giang Sách ra ngoài ăn uống.

Nhưng dạo gần đây anh ấy tâm trạng không tốt, có lẽ muốn ra ngoài thư giãn.

Giang Sách, những ngày đó tâm trạng không tốt sao?

Tôi kể với Chu Manh về trận bóng rổ sắp tới, cô ấy bảo sẽ đi cùng tôi, tuy Tiểu Vũ không chơi bóng nhưng sẽ cổ vũ cho Giang Sách cùng chúng tôi.

Mấy ngày sau, mọi chuyện đều bình thường.

Ngoại trừ việc Thẩm Mục liên tục đăng bài trên mạng xã hội, đủ kiểu khoe tình yêu với bạn gái mới.

Để giữ cho trang cá nhân của mình yên bình, tôi đã chặn hiển thị bài đăng của anh ấy.

Không xóa kết bạn vì còn phải giữ thể diện cho cậu tôi.

Tôi cũng biết được từ mạng xã hội rằng, trước ngày diễn ra trận bóng, Giang Sách bị thương tay khi thái rau nên không thể ra sân thi đấu.

Và rồi, tôi, Giang Sách, Chu Manh và Tiểu Vũ cùng ngồi ngoài xem trận đấu.

Trong đám đông, tôi nhanh chóng nhận ra Thẩm Mục với dáng vẻ nổi bật của anh ấy.




Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com