Vì hắn, nàng cô độc ôm mối tình vỡ nát, để từ bao giờ, nàng là người đặt niềm tin vào tình cảm, bỗng trở nên nghi ngờ mọi tình cảm ở thế gian?
Sau đó, nàng phơi bày thân phận nữ nhi, trực tiếp thành nữ vương hắc hóa.
Nhưng tiếc rằng, kết cục của kẻ đi trên con đường sa ngã, hiến linh hồn mình cho quỷ dữ, chỉ có cái c.h.ế.t mà thôi.
Hạ Nhã Tịch mỉm cười đọc hết giai thoại, nàng cảm thấy số phận thiếu niên bạo quân đang tại thượng chẳng khác nào vị nữ vương trong giai thoại.
Từng nghe rằng giai thoại này vốn là cấm thoại không được ghi chép trong lịch sử, nhưng vẫn được nhân dân Đại Yến bí mật lưu truyền, Hạ Nhã Tịch không rõ bản thoại này có bao nhiêu chân thật, nhưng dường như trời cao muốn dùng bản thoại này để báo tin cho nàng.
Nàng sẽ thắng.
Thiếu niên nhu nhược ngày nào trước đó chỉ quỳ rạp trước sắc đẹp của nàng, nay đã có đủ tư cách ngồi bên cạnh nàng.
Chàng nhìn nàng bằng ánh mắt ngây thơ vô số tội, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng như muốn thể hiện niềm tin của bản thân với nàng.
Hạ Nhã Tịch vốn không quen tiếp xúc với chàng, nàng định giãy giụa phản kháng thì sực nhớ ra, chàng đã là phu quân của nàng.
Phu quân nắm tay thê tử thì có gì sai? Hạ Nhã Tịch kìm nén sự phản kháng của mình, nhưng điều đó chẳng thể qua mắt được ánh nhìn tinh tế của chàng.
Ánh mắt chàng trầm lại u ám.
Ngày ấy, hoàng thượng ngã bệnh nặng, tính mạng như mành treo trước gió, mà cái thai của Lệ phi lại chưa tròn ba tháng.
Ngay khi tin Đại hoàng tử chiến thắng gửi về kinh thành, hoàng thượng băng hà đột ngột.
Tình huống quỷ dị như vậy xảy ra bất chợt, khiến triều đình một phen rối loạn.
Lệ phi vốn nhân cơ hội đó một tay che trời, nhưng chẳng ngờ đại hoàng tử sau đó dẫn quân khải hoàn trở về, vào ngày con dân Đại Yến chúc mừng hắn thì hắn đem binh thảm sát hoàng cung.
Chỉ có duy nhất Lệ phi chạy thoát trong đêm thảm sát ấy.
Sau đó, đại hoàng tử lên ngôi, tân đế ngày càng tàn khốc điên cuồng, mở rộng lãnh thổ, chìm trong c.h.é.m giết.
Tựa như chỉ có g.i.ế.c người mới là kh*** c*m lớn nhất ở trong đời hắn.
Lại nói, Hạ Nhã Tịch từng điều tra được trong người thiếu niên có Phi Vân Tán, độc ngấm vào xương tủy lâu năm, nhưng hắn có thể tồn tại đến ngày hôm nay, có lẽ đã uống giải dược.
Tuy nhiên, giải dược lại có tác dụng phụ là làm con người trở nên vong tình.
Mê Truyện Dịch
Nhưng bi ai thay, một lần vô tình bắt gặp ánh mắt của thiếu niên bạo quân, Hạ Nhã Tịch dường như nhìn ra một tia tình ái điên dại ẩn trong người hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lúc ấy, hắn đứng trong làn tuyết, tang thương ảm đạm, bóng lưng của hắn khiến người ta cứ ngỡ hắn đã cô đơn cả đời.
Thiếu niên bạo quân có thể si tình đến mức, giải dược của Phi Vân Tán không thể xóa tan bóng hình bạch nguyệt quang của hắn ư?
Vì một ánh mắt, Hạ Nhã Tịch rơi vào mê man.
Nhưng giữa bọn họ ngăn cách bởi một làn tuyết rơi, nên có thể tất cả chỉ là sự tưởng tượng của nàng chăng?
Dù có thế nào, đêm ấy, ánh mắt si tình cùa thiếu niên bạo quân đã ám ảnh, đi vào giấc mộng của nàng.
Hạ Nhã Tịch cau mày khó chịu rồi tỉnh giấc.
Đêm khuya thanh vắng, nàng lạnh lùng buồn bã nhấp từng chút rượu, để đến sáng hôm sau, nàng thức dậy với tâm trí nặng nề đau buốt, càng bất ngờ hơn bên cạnh nàng là một thiếu niên nhu nhược.
Chàng và nàng đều tr*n tr**ng l** th*, khung cảnh lúc ấy có biết bao ái muội.
Thì ra, khi con người ta phát điên vì yêu, cũng có thể làm những điều khó tin và dại dột.
Hạ Nhã Tịch bi ai bật cười, nàng cảm thấy trong cơ thể từng tế bào đang kêu gào khóc than, lệ tuôn chảy ngược cũng chẳng bằng nỗi đau tê tái âm ỉ trong tim.
Nhưng nàng đã quen khoác trên người vẻ quyết tuyệt cứng rắn, sao có thể biểu hiện sự yếu đuối đau thương? Trước ánh mắt bề ngoài là hoang mang mờ mịt, nhưng sâu bên trong là âm hiểm mê luyến của thiếu niên khi đạt được mục đích, nàng bình thản mặc lại trang phục chỉnh tề, sau đó lạnh lùng cất lời.
- "Vũ, chuyện đêm qua, ta sẽ chịu trách nhiệm.
Về phần ngươi, ngươi có đồng ý làm phu quân của ta không?"
Thời khắc đó, đã quyết định nàng và Vũ không thể tách rời.
Không, có lẽ, thời khắc nàng gặp Vũ, nàng đã định sẵn là người của Vũ rồi.
Khi ấy, Hạ Nhã Tịch sau một thoáng bối rối vì sự tiếp xúc với Vũ, nàng nhẹ nhàng gấp quyển giai thoại lại.
Sau đó, nàng mỉm cười xinh đẹp đến băng cũng tan thành nước.
- "Phu quân, chúng ta đi thôi."
Cùng nhau đảo chính, tiến đến hoàng quyền tôn quý.
Trước sự quyến rũ của thê tử, Vũ không thể cản được ác thú trong tâm trí nữa, lần đầu tiên chủ động xé rách vẻ ngoài ngây thơ vô hại mà mạnh bạo kéo nàng vào lòng, hôn nàng như muốn kéo dài đến thiên trường địa cửu.
Nơi tẩm cung, cách tấm màn mỏng manh, khói sương lượn lờ, thiếu niên bạo quân đang rót từng chút rượu vào chiếc chén lưu ly, lãnh đạm uống từng chén một.