Bóng thiếu niên kiệt ngạo c.h.ế.t trên nền tuyết, ám ảnh tâm trí con người.
Vân Mặc sợ hãi mở mắt.
Tại sao mấy ngày hôm nay, nàng cứ mơ thấy những chuyện kì lạ? Những câu chuyện xoay quanh một thiếu niên bạo quân mà nàng không hề biết.
- "Vân Mặc, tới phân cảnh cần múa của em rồi đấy.
Trạng thái của em đã ổn định chưa?"
Diệp Nhu Thanh lo lắng hỏi Vân Mặc.
Đó là vũ khúc đầy hào hùng và rực rỡ xinh đẹp mừng tân đế và tân hậu, mà Vân Mặc sẽ biểu diễn trong dự án "Hoàng quyền đế vương".
Vân Mặc hít sâu một hơi, nhắm mắt lại điều chỉnh cảm xúc.
- "Em nghĩ em sẽ ổn thôi."
Cảnh múa bắt đầu từ giây phút thiếu niên bạo quân c.h.ế.t đi.
Tân đế và tân hậu cai trị, hứa hẹn sẽ đem lại phồn vinh và thái bình thịnh trị cho giang sơn Đại Yến.
Ở kinh thành, hàng ngàn người vui vẻ thả đèn trời.
Những chiếc đèn lấp lánh và rực rỡ bay cao, tô điểm trời đêm ảm đạm như muôn nghìn vì sao lung linh, mang theo khát vọng ấm no hạnh phúc của nhân dân Đại Yến.
Trên đường, những đôi trai gái nắm tay nhau, người người ca hát, vui mừng nhảy múa.
Khung cảnh toàn là tiếng cười, nhộn nhịp đông vui.
Từ lúc bạo quân cai trị, Đại Yến đã bao giờ được tổ chức cuộc vui mà chỉ toàn chìm trong chiến tranh c.h.ế.t chóc và đau thương, cho nên bạo quân đã chết, ai chẳng vui cười mà mở hội lớn?
Tại hoàng cung, mọi người thỏa sức uống rượu mừng tân đế và tân hậu, lúc bấy giờ ai nấy đều ngà ngà say, sau đó, một khúc nhạc du dương vang lên, một vũ nữ xinh đẹp tuyệt trần, xuất hiện hiến khúc để chúc mừng ngày vui này.
Nàng đứng ở trung tâm, mặc váy đỏ sắc rực rỡ, kinh diễm rung động lòng người.
Mỹ nhân mỗi cái giơ tay nhấc chân đều yểu điệu dịu dàng, phong tình vạn chủng.
Theo từng động tác của nàng, váy đỏ quyến rũ tản ra tứ phía, uyển chuyển lay động, hút hồn người xem.
Nàng múa đến câu đoạt hồn phách, múa đến huyễn hoặc tâm trí con người.
Nghìn con bướm bay đến vây quanh nàng, khiến thần trí người ta mơ màng, tựa như nàng là tiên tử lưu lạc đến trần gian.
Nhưng cớ sao, nàng càng múa, lại càng thổn thức người nhìn, khiến người ta muốn bi ai rơi lệ?
Đạo diễn ngẩn ngơ, không đúng.
Vân Mặc, điệu múa của nàng sai rồi, rõ ràng phải là sắc thái hào khí, chói sáng và hoa lệ chứ?
Ông muốn hô cắt, nhưng điệu múa trước mắt quá chân thực và sinh động, khiến ông không dám hô ngừng lại.
Vân Mặc dường như đang đắm chìm vào thế giới riêng của mình, nàng như con cá mắc kẹt trong lưới, tìm mãi chẳng thấy lối ra.
Mỹ nhân vừa múa, sống động xinh đẹp nhưng đau khổ tuyệt vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đôi mắt nàng vô hồn trống rỗng, lệ tuôn hai hàng, chảy mãi không dứt.
Sau đó, xung quanh Vân Mặc bùng lên một ngọn lửa.
Cả căn phòng vỡ nát, ngọn lửa nhanh chóng lan ra tứ phía.
Không ai hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Mọi người nhìn nhau, sau phút bối rối, họ đều hoảng hốt tìm cách dập lửa.
Chỉ có Vân Mặc ngừng múa, nàng đứng bất động, gương mặt bi thương, lệ vẫn chảy mãi chẳng ngừng.
Một chàng trai tóc đen dài, mặc quần áo tối màu, xuất hiện từ trong ngọn lửa đến bên Vân Mặc.
Vân Mặc nhận ra hắn, đó là chàng trai nàng đã thấy trong màn mưa hôm trước.
Thấy hắn đến gần, chẳng hiểu sao trái tim Vân Mặc đập nhanh dữ dội.
Nàng như con thiêu thân lao vào ngọn lửa, tiến về phía hắn.
Chàng trai nở nụ cười xinh đẹp rực rỡ, sau đó dịu dàng ôm lấy nàng.
Bóng hai người lẫn trong ngọn lửa, từ từ biến mất..
Kết giới ở Ma quốc ngàn năm mới mở một lần.
Cuồng phong nổi lên, rung chuyển trời đất, ma khí âm lãnh tản ra bốn phía dễ dàng nghiền nát một sinh linh bé nhỏ.
Tuy vậy, thần dân Ma quốc mặc cho thương tổn, tất cả đều thành kính quỳ rạp xuống đất, chờ đợi Thái tử điện hạ của bọn họ xuất hiện.
Lý Nhất Dạ bước ra từ kết giới, trong vòng tay hắn, là một cô gái đang say ngủ.
Mê Truyện Dịch
Người sinh ra được định sẵn có cốt cách đế vương luôn mang theo khí chất làm đối phương kinh sợ và tín ngưỡng, một lòng tuyệt đối quy phục.
Toàn bộ thần dân Ma quốc cũng không ngoại lệ.
Tất cả đều kinh sợ quỳ rạp xuống đất không dám ngẩng đầu lên.
- "Cung nghênh Thái Tử Điện Hạ trở về!"
Tiếng nói đồng thanh vang vọng khắp chốn.
Thần dân Ma quốc đều hiểu, ba ngày sau, Thái tử trực tiếp lên ngôi vương, cô gái mà Thái tử đang ôm trong lòng chính là Ma hậu tương lai của bọn họ.
Chỉ là lai lịch của cô gái ấy thế nào, là một ẩn số.
Nhưng không một ai dám hỏi, và cũng không một ai dám nghi ngờ quyết định của Nhất Dạ.
Vị Thái tử lạnh nhạt bước qua thần dân, hắn tiến về tẩm điện xa hoa của mình.
Tẩm điện của hắn, là cấm địa, chỉ duy nhất có một chủ nhân là hắn, cũng chỉ duy nhất hắn mới được phép bước vào.
Ngàn năm qua, tẩm điện tuy xa hoa rộng lớn là vậy, nhưng vẫn luôn lạnh lẽo u ám.