Tan học, Quý Uyên trở về.
Hắn đẩy một quyển vở ra trước mặt tôi, tôi lật ra xem, không ngờ lại là quyển sổ ghi chép tôi đã vứt đi trước đó.
Không biết từ lúc nào đã bị hắn nhặt về.
Quý Uyên nhìn xuống tôi từ trên cao: "Nghiên Nghiên, dùng cái này đi, anh sẽ bảo bọn họ tạm thời buông tha cho em mấy ngày."
Tôi không nghe, trước mặt hắn, xé quyển vở làm đôi, một lần nữa ném vào thùng rác.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Chiều tan học, tôi lại gặp Mạnh Thanh Hoa trên đường.
Chắc hẳn anh ta cố tình đến chặn đường tôi, đeo cặp sách trên lưng, ánh mắt đầy vẻ áy náy:
"Tống Nghiên, tôi đã đến trường em xem bảng điểm, bây giờ em thi không tốt lắm phải không? Tôi có thể kèm cặp cho em..."
"Mạnh Thanh Hoa."
Tôi đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn anh ta,
"Trường đại học mà anh mơ ước thi đỗ, rảnh rỗi đến vậy sao? Anh không về học bài, cứ dây dưa với tôi như vậy, rốt cuộc là muốn làm gì?"
Anh ta khàn giọng nói: "Tống Nghiên, lúc trước cô ta làm khó dễ cho em, tôi đã không giúp em, tôi chỉ muốn chuộc tội."
Chuộc tội, lại là từ này.
Tôi cười nhạo một tiếng: "Anh có gì mà phải chuộc tội? Chỉ là đứng nhìn, giúp cô ta làm chứng thôi mà, đâu phải anh ra tay."
"...Tôi đã xem bảng điểm rồi, điểm của em vẫn như trước, môn Hóa và Anh là điểm yếu. Tôi có thể kèm cặp cho em, để em thi vào một trường đại học tốt hơn— A Nghiên, trước đây em đã từng nói, em muốn cố gắng thi vào trường tốt nhất, để mẹ em sống thoải mái hơn một chút."
Đã lâu rồi không có ai gọi tôi là A Nghiên nữa.
Khoảnh khắc tôi hơi sững sờ, Mạnh Thanh Hoa lấy ra một xấp giấy dày từ trong cặp sách sau lưng, nhét vào tay tôi.
"Đây là tài liệu tôi dùng lúc ôn thi đại học, tôi vẫn giữ lại, cứ nghĩ, nhất định sẽ có ngày đưa cho em, bởi vì đã hứa với em rồi."
Anh ta dừng lại một chút, đột nhiên đổi giọng thành rất nghiêm túc: "Xin lỗi."
Tôi không chấp nhận lời xin lỗi của anh ta, nhưng nhận lấy xấp tài liệu đó.
Nhờ có nó mà điểm thi thử lần hai của tôi đã tiến bộ rất nhiều.
Ngày có kết quả, Quý Uyên lại đến tìm tôi.
Hắn sai hai nữ sinh giữ tôi lại, trước mặt tôi, ngang nhiên lục tìm trong ngăn bàn của tôi lấy ra xấp tài liệu đó, xé nát vụn.
"Tống Nghiên, vở ghi chép của anh thì em không thèm lấy, của đàn ông khác thì em lại nhận?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ban-trai-toi-giau-dao-trong-banh-kem/chuong-5.html.]
Hắn rắc những mảnh giấy vụn lên đầu tôi: "Còn muốn quyến rũ bao nhiêu người đàn ông nữa, sao em lại như vậy?"
Tôi cúi đầu, nhìn những mảnh giấy vụn rơi xuống đầu gối mình.
"Tống Nghiên, anh biết em đang nghĩ gì."
Quý Uyên ghé sát tai tôi, khẽ nói,
"Em muốn nhẫn nhịn, chờ đến khi thi đại học xong, có thể chấm dứt tất cả, hoàn toàn thoát khỏi anh, đúng không?"
"Mơ đi."
"Anh sẽ không để em thi đỗ đại học đâu, em sẽ mãi mãi không thoát khỏi anh được."
Quý Uyên nói được làm được.
Từ ngày đó trở đi, sự bắt nạt của hắn nhắm vào tôi trở nên tàn độc hơn, nhưng cũng kín đáo hơn.
Lần trước sau khi nói với thầy giáo, ít nhiều cũng có chút tác dụng, ít nhất là những lời đồn đại về việc tôi sống buông thả đã không còn ai nhắc đến nữa.
Chỉ là, tôi không còn cách nào yên tâm học hành nữa.
Vở bài tập và bài kiểm tra luôn không cánh mà bay, trong hộp bút rất khó tìm được một cây bút còn nguyên vẹn để dùng, thậm chí đến lúc thi thử lần ba, khi tôi mở tờ giấy nháp của mình ra, lại phát hiện mặt sau của trang thứ hai chi chít những công thức.
"Báo cáo thầy!"
Nữ sinh ngồi sau tôi đột nhiên đứng phắt dậy: "Tống Nghiên quay cóp, cô ta gian lận!"
Tôi bị đưa ra khỏi phòng thi, bị thẩm vấn liên tục trong văn phòng, đến khi mọi chuyện kết thúc, thì môn thi cuối cùng cũng đã kết thúc.
Trời đã sẩm tối, trong trường chẳng còn mấy ai.
Sau kỳ thi thử lần ba, kỳ nghỉ đông cũng đến.
Tôi trở về lớp học trống không một cách tê dại, ngồi ngẩn người một lúc trên ghế, rồi định đi rửa mặt ở nhà vệ sinh.
Nhắm mắt lại, dòng nước lạnh lẽo dội lên mặt.
Bỗng nhiên phía sau vang lên tiếng "cạch" một tiếng.
Tôi cảnh giác đứng thẳng dậy, mặc kệ nước b.ắ.n vào mắt cay xè, nhanh chóng bước đến cửa, dùng sức kéo ra.
Không kéo được.
Cửa đã bị ai đó khóa từ bên ngoài.
Ngay sau đó, đèn cũng bị tắt.