Lúc này, ở bình luận livestream đã bùng nổ
[ Quắc đờ phắc!? Cậu ta vậy mà sống kìa! Bật hack à!?]
[ Haha! Chàng trai này thật thú vị! Anh sẽ là của tôi! (・∀・)]
[ Lầu trên làm tổng tài bá đạo đấy à? Nghe cười chết! ]
[ Có lẽ đại Boss cũng thấy cậu ta thú vị đi? ]
[ Cậu ta là được nữ thần may mắn mỉm cười hả!? ]
[ Chỉ có tôi thấy ánh mắt đại Boss nhìn cậu ta có phần khác lạ thôi sao? ( : ౦ ‸ ౦ : ) ]
[ Người chị em! Cậu không cô đơn đâu! ]
......................
Cùng lúc này, ở tầng một lại văng vẳng tiếng hát của quỷ nhân ngư.
" Oe! Oe! ". Đứa bé mà cặp nam nữ kia giám hộ khóc rống lên.
" Khóc cái đ** gì mà lắm thế! Im mồm! ". Thẩm Ninh quát
" Mau làm gì đi! Nó cứ khóc như thế này thì có chuyện mất! ". Anh ta lo lắng nhìn An Mỹ, nhưng cô ta cũng hết cách, nói
" Anh là người chọn nó mà! Mau làm gì đi! ".
" Oe! Oe! ". Đứa bé vẫn khóc
Lúc này, tiếng hát lanh lảnh của quỷ nhân ngư vang lên, dừng lại trước cửa phòng họ.
' Cốc '
' Cốc '
' Cốc '
" Cái đ* m* nó đêm hôm khuya khoắt ai gõ cửa ầm ĩ thế!? Có cho ai ngủ không!? ".
An Mỹ không nói gì cả, cô ta nhanh chóng bịt mũi lại nín thở ôm đứa nhỏ đang khóc vào trong góc tối, giảm sự tồn tại của mình. Bởi cô ta nhận thức được là mình đang ở đâu.
Hơn 12 giờ đã là giờ giới nghiêm,gõ cửa phòng người khác lúc nửa đêm có là người ngu mới không biết thứ ngoài cửa kia là thứ gì.
Người thanh niên mở cửa ra, hình ảnh quỷ nhân ngư hiện ra trước mặt khiến anh ta hốt hoảng muốn đóng cửa nhưng...
' Cạch! '
' Rầm! '
Cánh cửa bị quỷ nhân ngư chèn hung khí của mình vào mạnh mẽ bật toang ra, sức của nó rất lớn, chẳng mấy chốc anh ta bị nó làm cho ngã vật xuống,đối diện với quái vật ở phía trước, anh thét lên chạy ra khỏi phòng mình. Tuy nhiên, con quái vật thay vì xem còn người nào ở trong phòng hay không thì lại hứng thú với kẻ ngu ngốc chạy ra ngoài kia hơn, nó nở nụ cười quái dị của mình đuổi theo anh ở ngoài hành lang tối vắng người.
' Hắc hắc! Hắc hắc! '
Nụ cười của quỷ nhân ngư liên tục vang lên trong đầu khiến Thẩm Ninh sợ hãi tột độ.
" Đừng tới đây! Cút m* đi!! Có ai không, cứu tôi với!!! ".
Tiếng thét chói tai vang lên, anh ta chạy vụt ra ngoài hành lang.
Chạy lên tầng, anh ta gấp gáp gõ cửa phòng của ông chú trung niên, nhưng ông ta không trả lời. Để mặt anh ở ngoài gõ cửa điên cuồng.
" Chú Mạc! Mở cửa! Mở cửa!!! ".
" M* k**p, Mau mở cửa!!!! ".
Thấy quỷ nhân ngư đuổi tới, anh ta nhớ tới những người khác liền liên tục chạy bạt mạng lên các tầng nhưng chẳng có một hồi âm, bất lực anh ta bỗng nhớ tới Dạ Mộng.
Như nắm được cọng rơm cứu mạng, anh chạy lên tầng, tuy nhiên đến tầng bốn, một dải hồng lăng đã đẩy anh ta xuống, cú đẩy rất mạnh, anh ta từ cầu thang ngã xuống tầng năm, m.áu chảy ra từ đầu trông rất đáng sợ.
Cánh cửa phòng anh ta cùng An Mỹ đã đóng chặt từ lâu, khỏi nói cũng biết là ai đóng.
Đối diện đầu anh là quỷ nhân ngư đang nở nụ cười toe toét tựa như thú săn bắt được con mồi. Anh ta dùng hết sức lực lết đến cửa phòng mình liên tục đập cửa :
"An Mỹ!! Mở cửa cho anh!! AN MỸ!!!!! ".
" Con đàn bà khốn khiếp! Mau mở cửa cho tao!!!! ".
" Mày! Tất cả là tại mày!!!
Trong phòng vẫn không có tiếng động.
Lúc này, anh ta triệt để chết lặng. Quỷ nhân ngư thấy anh ta như vậy vô cùng thích thú cầm con dao đi tới.
" Đừng! Đừng! Tao sẽ giúp mày bất cứ thứ gì đừng giết tao! ".
Nó quơ qua quơ lại như chơi đùa. Tưởng nó đã đồng ý, chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì....
" KHÔNG!!!!! ". Tiếng thét của Thẩm Ninh vang lên, sau đó thì im bặt.
' Phập! '
' Phập! '
' Phập! '
Tiếng chặt thịt ở bên ngoài cánh cửa vang lên từng đợt,
Bên trong, An Mỹ đã thành công làm đứa trẻ nín bằng cách nhét vải vào miệng nó. Cô ta cũng đang nín thở giảm sự tồn tại của mình.
Đứa trẻ sơ sinh bị nhét vải vào miệng , không thở được phát ra những tiếng the thé.
Quỷ nhân ngư nhìn cánh cửa đóng chặt rồi nở nụ cười kì lạ , nó kéo lê ' chiến lợi phẩm ' có được lên tầng trên, vừa kéo vừa hát :
" Lấy khúc đầu, những xương cùng xẩu*
Lấy khúc giữa, những máu cùng me
Lấy khúc đuôi, tha hồ thầy đuổi! ".
Bình luận livestream lại bùng nổ trước hành động của An Mỹ
[ Thể loại bạn gái gì đây!? ]
[ Nhét vải vào miệng một đứa bé sơ sinh, cô ta còn là con người không?]
[ Tẩy chay cô ta đi! ]
[ Những người kia không mở cửa tôi còn có thể hiểu, nhưng riêng ông chú kia và cô bạn gái ' tuyệt vời ' này là tôi không thể nào thấm nổi! ]
[ Đàn bà là những niềm đau ]
[ Lầu trên bớt đánh đồng, không phải ai cũng như bà chị độc ác kia đâu ]
[ Đúng đó! ]
...[................]...
Một đêm kinh hoàng cứ thế trôi qua.
Sáng hôm sau
Mọi người lục đục đi ra khỏi phòng. Trúc Lộ là người dậy sớm nhất, cô dẫn cô bé hai đầu ra ngoài, gần đến tầng một, mùi máu xộc lên khiến cô phải đứng khựng lại, lập tức bụm miệng.
" Dì Lộ ơi, dì sao vậy? ". Nhã Nhã lên tiếng hỏi cô
" Các con đừng nhìn phía trước, không tốt cho hai đứa đâu ". Nói rồi cô dùng khăn bịt mắt lũ trẻ lại.
" Tại sao phải bịt mắt vậy ạ? Còn có mùi gì bốc lên nữa, hôi quá! ". Tiên Tiên kêu lên.
" Chắc là sơ làm đổ nước trong lúc thay nước của cá nên mới có mùi như vậy đó con. Các con đừng ngửi. "
Hai đứa trẻ cũng ngoan ngoãn làm theo, nó đi theo cô xuống dưới tầng.
Xuống tầng một, cảnh tượng kinh hoàng ngay lập tức đập vào mắt Trúc Lộ.
Một cơ thể nam thanh niên vặn vẹo dựa ở cửa ra vào, m.áu chảy lênh lánh xung quanh. Tuy nhiên, đầu của cơ thể này đáng nhẽ phải nằm ở đâu đó lại chẳng thấy đâu, chỉ còn cần cổ nơi chặt xuống, thịt vụn vương vãi khắp nơi. Một cảnh tu la tràng hiện ra trước mắt.
Nếu để ý kỹ còn có thể thấy cơ thể đã bị chặt thành ba khúc xếp chồng tựa lên nhau mới miễn cưỡng ra được hình người có phần ' dị hợm ' như kia.
Mùi máu tanh xộc lên khiến cô theo phản xạ bịt mũi lại, không để mấy đứa nhỏ nhìn thấy cảnh tượng kinh hãi này, cô liền nhanh chóng kéo chúng vào khu giải trí.
" Các con chơi ở đây, tuyệt đối không được ra ngoài này đấy nhé? ". Cô dặn đứa trẻ
" Tại sao vậy Dì Lộ? Sao lại không được ra ngoài? ".
Trúc Lộ nhìn vào đôi mắt ngây thơ của chúng, nói :
" À, ở ngoài hiện giờ bẩn lắm, mấy đứa ra ngoài nhỡ bị bẩn thì sao? Lúc đó sẽ làm sơ với dì buồn lắm đấy. "
Nghe tới đây, đứa trẻ mới gật đầu, ngoan ngoãn đáp :
" Dạ, con biết rồi ".
Cô bé vâng lời đi vào khu giải trí, lấy đồ chơi ra. Trúc Lộ cùng cô bé ngồi chơi với nhau.
Một lúc sau, mọi người cũng đã dậy, Dạ Mộng cũng không ngoại lệ.
Cậu dẫn Bạch Kỷ đi xuống tầng, ở từng cầu thang có thể thấy những vệt máu nhỏ chạy dài xuống.
" Có chuyện gì xảy ra đêm qua sao? ". Cậu hỏi
Hắn nghe cậu hỏi như vậy, nở nụ cười bí hiểm, đáp :
" Có lẽ là vậy đi. "
Nói hắn không liên quan chính là giả, ai có thể hiểu rõ người chơi xấu số kia chết vì thứ gì ngoài hắn và nạn nhân chứ.
Bên dưới tầng, tiếng cãi vã vang lên.
Mới buổi sáng ngày thứ hai của nhiệm vụ mà mọi người sôi nổi vậy sao?
...****************...
(*) Đoạn sau của " rồng rắn lên mây "
*** Trộm vía ngồi viết xong tự dọa chính mình mới
hay chứ 🤡
*** Hãy cho tác phẩm này một like và bình luận để tôi có động lực nhé ╭( ・ㅂ・)و
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***