Bầu Trời Biên Cương

Chương 3



Chàng dẫn đến bàn trang điểm, nhẹ nhàng tháo bỏ mũ phượng của .

Lạ thật, một tay thể nhấc thanh đao sáu mươi cân, ngờ một đôi tay khéo léo đến .

“Tướng quân, những việc để nha là .”

“Gọi là phu quân.”

Ta cắn nhẹ môi, khẽ gọi: “Phu quân.”

Ta thấy một tiếng.

Tiếng đó trong trẻo, rõ ràng là một thiếu niên lang, nếu kẻ địch tổn thương dung mạo, e rằng cũng là một tướng quân tuấn tú.

Ta cảm thấy tiếc, vốn thể cùng công chúa Bình Dao thành một đôi uyên ương.

Chàng chải tóc cho , cởi bỏ bộ hỷ phục của .

“Mũ phượng nặng như , hỷ phục cũng nặng như , hôm nay phu nhân mệt ?”

“Không mệt.”

Ta thực sự mệt, dù suốt quãng đường đều là bế .

Chàng đỡ lên chiếc giường mềm, đắp chăn cho .

Nằm bên cạnh , thở nặng nề, nóng hổi, nhưng gì cả.

như nghĩ, chúng chỉ là liên hôn chính trị.

Ngày thứ hai, liền nhận một tin tức.

Mộc Ly phát điên, loạn một trận ở Đông Cung, nay lãnh cung.

Ta Đông Cung nơi dễ ở, đây luôn mong Bùi Uyên bảo vệ an .

kể từ khi từ Chu Tước Nhai trở về thì hiểu , tình yêu là thứ hư vô mờ mịt nhất, vô giá trị nhất đời .

Ta và Bùi Uyên vĩnh viễn sang trang .

rốt cuộc là ai hại tỷ tỷ ?

Ta hiểu , tỷ tỷ thể hại , thì sẽ hại tỷ tỷ, vị trí Thái tử phi, ai lên cũng như băng mỏng, bất cứ lúc nào cũng thể rơi xuống vực sâu.

Thôi , mặc kệ là ai , đều vui, cũng coi như kẻ ác gặp quả báo.

Lúc nha Nguyệt Nhi đang trang điểm cho , nàng lén với rằng, là Thái tử điện hạ báo thù cho , cưới Mộc Ly chính là để báo thù cho .

Biết gả cho Lục tướng quân, liền dây dưa với Mộc Ly nữa.

Là ?

Ta tin, giờ đây sa sút như , là Thái tử, bất cứ việc gì cũng chỉ thể vì quyền lực.

Dù từng tình cảm cũ với , cũng chỉ là trò trẻ con mà thôi.

Còn việc Lục tướng quân cưới , khả năng cao cũng là vì quyền lực.

Sau khi trải qua kiếp nạn , ngộ một đạo lý -

Dưới hoàng thành , tất cả đều vì quyền lực.

Hoàn chân tình.

Nguyệt Nhi phục vụ rửa mặt xong, đỡ xuống bàn.

Ta vì mất thị lực nên lễ nghi đều miễn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trương ma ma bưng điểm tâm đến.

Nguyệt Nhi đút bánh cho ăn.

“Nước.”

Nguyệt Nhi liền đút nước cho .

“Ta ngoài phơi nắng một chút.”

Nguyệt Nhi đỡ .

Ta sờ thấy hoa văn chìm quần áo đúng.

Lại gần ngửi thử, là mùi hương tuyết tùng thanh khiết Lục tướng quân.

“Tướng quân, là ?”

Chàng nắm tay ngoài, : “Tại thể là ?”

Đi vài bước, đến sân, dùng tay che ánh nắng mặt trời mắt .

“Có chói mắt , thể thích nghi ?”

“Có thể.”

Ta cảm thấy thời tiết chắc hẳn .

Chàng bế đặt lên xích đu.

Xích đu khẽ lay động, cánh hoa rơi xuống đầu .

Ta khẽ nhặt một cánh đặt lên chóp mũi ngửi.

“Tướng quân, trong phủ , là hoa lê nở ?”

“ .”

Ta thích hoa lê nhất.

“Trước đây khi đầu xuân, thường bánh lê, pha lê, tiếc là bây giờ nữa.”

“Ta thể cho nàng.”

Ta một tiếng: “Tướng quân đôi tay là dùng để đánh trận g.i.ế.c địch, để những việc .”

Chàng đáp : “Cũng thể.”

Ta ngửi hương hoa lê đó, lòng bay xa, ở kinh thành nữa.

“Tướng quân, khi nào thì xuất phát biên ải?”

“Ba ngày .”

“Nhanh .”

“Chỉ là đường sá xa xôi, e rằng sẽ phu nhân mệt mỏi.”

“Không , biên cương tuy xa, nhưng nhất định sẽ thanh tịnh.”

“Phu nhân ở đây còn gì lưu luyến ?”

Vì Mộc Ly nhận hình phạt xứng đáng, cũng còn gì để vương vấn nữa.

Thiên Thanh

“Không , tướng quân mau đưa rời . Ta ở một khắc nào nữa.”

Người đó trịnh trọng đáp: “Được.”