Bầu Trời Biên Cương

Chương 7



Xe ngựa rơi xuống vách núi, Nguyệt Nhi vẫn còn ở trong đó.

Lục Thời Diễm tưởng trong xe ngựa là .

Tìm kiếm vách núi ba ngày ba đêm, tìm thấy hài cốt của .

Bùi Uyên giam cầm ba ngày, đang ở .

Tuy thấy, nhưng thà c.h.ế.t chứ về với Bùi Uyên.

“Há miệng.”

Thìa chạm môi , cắn chặt răng.

Thiên Thanh

“Dù nàng hận , cũng ăn chút gì chứ.”

Ta đầu , lạnh giọng : “Ta ăn thứ đút.”

“Nguyệt Nhi nàng ngày ngày đều Lục Thời Diễm, ăn những thứ đút cho nàng, hành quân chắc chắn là mùi mồ hôi hôi hám, nàng thấy ghê tởm ?”

Thái dương tê dại, một cơn đau nhức truyền đến.

“Bùi Uyên! Chàng quá đáng , là Thái tử, cao cao tại thượng sai, cuộc sống gấm vóc thức ăn ngon, thể dễ dàng . nếu Lục tướng quân ngoài chinh chiến, bảo vệ biên cương, lấy ngày tháng thái bình mà sống, chiến sĩ trấn thủ biên cương nếu những lời của , xem ai còn hiệu trung cho Thái tử điều như nữa!”

“Ta sợ nàng sống khổ, A Uyên, đến biên cương, gió cát mịt trời, khô cằn nghèo khó, nàng theo đội quân hành quân, sáng tối bất , bất cứ lúc nào cũng thể mất mạng, nàng là sẽ trở thành Thái tử phi, tương lai còn là Hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ…” 

Vừa kéo tay .

Ta đột ngột hất tay .

Giọng bình thản: “Bùi Uyên, nên tỉnh , một kẻ mù lòa còn thể tự lo liệu cuộc sống, mà Hoàng hậu?”

“Đều tại Mộc Ly tiện chủng đó, A Uyên, móc mắt nàng , về , nàng tra tấn nàng thế nào thì tra tấn.” 

Chàng khẽ vuốt mắt , “Yên tâm , mắt nàng sẽ lành thôi, Thái y viện nếu chữa khỏi mắt nàng, sẽ cho bọn chúng đều dâng đầu đến gặp!”

Ta càng càng rợn , điên cuồng đến mức độ .

“Bùi Uyên, đây là mắt mù rõ , bây giờ thật sự mù , ngược rõ . Ta thuộc về Lục Thời Diễm, tuyệt hai lòng.”

“Lục Thời Diễm là một kẻ thô lỗ, dựa mà thể sở hữu nàng!”

Tiếng cửa đổ "loảng xoảng" vang lên.

Một dường như đang cầm kiếm tiến đến.

Giọng trầm của Lục Thời Diễm vang lên: “Ba năm , U Châu xảy biến cố, nhị hoàng tử khởi binh mưu phản, chuyện hề lộ sơ hở, thế nào cũng là nhị hoàng tử lòng lang sói, còn Tần phi đau khổ vì mất con trai, mất lý trí, c.h.ế.t đường lưu đày, hài cốt chôn cất ở Vân Thành.”

Ta biến cố ở U Châu, đó là bước ngoặt để Bùi Uyên trở thành Thái tử, vốn hy vọng Thái tử, nhị hoàng tử mới là chọn, nhưng Bùi Ly đủ kiên nhẫn, mưu đồ tạo phản, Bùi Uyên vạch trần, đó nhị hoàng tử mất thế, thế lực của Bùi Uyên liền ngày càng lớn mạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Giọng Bùi Uyên lạnh lẽo: “Ngươi nhắc chuyện gì?”

Lục Thời Diễm một tiếng: “Thái tử điện hạ, bây giờ đang ở ?”

Bùi Uyên cậy thế sợ: “Đây biên cương, cô há sợ ngươi?”

“Đây chính là Vân Thành, nếu oan hồn đòi mạng, thì thể do Thái tử điện hạ nữa .”

“Ngươi bậy bạ gì đó, cô há tin chuyện quỷ thần.”

“Ai điện hạ ngươi tin.”

Một ánh sáng lạnh lóe lên, m.á.u của Bùi Uyên văng .

“Phu nhân, giật .”

Ta sấp vai Lục Thời Diễm, tâm trạng mãi thể bình tĩnh .

Chàng, vì g.i.ế.c Bùi Uyên?

Trong xe ngựa, Lục Thời Diễm im lặng .

Ta hỏi: “Vì ?”

Lục Thời Diễm im lặng lâu, “Bùi Ly, là bạn nhất của . Hắn vốn ý tranh ngôi trữ quân.”

Ta hiểu , nhị hoàng tử hãm hại.

Lục tướng quân sẽ rước họa ?

“Bằng chứng trình lên thánh thượng , chỉ là…”

“Chỉ là gì?”

“Chuyện e rằng sẽ liên lụy đến Mộc thừa tướng.”

“Cha ? Ông cũng nhúng tay chuyện ?”

“Ông là chủ mưu.”

Hãm hại hoàng tử, chuyện thể tru di cửu tộc.

Ta gả cho Lục Thời Diễm, Mộc phủ khi xuất giá cắt đứt quan hệ với , huống hồ rời xa kinh thành, ngược sẽ liên lụy.

“Phu nhân, nếu cứu Mộc thừa tướng, thể nghĩ cách…”

Khóe môi cong lên.

“Không cần, cha đáng chết.”