Edit: Ry
Lồng Sơn Hà hạn chế hành động của các đại tông sư trên cao, món thần khí từng trấn phái cho Kiếm Tông giờ bị một kẻ khác khống chế, chầm chậm vận hành.
Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, màn trao giải trong sân bỗng trở thành một màn kịch hỗn loạn.
Túc Lê một phát lôi kẻ trong hố đen ra, người kia ngã thẳng xuống đất, một khuôn mặt quen thuộc.
Người trên đài cao thấy thế nói: "Đây chẳng phải là Đan Tu Dương ư!"
Túc Lê khựng lại, cổ tay cậu đang nắm không mạnh mẽ như người trưởng thành, thậm chí lúc cậu lôi ra nó đã mất sức lực ban đầu. Cậu và Ly Huyền Thính liếc nhau, hiểu ngay chuyện là như thế nào.
Đây không phải người, nó là một con rối.
Ban tổ chức ở trên đài cao, Thích môn chủ của Tam Thủy kiếm phái nhìn thấy "Đan Tu Dương" bên dưới, bừng tỉnh giải thích: "Đợt trước trong môn phái có người báo cáo với ta là từng thấy người của Đan Tu Dương xuất hiện ở gần Tam Thủy kiếm phái. Lồng Sơn Hà là do Đan Tu Dương trộm ra!"
Đan Tu Dương, cái tên này không xa lạ gì với Kiếm Tông. Gã là tu sĩ từng mơ tưởng đúc ra tà kiếm, gây hại cho giới tu đạo, bị Kiếm Tông truy nã nhiều năm. Không ngờ gã to gan tới độ dám gây chuyện ở hội võ đạo.
Minh Chủ Đạo Tu nghiêm nghị hỏi: "Mục đích của gã ở hội võ đạo là gì?"
Thích môn chủ giải thích: "Chuyện đó ta thật sự không biết."
Một tu sĩ khác nói: "Minh chủ, ta đoán mục đích của gã có thể là gây nhiễu loạn... Đan Tu Dương lắm mưu ma chước quỷ, những năm qua bị Kiếm Tông truy lùng đã sinh lòng oán hận. Gã gây chuyện ở hội võ đạo có thể khiến Liên Minh Nhân Tộc mất thể diện trước những tộc khác, còn trộm ra Lồng Sơn Hà hòng đẩy tội cho Kiếm Tông, những chuyện này rất có khả năng."
Ban tổ chức tiếp tục bàn luận, Ly Huyền Thính trong sân đã dứt khoát vung kiếm, dưới tiếng hét của mọi người chém đầu "Đan Tu Dương". Nhưng cảnh tượng máu bắn ba thước không xuất hiện, mà để lộ một lá bùa con rối ở trong cơ thể nó.
Con rối!?
Túc Lê nhanh tay móc ra phù nô dịch được ẩn giấu bên trong, rót vào linh lực cưỡng ép xóa bỏ. Ly Huyền Thính thì xoay người nhanh chóng lao về một bên khác, biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Flycam đang lơ lửng xung quanh cố gắng tìm Ly Huyền Thính, trung thực quay lại tất cả cảnh tượng ở mọi ngóc ngách.
"Thằng bé đó đâu rồi?!"
"Hình như là ở trong góc, đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Trần Kinh Hạc sải bước trong đường hầm, tai nghe lập lòe ánh đỏ. Y vừa đi vừa ra lệnh: "Liên lạc với Dịch Đạo, phát sóng góc quay của các flycam."
Mấy cái flycam đó có trận pháp y cố ý bày ra, sẽ không bị bất cứ linh vật nào can thiệp, thậm chí có thể quay chụp rõ ràng tình huống trong trận pháp.
Dưới sân hỗn loạn vô cùng, một đống người áo đen rơi từ trên không trung xuống, không rõ thân phận.
Bọn chúng đáp xuống, đồng thời kích hoạt linh vật mang theo mình, phân tách lôi đài với khán đài, hiển nhiên là muốn liều tới cùng.
[Vãi, rốt cuộc là chuyện gì vậy?]
[Ôi trời, đây là hội võ đạo đó, tổ chức nào to gan như vậy, dám gây chuyện ở đây!]
[Đệt, cái gì đang bọc quanh mấy vị đại tông sư vậy?]
[Đó là Lồng Sơn Hà của Kiếm Tông, là Thần khí kiên cố nhất trên thế gian. Trong thời kì giới tu đạo loạn lạc, nó đã bảo vệ cho cơ ngơi của Nhân tộc, che chở cho người bên trong không bị ảnh hưởng bởi công kích bên ngoài. Nhưng tương tự, người bên trong cũng không thể tấn công người bên ngoài, dù là đại tông sư cũng không làm được.]
Mà Lồng Sơn Hà còn đang tiếp tục mở rộng phạm vi, tất cả đại tông sư bị nhốt bên trong, không thể làm gì với tình huống đột ngột xảy ra dưới sân. Đám người áo đen đột nhiên xuất hiện dùng một đống phù chú, nhanh chóng khống chế khán đài. Các tu sĩ có mặt ở đây muốn ra tay hỗ trợ, lại bị một cái lồng vô hình ngăn cản.
Đây là một đợt tấn công đã được lên kế hoạch.
[Trời đất, phòng ngự của hội võ đạo bị cái gì thế!?]
[Lỏng lẻo quá, tôi nhớ hình như là Kiếm Tông phụ trách?]
[Đùa hả, Kiếm Tông... Qua loa thế này.]
"Xem ra Đan Tu Dương không chỉ trộm đi Lồng Sơn Hà, mà còn động tay động chân với phòng ngự của hội võ đạo." Minh Chủ Đạo Tu nhìn về phía Trương Thủ Không - người đứng đầu Thiên Nguyên kiếm phái cũng như Kiếm Tông: "Trương môn chủ, chuyện này rốt cuộc là sao?"
"Có vẻ như Đan Tu Dương hận chết Kiếm Tông nhỉ? Lần này không những khiến Kiếm Tông mất hết thể diện, mà còn gây tổn hại tới uy danh của hội võ đạo." Một Yêu tu đứng trong góc nói: "Chỉ một mình Đan Tu Dương thì không thể làm nổi chuyện này. Xem ra ngày thường Kiếm Tông cũng rất thư giãn, hội võ đạo lần này làm không đủ..."
Trương Thủ Không cắt ngang: "Ngài nói rất đúng."
Yêu tu kia khựng lại: "Ý Trương môn chủ là sao?"
"Chỉ một mình Đan Tu Dương thì không thể làm ra chuyện này." Trương Thủ Không nhìn xuống sân: "Cho nên chưa chắc chuyện này là gã làm."
"Chư vị."
Thanh Điểu mặc sườn xám bỗng bước ra từ trong góc, tay cầm một cái laptop: "Chi bằng xem cái này?"
Màn hình laptop là một đoạn video, không biết là góc quay nào, nhưng dù ánh sáng lờ mờ thì vẫn quay được rõ hai người.
Thanh Điểu cười nói: "Lồng Sơn Hà đúng là có thể ngăn chặn linh lực, nhưng giờ không phải là năm xưa, mạng viễn thông là một thứ rất tốt."
Một bóng người đi ra khỏi góc tối.
Không phải ai xa lạ, chính là Thích trưởng lão của Tam Thủy kiếm phái.
Thích trưởng lão nấp ở một nơi gần đó điều khiển con rối, bị phù con rối phản phệ nên khóe miệng rướm máu, không hề biết mình đã bị flycam ở đằng kia quay rõ mồn một, còn đang suy tư cách để đối phó đứa nhỏ kia. Nhưng thực lực thằng bé thể hiện hoàn toàn không giống một đứa trẻ, lão rõ ràng là đại tông sư mà cũng không áp đảo được.
Góc quay chính thức của Dịch Đạo được đổi sang góc quay của flycam, tình hình trong góc khuất cũng hiện ra trước mắt đại chúng.
[Ô trời, đứa bé này là ai vậy!? Sao mạnh thế.]
[Đó là Thích trưởng lão!? Thích trưởng lão là đại tông sư của Kiếm Tông, đứa bé đó còn mạnh hơn ông ấy nữa.]
[Đó mà là trẻ con à!?]
Túc Lê cất Chuông Thiên Thu đi, giao lưu với Ly Huyền Thính trong biển ý thức: "Trong tay lão ta còn một mảnh vỡ, phải giữ chân, không được cho lão chạy."
Ly Huyền Thính: "Để ta."
"Nhưng mà xương rồng... Lỡ long uy bị phát hiện." Túc Lê bỗng im lặng, nhìn Lồng Sơn Hà che đậy không trung: "Xem ra ông trời cũng đứng về phía chúng ta, có Lồng Sơn Hà... Ta cung cấp linh lực cho ngươi."
Ly Huyền Thính bám vào xương rồng, linh lực hắn sử dụng phần lớn tới từ mấy năm tu hành. Nhưng nếu hắn vận dụng thần lực của bản thân thì sẽ bại lộ long uy. Có nhiều người theo dõi như vậy, bại lộ long uy đồng nghĩa với tất cả đều biết, cho nên trước khi hắn mạo hiểm thì phải có chiến lược vẹn toàn.
Hắn không giống Túc Lê, tư liệu của Túc Lê rành rành trước mặt công chúng, hắn thì không có chút lịch sử nào.
Ly Huyền Thính đột nhiên xuất hiện, không cha không mẹ, không sư phụ không gia tộc, quan hệ duy nhất hắn có là nằm chung một sổ hộ khẩu Nhân tộc với Trần Kinh Hạc.
Trên thực tế, hắn bao nhiêu tuổi, thực lực của hắn thế nào, không một ai biết. Hắn có mạnh tới mấy cũng có thể dùng bí mật để làm cớ che giấu, thứ duy nhất không được bại lộ là long uy. Mà trước mặt đại tông sư, bại lộ long uy thật sự quá dễ dàng... Nhưng Lồng Sơn Hà, nó hoàn toàn có thể giúp che giấu long uy.
Dù sao nó cũng là Thần khí phòng ngự có thể ngăn cản mọi công kích linh lực, cậu chỉ cần dùng trận pháp làm lá chắn là có thể giúp Ly Huyền Thính che giấu... Điều kiện tiên quyết là Ly Huyền Thính không sử dụng sức mạnh thần hồn của hắn.
Túc Lê nhìn trận tụ linh dưới chân Du Tư.
Du Tư thấy thế hỏi: "Túc Lê, cậu định làm gì?!"
Túc Lê không đáp.
Lúc này tất cả mọi người đều theo dõi Ly Huyền Thính bên kia thông qua camera, không ai để ý chỗ Túc Lê. Cậu cắn nát đầu ngón tay, nhỏ máu xuống. Du Tư còn chưa kịp nhận ra uy áp từ đâu tới, đã thấy trận tụ linh dưới chân mình phát triển, nháy mắt đã mở rộng.
Nếu trước đó nó chỉ là một cái trận cỡ nhỏ, khoảnh khắc máu của Túc Lê rơi xuống, y lập tức cảm giác được linh lực xung quanh bỗng tràn đầy, quá nhanh. Y đứng trong trận pháp nên có thể cảm nhận rõ rệt linh mạch chồng chất vết thương trong cơ thể đang hồi phục nhanh chóng mặt.
Bên trên đài cao có "cá lọt lưới".
Khán đài của nhà họ Túc có mấy trận pháp che chở, lúc này chỉ còn vài người. Dọn xong lũ áo đen, mẹ Túc nói: "Thanh Phong, anh với Túc Úc xuống dưới, chỗ này để em với Phong Yêu giải quyết."
Ba Túc vẽ một cái trận pháp để đề phòng.
Túc Minh nhìn bọn họ: "Con cũng muốn xuống."
Túc Úc đặt Túc Minh xuống cái ghế bên cạnh Bạch Quân: "Lông mọc dài đi đã rồi hẵng đú đởn, chỗ này là tiệc của người trưởng thành."
Sau đó nhìn sang Bạch Quân: "Trông nó hộ tôi."
Phương Thủ Ý cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng, không hỏi nhiều chỉ nói: "Ta xuống dưới cùng mọi người. Cái kẻ ở dưới đó, dù có thế nào cũng là phản đồ của Kiếm Tông, có một vài việc ta cần hỏi lão cho rõ."
-
Du Tư nhìn trận pháp dần thành hình, rất ngạc nhiên: "Đây là cái gì? Trận tụ linh?"
Túc Lê không đáp, giây phút trận tụ linh hoàn thành, cậu chuyển sang thu hết linh lực vào trong cơ thể, tạo thành một vòng xoáy linh lực. Ba Túc đã chạy tới, yêu tướng Cửu Vĩ Thiên Miêu hùng mạnh xuất hiện trong sân, sừng sững bên trên trận tụ linh, bảo vệ đứa trẻ trong vòng tay.
Túc Lê nhắm mắt, toàn bộ đấu trường trở thành một nơi tuyệt vời để dựng trận tụ linh. Trận pháp đang lơ lửng trên không bá đạo mở rộng, hấp thụ toàn bộ linh lực trong không khí. Mà lúc này khán giả mới chú ý tới yêu tướng của Túc Thanh Phong, hốt hoảng: "Đúng rồi! Vẫn có đại tông sư không bị Lồng Sơn Hà nhốt, mấy vị nhà họ Túc vẫn ở ngoài."
"Đó là gì!? Trận tụ linh này mạnh quá, uy áp của yêu tướng cũng quá mãnh liệt."
"Cửu Vĩ Thiên Miêu... Má ơi, đây là lần đầu tiên tôi gặp."
"Vãi nồi nhìn trên trời kia, tôi thấy Thần Loan Điểu."
Túc Lê phát hiện yêu tướng, mở mắt nhìn ba Túc, được ba xoa đầu: "Con yên tâm bày trận đi, papa ở đây, đừng sợ."
Phương Thủ Ý và Túc Úc lao xuống, vừa tới biên giới trận pháp, một tu sĩ cao lớn đột nhiên xuất hiện, lập tức quấn lấy cả hai.
Túc Úc khá bất ngờ: "Cái Tam Thủy kiếm phái này cũng đâu có tệ? Có đại tông sư này..."
Phương Thủ Ý nhìn đối thủ trước mặt, đó là một trưởng lão khác của Tam Thủy kiếm phái, tu vi gần với đại tông sư. Hắn nói: "Để chú, cháu nhân cơ hội vòng ra sau tìm Huyền Thính đi."
Chỗ cầu thang trên khán đài, thanh niên hỏi: "Thái sư phụ, chúng ta có nên ra tay hỗ trợ không?"
"Không vội, chờ đã." Ông lão nhìn hình ảnh được trận pháp chiếu trên không trung, sửng sốt: "Đó không phải là một đứa trẻ." Mà trận tụ linh bên dưới...
Ở trong góc, "đứa bé" xoay kiếm đồng thời lột xác, biến thành một người đàn ông trưởng thành.
Người nọ mặc áo bào đen, thân thủ như bóng ma, tiến lùi đều vô hình khó bắt kịp.
[Đù má, hóa ra là người trưởng thành.]
[Vừa rồi hắn dùng thân phận trẻ con để hỗ trợ, tôi nhớ hình như là tới từ nhà họ Túc?]
[Ý ý ý đẹp trai quá... Sao tôi chưa từng nghe nói về người này!?]
[Ai vậy, trong 10 giây tôi muốn toàn bộ tư liệu của hắn.]
[Tôi thấy quen lắm, hình như hồi năm ngoái có thấy hắn ở tập đoàn Trần Thị, hình như là Thái Tử của họ!?]
[Vãi!? Người của tộc Huyền Hạc ư!?]
Tộc Huyền Hạc có thể nói là bộ tộc huyền bí nhất trong Yêu tộc, bọn họ có tuổi thọ dài nhất, có lịch sử lâu đời nhất.
Trần Kinh Hạc vẫn luôn công khai đi lại bên ngoài, nhưng không ai biết rốt cuộc y bao nhiêu tuổi. Hôm nay mới hay, thế mà tộc Huyền Hạc còn có một vị cao thủ như vậy tồn tại.
Các đại tông sư trên đài cao thấy vậy nhẹ nhàng thở ra, có Yêu tu nói: "Trong tộc Huyền Hạc có rất nhiều cao thủ, không ngờ còn có một người dùng hình hài trẻ con để đi theo Kinh Hạc. Vị tu sĩ này nghe chừng cũng là một đại tông sư."
Thanh Điểu tươi cười: "Đại nhân nói vậy nặng nề quá, đó là Thái tử hiện nay của tập đoàn Trần Thị."
Cô nói như vậy, người ở đây đều hiểu ý. "Người đàn ông" có thể đấu tay đôi với Thích trưởng lão này có địa vị không hề thấp trong tộc Huyền Hạc.
Thấy tình huống có vẻ đã trong tầm khống chế, các đại tông sư bị Lồng Sơn Hà nhốt chuyển ánh mắt chất vấn sang môn chủ Tam Thủy kiếm phái cũng đang ở đây với họ.
Minh Chủ Đạo Tu hỏi: "Thích môn chủ, ngài còn gì để nói không?"
Thích môn chủ thấy thế, ánh mắt tối xuống. Hắn không ngờ chuyện lại thành ra thế này, vốn dĩ chỉ cần dùng Lồng Sơn Hà và hai vị đại tông sư hỗ trợ, bọn họ sẽ có thể đổi trắng thay đen, tráo Chuông Thiên Thu, đồng thời đổ tất cả tội lỗi cho Đan tu Dương. Không ngờ cục diện lại trở thành như bây giờ, vạch trần tất cả bố trí tiềm ẩn của hắn...
"Còn gì để nói? Chuyện này là do Đan Tu Dương gây nên, Thích trưởng lão cấu kết với gã, ta thật sự không biết." Thích môn chủ bực tức giải thích: "Nếu chuyện này thật sự do ta gây ra, vậy sao giờ ta còn ở lại chỗ này? Có các vị ở đây, ta ở lại có khác gì mặc người xử lý không?"
Minh Chủ Đạo Tu nhíu mày: "Nếu trước đó Thích môn chủ không bại lộ thì chẳng phải chuyện này sẽ dễ dàng đổ lên đầu Đan Tu Dương sao?"
"Minh chủ, cái gì cũng cần có chứng cứ." Thích môn chủ tức giận vô cùng: "Nếu đúng như ngài nói thì sao ta phải mạo hiểm gây chuyện ở hội võ đạo chứ, chuyện này có gì tốt với Tam Thủy kiếm phái?"
Minh Chủ hơi do dự.
Đúng, đây là chuyện không có lợi gì cho Tam Thủy kiếm phái.
Tam Thủy kiếm phái đứng thứ hai trong Kiếm Tông, hoàn toàn không cần phải mạo hiểm như vậy.
Thích môn chủ vừa dứt lời, cánh cửa dẫn tới đài cao đột nhiên xuất hiện một người.
Trần Kinh Hạc dẫn theo người tới gần Lồng Sơn Hà, cất giọng hỏi: "Thích môn chủ đẩy sạch mọi chuyện như vậy, chi bằng giải thích luôn những thứ này đi?"
Thanh Điểu thấy Trần Kinh Hạc đã tới, bèn mở một phần tư liệu trong laptop, nhìn sang Trương môn chủ, miệng nói: "Minh chủ muốn hiểu rõ chân tướng thì chi bằng đọc chút tư liệu này? Như vậy không có vấn đề gì chứ, Trương môn chủ?"
Ánh mắt Trương Thủ Không hơi dao động, im lặng một hồi mới nói: "Xem đi."
Bên dưới, vòng xoáy của trận tụ linh ngày một rõ ràng, rất nhiều linh lực hội tụ ở trung tâm.
Đến cả flycam đáng lẽ sẽ không bị trận pháp ảnh hưởng cũng suýt bị cuốn vào, cuối cùng phải đậu lên tường để ổn định.
Khán giả chỉ thấy yêu tướng Cửu Vĩ Thiên Miêu sừng sững trong trận pháp, chính giữa là Túc Thanh Phong và Túc Lê, linh lực cuồn cuộn đó giống như cung cấp cho Túc Thanh Phong. Yêu tướng Cửu Vĩ Thiên Miêu còn đong đưa, quét bay đám người áo đen đứng trên tường, bá đạo vô cùng, khiến người ta khen không ngớt lời.
Túc Lê nhắm mắt tập trung vào biển ý thức, thông qua trận tụ linh, dẫn linh khí vào trong linh mạch, cuối cùng hội tụ vào ảnh kiếm trên thần hồn. Ở trong góc, Ly Huyền Thính đã vứt thanh kiếm huyền thiết, lòng bàn tay tụ lực, một thanh linh kiếm đen tuyền xuất hiện trong tay hắn. Giây phút đó, kiếm của Thích trưởng lão lập tức trở nên ảm đạm.
Lão mở to mắt: "Đó là..."
Ly Huyền Thính nhích tới, như làn gió biến mất, chớp mắt sau ánh kiếm lóe lên.
Tường xung quanh chấn động, cả đấu trường rung chấn ầm ầm. Một nhóm nhân viên vật lộn với người áo đen, một nhóm khác sơ tán người xem. Tu sĩ của tộc Huyền Hạc đã chuẩn bị sẵn, dùng tốc độ nhanh nhất tràn vào trong, hợp tác với nhân viên bắt trói đám người áo đen.
Khán giả đang theo dõi tình hình thông qua livestream chỉ thấy ánh kiếm chói lòa, đến khi nhìn lại, màn hình đã đen kịt.
Flycam hỏng.