Edit: Ry
Đang là buổi chiều, nhân viên đều có chút buồn ngủ, tiếng ghế va chạm đột ngột vang lên đánh thức tất cả. Mấy người đang trò chuyện lập tức tắt tiếng, quay đầu lại thì thấy nhân viên ngồi ở mé đằng trong mặt mày trắng bệch, con ngươi lại vằn vện đỏ tươi, trông như là mắc bệnh.
Người xung quanh tức thì hét ầm lên, cả văn phòng nháo nhào.
"Gì vậy!"
"A, nhìn mắt anh ta đi."
"Cách xa anh ta ra một chút, người ở trong đừng ngẩn ra đó nữa!"
Chuyện xảy ra quá bất ngờ. Có nhân viên kịp thời chạy ra cửa, cũng có người sợ quá ngã ngồi xuống đất không đi được.
Nhân viên với đôi mắt đỏ rực như bị bệnh kia vẫn đứng im tại chỗ, người xung quanh bỗng cảm giác được nhiệt độ giảm mạnh, đến cả cốc nước ấm trên bàn cũng có dấu hiệu đóng băng. Sự cố đột nhiên xảy ra khiến bảo vệ chạy tới. Trần Thị là một tập đoàn lớn, trong công ty ngoài người bình thường thì cũng có tu sĩ, bọn họ chạy đến thấy tình trạng này không khỏi rùng mình.
Cả khu văn phòng tầng 8 lạnh một cách kì lạ, xung quanh nhân viên phát cuồng kia ngưng kết từng mảng nhỏ bông tuyết. Mấy nhân viên bình thường đứng gần đã bị đóng băng không thể nhúc nhích, tiếng cầu cứu vang khắp tầng lầu.
"Tất cả tránh ra, bảo vệ vào đây."
"Nhân viên phát cuồng đăng kí trong hồ sơ là tu sĩ hệ thủy, tu vi Nguyên Anh, 800 năm đạo hạnh."
"Nhưng trong này toàn là băng, hồ sơ không ghi hắn am hiểu thuật pháp hệ băng."
"Có dấu hiệu của tẩu hỏa nhập ma, mau thông báo cho Thanh Điểu đại nhân."
"Trước hết lập trận pháp, đừng để vụ nổ phát sinh."
Đúng vào lúc này, linh khí quanh tu sĩ nọ bỗng tăng vọt, tốc độ đóng băng cũng nhanh hơn. Mấy bảo vệ cũng bị ảnh hưởng, vội vàng lùi ra ngoài mấy bước. Khu làm việc luôn có trận pháp đặc biệt, bảo vệ cũng không nghĩ nhiều, trước hết khởi động trận pháp nhốt tu sĩ kia bên trong. Có điều trong phòng vẫn còn 5-6 nhân viên là người thường chưa kịp trốn ra, mà với tình trạng thuật pháp mất kiểm soát này, để họ trong đó quá lâu sẽ gây nguy hiểm tới tính mạng.
"Hắn lại nổi điên!"
Vụn băng bắn ra xung quanh, đập vào kết giới do trận pháp dựng nên.
Dù sao cũng là tu sĩ Nguyên Anh, sơ sẩy một chút là sẽ dẫn tới vấn đề lớn.
"Người đâu rồi!"
"Đã báo cho Thanh Điểu đại nhân, nhưng mà trên lầu mới bắt đầu họp, chắc phải mấy phút nữa."
"Tôi sợ mấy phút cũng không giữ được."
Đúng lúc này, thuật pháp hàn băng bên trong đột nhiên suy yếu.
Đội trưởng đội an ninh ở gần nhất lập tức tiến lên xem xét, thấy tu sĩ hệ thủy kia dường như bị thứ gì thu hút, nhưng chân lại bị trói, không thể cựa quậy.
"Tình huống bên trong sao rồi!?"
"Đội trưởng, có mấy con rối!"
"Không trung cũng có hai con!"
Trong văn phòng bỗng xuất hiện 4 con rối chỉ to bằng lòng bàn tay người lớn, lại dễ dàng giữ chân tu sĩ kia, nhanh chóng khống chế hắn. Ngoài hai con rối giữ chân gã thì còn có hai con lơ lửng giữa không trung, một trái một phải, động tác giống như đang ngưng kết thuật pháp gì đó.
Đội trưởng đội an ninh ngạc nhiên, sau lưng con rối bên trái bỗng xuất hiện một vòng sáng hệ hỏa khá lớn. Dưới sự ảnh hưởng của vòng sáng kia, băng đá xung quanh dần tan chảy, tiếng nước nhỏ giọt tí tách, nhẹ nhàng áp chế thuật pháp hàn băng đang mất khống chế, hóa giải thuật pháp của tu sĩ Nguyên Anh.
Hắn vô thức kêu lên: "Coi chừng!"
Áp chế kiểu này khiến tu sĩ đang phát điên càng thêm tức giận. Gã vùng vẫy muốn thoát ra khỏi trói buộc của con rối, nhưng chưa kịp thoát thì trên không trung bỗng giáng xuống một cái lồng lửa, giam cầm gã bên trong. Con rối bên phải giơ tay lên, làm động tác thu nhỏ lồng giam, cuối cùng nó biến thành dây thừng lửa trói chặt tu sĩ nọ.
Mấy con rối này quá mạnh, không hề sợ uy áp của tu sĩ Nguyên Anh, rất trật tự bài bản khống chế tình huống.
Trong phòng nghiên cứu, Túc Lê thu tay lại, sắc mặt nghiêm trọng không biết là đang nghĩ gì.
Lúc này ở tầng 8, Thanh Điểu đã mang người chạy tới. Chim Sơn Ca sau lưng cô lập tức hót những tiếng thôi miên, các tu sĩ khác thu hồi trận pháp, chen nhau vào trong.
Văn phòng hỗn độn ướt sũng, băng đá vẫn đang tan, nhỏ nước khắp nơi.
"Mau cứu người!" Tu sĩ đưa những người hôn mê ra ngoài.
"Nguy hiểm thật, người này là tẩu hỏa nhập ma à? Tu sĩ Nguyên Anh mà tẩu hỏa nhập ma thì quá nguy hiểm, sơ sẩy là bay cả tòa nhà này luôn."
"Vừa rồi là thuật con rối của ai vậy, tới kịp thời quá."
"Không phải tôi."
Thanh Điểu tới gần kiểm tra tình trạng của tu sĩ kia, dây thừng lửa cũng không làm tổn thương đến gã. Màu đỏ trong mắt gã dần rút đi, trên người không có ma khí sinh ra do tẩu hỏa nhập ma, linh khí cũng đã ngừng bạo động.
Thấy được hơi thở quen thuộc trên dây thừng, cô nghiêng đầu nhìn mấy con rối trên mặt bàn, nhận ra ngay đây là thuật con rối của Phượng Hoàng đại nhân.
Thanh Điểu hành lễ với mấy con rối, một giây sau chúng cũng biến mất: "Đưa người bị thương tới chỗ y tu cứu chữa, Chim Sơn Ca xử lý người bình thường."
Nhưng sao tự dưng lại tẩu hỏa nhập ma?
Chuyện xảy ra ở văn phòng tầng dưới nhanh chóng tới tai Trần Kinh Hạc, nghe được tẩu hỏa nhập ma, y và Ly Huyền Thính đều thay đổi sắc mặt.
"Phượng Hoàng đại nhân đâu?" Trần Kinh Hạc hỏi.
Thanh Điểu đáp: "Phượng Hoàng đại nhân vẫn ở trong phòng nghiên cứu, vừa rồi là ngài ấy giúp hóa giải nguy cơ. Chúng tôi đang kiểm tra tình trạng của tu sĩ kia."
Cô giải thích: "Vị tu sĩ kia là tu sĩ sắp tới giai đoạn đột phá, mới xin nghỉ dài hạn để bế quan, hôm nay là ngày cuối hắn tới công ty làm."
"Phượng Hoàng đại nhân nói thế nào?" Trần Kinh Hạc và Ly Huyền Thính nhìn nhau, định qua đó xem tình huống.
Thanh Điểu nói: "Phượng Hoàng đại nhân nói là người kia bị tà ma nhập thể, để chúng ta cẩn thận điều tra trận pháp phòng ngự bên ngoài tập đoàn. Hiện tại thì tình trạng của hắn về cơ bản đã ổn định, chúng tôi không phát hiện bất cứ dấu vết nào của ma khí trên người hắn, hẳn là sẽ sớm tỉnh."
Tu sĩ kia nằm trong phòng nghỉ cách phòng nghiên cứu không xa, Túc Lê đứng cạnh giường, bên cạnh còn có mấy y tu.
Lúc Trần Kinh Hạc và Ly Huyền Thính đến thì y tu cũng ra kết luận: "Rất kì lạ, căn cứ vào biểu hiện của hắn trong video giám sát thì người này đúng là tẩu hỏa nhập ma. Nhưng tình trạng cơ thể hắn hiện tại lại không giống vậy."
Túc Lê ngẩn ra, nghĩ đến luồng khí kì quái mình phát hiện lúc ở trong phòng nghiên cứu: "Tà ma có thể khiến cho tu sĩ Nguyên Anh mất khống chế..."
Cậu điều khiển con rối từ xa đấu với tà ma kia, nhưng cũng chỉ vài chiêu, sau đó cậu cảm nhận rất rõ luồng khí lạ đó đã biến mất. Nó đột nhiên xuất hiện lại đột nhiên biến mất...
Y tu nói: "Vị tu sĩ này là hệ thủy, thủy hỏa bất dung, tu sĩ ban nãy điều khiển con rối rõ ràng có tu vi cao hơn hắn một bậc. Rất có thể là người đó dùng yêu hỏa cao siêu đốt sạch tà ma kia."
Những người khác không biết người điều khiển con rối là ai, nghe vậy khen ngợi vị tu sĩ đó phản ứng kịp thời.
Mà Trần Kinh Hạc thì biết đó không phải là lửa thường, mà là Phượng Hoàng Thần Hỏa.
Xảy ra nhiều chuyện như vậy, cả tập đoàn bắt đầu lu bu, Trần Kinh Hạc bèn để Ly Huyền Thính và Túc Lê về trước, y ở lại xử lý những chuyện khác.
Trên đường về, Ly Huyền Thính lái xe, Túc Lê tràn đầy nghi hoặc, cuối cùng nói ra nghi ngờ của mình: "Tà ma kia không sợ Phượng Hoàng Thần Hỏa."
Ly Huyền Thính khựng lại: "Tại sao lại nói thế?"
"Trực giác." Túc Lê cũng không biết miêu tả cảm giác ấy ra sao: "Tóm lại để Kinh Hạc chú ý trận pháp phòng ngự bên ngoài tòa nhà, tránh cho lại xảy ra tình trạng tương tự. À đúng rồi, ngươi với Kinh Hạc bận gì vậy, ban nãy ta thấy sắc mặt hai người rất tệ."
Xe tới bãi đỗ, Ly Huyền Thính dừng xe rồi mới bắt đầu nói chuyện Ác Linh Khí, nói xong hai người đều suy tư.
"Ngươi đừng trách Kinh Hạc giấu ngươi, y biết chúng ta rất quan tâm chuyện bí cảnh, y cũng chỉ là muốn điều tra rõ rồi mới báo lại." Ly Huyền Thính giải thích: "Tạm thời những gì ta nói với ngươi đều chỉ là suy đoán, chưa có chứng cứ xác thực, chưa chắc bí cảnh là nguyên nhân dẫn đến Ác Linh Khí bùng nổ."
Túc Lê do dự: "Vậy con tà ma kì lạ ban nãy, ngươi có nghĩ nó là Ác Linh Khí không?"
"Ta không rõ." Ly Huyền Thính chải vuốt lại logic: "Tư liệu lịch sử ghi rằng Ác Linh Khí sẽ chỉ xuất hiện ở khu vực gần bí cảnh, nhưng người tẩu hỏa nhập ma gần đây lại trải khắp các miền, cái này không khớp với ghi chép."
Túc Lê: "Trùng hợp?"
Ly Huyền Thính: "Ta không cho là vậy, nhưng cũng có thể là chúng ta nghĩ quá nhiều."
Túc Lê do dự, cuối cùng vẫn không nói cho Ly Huyền Thính chuyện luồng khí kì lạ lại quen thuộc mà mình phát hiện lúc ở phòng thí nghiệm.
Hôm sau ba Túc bay máy bay tới, Túc Lê và Ly Huyền Thính tới sân bay đón người, sau đó cả ba tới biệt thự nhà họ Túc.
Ban ngày ba Túc phải tới trường học khác nghe giảng, có thời gian thì dẫn Túc Lê đi chơi khắp nơi, chỉ vài ngày đã đi hết những địa điểm nổi tiếng ở thủ đô. Chuyện xảy ra ở tập đoàn cũng đã có kết quả, tu sĩ kia tỉnh lại hoàn toàn không biết gì hết, nói là lúc vận chuyển linh lực gặp vấn đề, sau đó không có kí ức. Cách nói này phù hợp với tình trạng tẩu hỏa nhập ma, mà gã còn là tu sĩ duy nhất trong số mấy người tẩu hỏa nhập ma xong còn có thể tỉnh lại như bình thường.
Vì thế Túc Lê đưa cho Trần Kinh Hạc một đốm Phượng Hoàng Thần Hỏa, mặc dù không biết có tác dụng hay không, nhưng cứ để ở tòa nhà coi như trừ tà.
Đi chơi mấy ngày, Túc Lê khôi phục bản tính chỉ thích ở nhà, bắt đầu cày đề.
Chỉ là mỗi lần cậu dùng ứng dụng kia làm đề, kiểu gì cũng sẽ nhận được vài tin nhắn lạ. Có cái hỏi khi nào cậu tới đại học Thủ Đô chơi, có người hỏi phương pháp học tập của cậu, có người thì tự xưng là fan hâm mộ.
"Đang cười gì thế?" Ly Huyền Thính hỏi.
Túc Lê nằm ườn trên sô pha làm đề, nghe vậy nói: "Ta thấy đại học Thủ Đô rất thú vị."
Người tới chat với cậu đều rất thú vị, thậm chí còn có cả sinh viên lớp của anh cả, hỏi chừng nào cậu lại tới dự thính tiếp.
Ly Huyền Thính tới gần xem, thấy khung chat của Túc Lê chất đống 99+ tin nhắn thì nhíu mày: "Sao có nhiều người nhắn vậy?"
Túc Lê giải thích: "Ta cũng không biết, hình như là ta cày đề xong lên bảng xếp hạng gì đó, rất nhiều người nhắn cho ta."
Cậu chưa bao giờ chơi mấy ứng dụng mạng xã hội, hồi xưa có di động cũng chỉ chơi game với cày đề, nhiều nhất là tham gia nhóm chat gia đình. Về sau vào Tháp Nghịch Thời, ra ngoài thì thế giới đã thay hình đổi dạng, phần mềm xã giao khác hoàn toàn với 10 năm trước.
App Trọng Học là ứng dụng chuyên để làm đề, chức năng xã giao chỉ có mấy cái cơ bản như nhắn tin, nhưng như thế đã là rất mới lạ với Túc Lê.
Có điều tin nhắn có tốt có xấu, có người rất thú vị, có người thuần túy là muốn gây sự.
Ly Huyền Thính nhìn danh sách tin nhắn của cậu: "Chờ chút, tối ta lắp cho ngươi cái nút, tắt đi là sẽ không thấy tin nhắn của người lạ nữa."
"Làm được à?" Túc Lê khựng lại: "Huyền Thính, hôm nay làm đề ta phát hiện có đề lặp lại, ứng dụng này có cho phép gửi ý kiến không, kiểu thiết kế thêm hòm thư góp ý ấy?"
Ly Huyền Thính ngẩn ra: "Ngươi muốn làm đề gì?"
Túc Lê tóm tắt nhu cầu của mình.
Ly Huyền Thính: "Được, ta sẽ nói với họ."
Diễn đàn đại học Thủ Đô, chủ đề nóng dạo gần đây là Túc ma quỷ và nhóm em của anh ta.
Nhưng hôm nay lại xuất hiện thêm một chủ đề mới, ứng dụng Trọng Học cập nhật. Trọng Học là ứng dụng cày đề nội bộ của đại học Thủ Đô, do lượng đề lớn, cực kì thích hợp để ôn luyện nên nó rất được hoan nghênh. Ngoài mấy đấng trên bảng xếp hạng thì phần lớn sinh viên dùng ứng dụng này để ôn thi, lượng đề Toán Lý Hóa trong này rất nhiều, mà nhà trường thỉnh thoảng cũng sẽ rút đề từ đây ra để làm đề thi. Thế nên nó được chúng học sinh tôn làm Chống Trượt Bảo Điển của khối khoa học tự nhiên.
Nhưng mà đội ngũ duy trì ứng dụng rất lười, kho đề mỗi năm chỉ đổi mới một lần.
Năm nay đã đổi mới rồi, không ngờ hôm nay lại hiện thông báo cập nhật mới.
[Vãi, Trọng Học đổi mới!]
[Thật hả? Đổi mới cái gì?]
[Đổi mới chế độ, tôi cứ tưởng độ khó ban đầu đã là khó lắm rồi, hôm nay cho ra thêm chế độ Địa Ngục.]
[Hay lắm, bạn tôi đi cày đề, giờ nó nhốt mình trong nhà vệ sinh luôn rồi.]
[Mấy thánh học trong vòng bạn bè của tôi cũng thế, có vẻ như độ khó của đề Địa Ngục rất cao.]
[Ơ? Mọi người chỉ để ý kho đề thôi à? Chỉ có tôi để ý bọn họ còn đổi mới ra hệ thống bạn bè à...]
Túc Úc vẫn đang phải dạy thay, không có Túc Lê dự thính, nhóm sinh viên lại rơi vào tình cảnh nước sôi lửa bỏng.
Ngày này, bọn họ theo thói quen lên ứng dụng Trọng Học hỏi thăm em trai của Túc ma quỷ chừng nào mới lại tới dự thính, kết quả vừa vào đã nhận được nhắc nhở.
--- [Người dùng đã bật chế độ chặn tin nhắn từ người lạ, nếu muốn nhắn tin xin hãy kết bạn.]
Sinh viên: ???? Má!
Trong lúc đại học Thủ Đô sôi nổi bàn tán về ứng dụng Trọng Học, hành trình ngắn ngủi của Túc Lê ở thủ đô cũng kết thúc. Cả nhà đã ở thủ đô gần một tháng, không thể ở thêm vì Túc Lê phải trở về tham gia thi khảo sát chất lượng của thành phố S. Thi khảo sát có hai vòng, cậu vừa về thì hôm sau là thi vòng một. Để tránh bị lẫn lộn kiến thức, mấy hôm nay Túc Lê tạm dừng cày đề trên app, quay đầu sa vào đống đề ôn thi đại học.
Lần thi trước đó ở cục chỉ công bố kết quả chứ không công bố điểm, nhưng hầu hết các lãnh đạo đều để mắt tới vị thiên tài kia.
Vòng 1 của kì thi khảo sát, hôm đó ba Túc lại phải đi dạy cả ngày, cuối cùng chỉ có thể để Ly Huyền Thính lái xe dẫn Túc Lê đi thi. Địa điểm thi là trường cấp 3 trên trấn, trên danh nghĩa Túc Lê là học sinh của một lớp 12 ở đây. Hôm thi, cậu vừa tiến vào lớp học đã nhận đủ ánh mắt quan sát từ bốn phía.
Dù sao cũng là một khuôn mặt lạ, các học sinh đều rất tò mò, chưa bắt đầu thi nên thì thầm thảo luận.
Túc Lê lại chẳng có cảm giác gì, ngồi xuống chỗ mình rồi chờ chuông reo, chuông reo thì bắt đầu làm bài. Đây là lần đầu tiên cậu thi cùng nhiều người như vậy, Túc Lê làm xong bài rồi những học sinh khác vẫn đang múa bút thành văn. Bởi vì không có hạn chế giờ nộp bài, cậu làm xong nộp luôn ra về.
Mấy buổi thi tiếp đó, Túc Lê luôn là người làm xong đầu tiên, nộp bài sớm nhất, khiến cả trường bàn tán.
Nhưng Túc Lê chỉ là trực thuộc theo danh nghĩa chứ không đi học ở đây, thi xong là mất dạng.
Thi xong môn cuối cùng, Túc Lê vừa lên xe đã nhận được một món quà.
"Cho ta à?" Túc Lê ngạc nhiên cầm hộp quà.
Ly Huyền Thính ngồi ở ghế lái: "Ừ, chúc cho thí sinh của nhà mình trận đầu thắng lợi."
Túc Lê mở ra xem, phát hiện là một cái bút máy xinh đẹp. Cậu cầm thử, lập tức bị cảm giác thoải mái đó hấp dẫn: "Cầm êm thật đó."
Ly Huyền Thính hỏi: "Thích không?"
Túc Lê gật đầu: "Thích."
"Bài có khó không?"
Túc Lê thích cái bút không nỡ buông tay, nghe vậy bèn đáp: "Cũng tạm, đơn giản hơn mấy đề thường làm, nhưng mà thời gian thì lâu hơn ta dự tính. Thi đại học cũng sẽ như vậy à?"
Ly Huyền Thính: "Thi chính thức cũng thế, nhưng thành phố S sử dụng đề chung của cả nước, chắc là sẽ còn đơn giản hơn chút."
Túc Lê nghe thế càng thả lỏng.
Không tới một tuần đã có thành tích của lần thi khảo sát thứ nhất, các học sinh kêu than thấu trời.
Độ khó năm nay cao hơn năm ngoái, còn dùng mẫu đề mới, điểm trung bình của học sinh ở thành phố S so với những năm trước thấp hơn rất nhiều. Dù vậy, trong thành phố vẫn có một thí sinh đạt điểm gần tuyệt đối, khiến rất nhiều giáo viên tò mò. Tra thử thì mới biết thành tích cao nhất thuộc về trường cấp 3 thị trấn Tức Linh, họ muốn tra tiếp xem học sinh đó là ai thì lại không tìm được cả tên.
Cao minh chủ ở thành phố Y xa xôi gọi điện nói chuyện với cục trưởng cục giáo dục: "Tạm thời đè xuống tin tức, ai hỏi thông tin thí sinh cũng không được nói. Thi đại học không giấu được? Vậy thì cũng còn 1-2 tháng nữa mà, cứ giấu đi."
Nói chuyện điện thoại xong, Cao minh chủ rất buồn phiền nhìn mặt bàn. Có thể giấu thì cứ giấu đã, gần đây giới tu đạo đã đủ loạn rồi, hi vọng sẽ không xuất hiện thêm con thiêu thân nào vì vụ Phượng Hoàng truyền thừa.
Hắn thở dài, nhìn mấy chồng giấy tờ trên bàn. Đây là hồ sơ vụ án liên quan tới tẩu hỏa nhập ma mà các môn phái đưa tới.
Dạo này Túc Lê ở nhà rất rảnh, mỗi ngày có papa nấu cơm cho ăn, chán quá thì lên núi tìm Phong Yêu chơi. Tiếc nuối duy nhất là mấy ngày nay Ly Huyền Thính bắt đầu bận rộn, một tuần chỉ có 1-2 ngày ở nhà, những lúc khác đều bận đi giải quyết công việc.
Thoáng cái đã tới thi chất lượng lần hai, thành tích vẫn như mong muốn.
Kì thi đại học ngày càng gần, Túc Lê chẳng lo nghĩ gì, người nhà lại bắt đầu sốt sắng. Ba Túc là bị nặng nhất, mỗi ngày đều nghiên cứu thực đơn mới. Dù cho trong nhà đã ra hai thí sinh thi đại học, nhưng lần thứ ba vẫn dễ dàng đẩy hắn vào giai đoạn lo âu. Đến mức mà hai tuần trước khi thi, Túc Lê bị nhồi cho tăng hẳn 3 cân.
Đêm trước kỳ thi tốt nghiệp trung học, nhà họ Túc lại khôi phục náo nhiệt ngày xưa, người ra ngoài làm việc đi học đều trở về.
Mẹ Túc đã quay xong phim, Túc Minh xin nghỉ, Ly Huyền Thính và Trần Kinh Hạc tạm thời từ chối công việc, Túc Úc thì dùng hết nghỉ phép năm nay của mình, dẫn theo Bạch Quân từ thủ đô chạy về. Đây là lần đầu Túc Lê gặp Bạch Quân phiên bản trưởng thành. Sau 10 năm, ngoại hình của anh đã hoàn toàn nảy nở. Lần trước tới thủ đô đúng lúc Bạch Quân đang đi công tác nên không gặp được, không ngờ hôm nay anh lại cố ý cùng Túc Úc về.
Đêm trước hôm thi, thí sinh thi đại học Túc Lê được mọi người dỗ đi ngủ sớm.
Đợi đèn trong phòng cậu tắt, ngoài phòng khách bắt đầu khởi động trạng thái chuẩn bị chiến tranh. Túc Úc lấy ra một bản kế hoạch đã chuẩn bị sẵn, có vẻ đã viết từ rất lâu, mặt giấy cũng ố vàng. Anh trải phẳng nó ra bàn, liếc Túc Minh đang ngồi trên sô pha: "Nhóc Minh."
Túc Minh vội vàng tắt màn hình điện thoại: "Đây."
Lúc này Túc Úc mới thỏa mãn gật đầu, nhìn một vòng rồi hắng giọng, long trọng tuyên bố: "Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu 'hội nghị Túc Lê thi đại học'."