Bé Phượng Hoàng Được Cả Nhà Yêu Chiều

Chương 126: Nhập học.



Edit: Ry

Trần Kinh Hạc hành động rất nhanh, Liên Minh Đạo Tu nhận được manh mối lập tức triển khai điều tra Đan Tu Dương. Xác nhận dùng thành phố Y làm trung tâm thì tất cả những chỗ khác đều từng có cứ điểm của Đan Tu Dương, càng thêm hoài nghi Ác Linh Khí có liên quan tới gã. Nhưng cuộc điều tra này kéo dài được 2 tuần thì tin xấu truyền đến. Đan Tu Dương - kẻ được Liên Minh Đạo Tu giam giữ bảo vệ sau từng tầng trận pháp, sau một lần vận công đã tẩu hỏa nhập ma, cuối cùng bị Liên Minh Đạo Tu khống chế.

Không những vậy, Thích trưởng lão cũng có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, khiến Liên Minh Đạo Tu càng thêm chắc chắn chuyện này có liên quan tới Tam Thủy kiếm phái, bắt đầu lấy đó làm cốt lõi, điều tra sâu hơn. Nhưng mãi họ vẫn không tìm được nguồn gốc của Ác Linh Khí, mà tu sĩ tẩu hỏa nhập ma càng ngày càng nhiều.

Càng kéo dài thời gian lại càng có nhiều nghi vấn.

"Vẫn đang xem lại sử sách à?" Ly Huyền Thính đặt đĩa bánh bao nhân đậu đỏ lên bàn: "A Ly, tạm thời đừng quản mấy chuyện đó, ăn bánh bao đi."

Túc Lê ngẩng lên khỏi bản đồ: "Có tin gì của Ác Linh Khí chưa?"

Ly Huyền Thính cầm một cái bánh lên: "Ăn một cái nhé? Ta mới làm."

Túc Lê đang định cầm, Ly Huyền Thính lại nói: "Nóng, ta cầm cho."

Túc Lê nhìn bánh bao chằm chằm, sau đó cắn một miếng, vừa nhai vừa nói: "Mấy ngày nay ta nghĩ tới một chuyện, liệu có phải là do từ đầu chúng ta đã chú tâm vào Ác Linh Khí mà bỏ quên một chi tiết rất đơn giản không. Nhưng ta nghĩ mãi vẫn không rõ ngoài Ác Linh Khí thì còn gì nữa, nó bắt đầu từ Thượng Cổ, thật sự quá trùng hợp."

Ly Huyền Thính hỏi: "Ngươi đang lo chuyện mảnh vỡ à?"

"Ban đầu thì lo, nhưng về sau nghĩ cẩn thận thì cảm thấy không cần phải lo như vậy." Túc Lê đẩy bản đồ lên trước mặt Ly Huyền Thính, trên đó có rất nhiều chỗ được cậu đánh dấu: "Vẫn chưa chắc chắn mà, thay vì cả ngày lo nghĩ thì chi bằng cứ thuận theo tự nhiên, đến đó rồi tính. Dù sao thì trước khi bí cảnh xuất hiện, chúng ta dùng tư liệu lịch sử để phán đoán tương lai là mù quáng."

Ngày đó Kinh Hạc nói vậy đúng là khiến cậu hơi sốt ruột, suýt thì bị cuốn theo cảm xúc. Không hiểu tại sao, hễ là chuyện liên quan tới Ly Huyền Thính, bình tĩnh của cậu luôn khó tránh khỏi dao động, Túc Lê cho rằng đó là vì mình quá nóng lòng tìm mảnh vỡ, giờ bình tĩnh lại thì cũng bắt đầu tính những chuyện khác.

Không vội được, càng sốt ruột càng không có kết quả, tệ nhất là lại Niết Bàn lần nữa, một lần nữa lừa dối thiên đạo.

Ly Huyền Thính bỗng nói: "Há miệng."

Túc Lê thấy bánh bao trong tay hắn, lập tức há miệng ngậm lấy, được đút cho hai má phồng phồng.

Ly Huyền Thính nhìn dáng vẻ này của thiếu niên, chợt nhớ tới thời Hỗn Độn.

Khi đó Phượng Hoàng vẫn là chim non nho nhỏ, còn không to bằng bàn tay người lớn. Hắn tưởng là con non Yêu tộc nào cũng rất khỏe, lúc mới mang về nuôi toàn ném cả tảng thịt yêu thú vào tổ, nghĩ như vậy là đủ cho nhóc con này ăn vài ngày, rồi không để ý nữa. Mấy hôm sau hắn từ trên trời ngó xuống, thấy thịt yêu thú vẫn nguyên xi, mà bé Phượng Hoàng thì núp trong góc, trông vừa thương vừa tội.

Hắn tưởng là Phượng Hoàng kén ăn, bèn hóa thành hình người xé thịt thành miếng nhỏ đút cho.

Xé miếng nào ngậm miếng đó, nhưng chỉ ngậm chứ không nuốt, chẳng mấy chốc đã không đút được thêm.

Khi đó hắn mới hiểu ra, vật nhỏ này không cắn được thịt.

Về sau hắn tìm thịt yêu thú mềm nhất, hóa thành hình người băm chúng ra nát nhừ, rồi trộn với nước sương, từng chút từng chút nuôi Phượng Hoàng lớn lên.

Túc Lê thấy Ly Huyền Thính không nói gì, nghi hoặc nhìn hắn.

Ly Huyền Thính lại đẩy cốc nước trên bàn về phía Túc Lê: "A Ly, đừng ăn vội như vậy."

"Đâu có." Túc Lê nuốt bánh trong miệng, đóng bản đồ lại, xoay màn hình máy tính bảng cho Ly Huyền Thính xem: "Tạm bỏ qua mấy chuyện kia đi. Đây là lần đầu ta làm sinh viên đó, cần chuẩn bị gì không?"

Trên màn hình là trang chủ của đại học Thủ Đô.

-

Thư thông báo trúng tuyển của đại học Thủ Đô đã tới, Túc Lê sắp trở thành tân sinh viên đại học.

Đang là nghỉ hè, trong nhà có bao nhiêu sinh viên đại học Thủ Đô là có bấy nhiêu người bắt đầu nghĩ kế cho Túc Lê. Trước đó vì vụ Ác Linh Khí mà Túc Lê trở nên nôn nóng, về sau bị chuyện khai giảng dời đi sự chú ý, chuyển sang buồn phiền vấn đề này. Đại học Thủ Đô tháng 9 khai giảng, vài ngày sau khai giảng sẽ bắt đầu huấn luyện quân sự. Từ lúc vào tiểu học tới giờ Túc Lê mới lại có cơ hội hòa nhập với tập thể bạn cùng lứa.

Để tránh có vấn đề khi giao lưu với bạn học, dưới sự trợ giúp của Túc Minh, Túc Lê vào diễn đàn đại học Thủ Đô, cả ngày ngâm mình trong khu hướng dẫn. Đọc xong còn nhất định phải trao đổi với Ly Huyền Thính cho chắc chắn, nghiễm nhiên coi chuyện nhập học thành sự kiện cực kì trọng đại.

Không chỉ có cậu sốt sắng, người nhà cũng bắt đầu bày mưu tính kế.

Người mừng nhất tất nhiên là mẹ Túc và Trần Kinh Hạc, Túc Lê ở thủ đô thì về sau họ cũng không cần liên tục chạy về núi Tức Linh.

Mẹ Túc nói: "Đến lúc đó bé bé được nghỉ, mama sẽ tới thủ đô thăm con."

Túc Lê hỏi: "Thế papa thì sao ạ?"

Mẹ Túc rất vô tình: "Papa phải đi làm."

Ba Túc: "... Thứ 7 papa cũng có thể qua chơi."

Qua vài ngày nữa, Túc Lê đã đọc hết hướng dẫn trên diễn đàn, trở về hỏi: "Con có thể ở kí túc xá không?"

Các phụ huynh: "..." Ở nhà không đủ sung sướng à? Sao đứa nào cũng muốn chạy ra ngoài vậy!

Cuối cùng ba Túc bảo: "Biệt thự nhà mình cũng không xa trường lắm, bé bé muốn ở kí túc cũng được, không thích kí túc thì về nhà ở."

Túc Lê là người cuối cùng học đại học trong nhà, cha mẹ Túc tranh thủ bù đắp mọi tiếc nuối trước đó.

"Hôm đó cả nhà mặc đồ bộ nhé, ai nhìn cũng sẽ biết chúng ta là người một nhà."

"Thế thì xấu hổ lắm, thôi đừng."

"Mẹ, mẹ nhét nhiều quần áo như vậy làm gì?"

"Bé bé đừng mang máy tính bảng nhé, đợi học quân sự xong hẵng mang."

"Không cần quá nhiều đồ đâu, nhà mình ở ngay gần trường mà, cần gì thì về nhà lấy."

Nửa tháng nữa mới nhập học, các phụ huynh đã đóng gói xong hành lý cho Túc Lê.

Ngày khai giảng, sinh viên từ khắp nơi trên cả nước chạy về trường đại học Thủ Đô.

Diễn đàn đại học Thủ Đô, khu cho tân sinh, cứ dịp này mỗi năm là lại rộn ràng. Nhóm đàn em mới nhập học luôn là mục tiêu trọng điểm của các đàn anh đàn chị. Câu lạc bộ chiêu mộ người mới, sinh viên hiệp hội thể thao ngồi ở quầy, nhìn thầy Túc – giáo viên chỉ đạo của họ nôn nóng gọi điện thoại: "Tắc đường? Sao lại thế? Đã dặn mọi người đi sớm rồi cơ mà?"

Mấy sinh viên buồn bực: "Chuyện gì vậy?"

Thần Tử: "Nghe nói em trai anh Úc là sinh viên năm nay, ổng đang gọi điện cho người nhà."

Túc Úc đột nhiên lớn giọng: "Cái gì? Bé Lê với Huyền Thính chạy mất?"

Mấy sinh viên đang nghe lỏm: "...?"

Thần Tử: "Trốn... Trốn học?"

Túc Úc cúp máy, đi thẳng ra ngoài.

Thần Tử gọi với theo: "Anh đi đâu đấy, chương trình sắp bắt đầu rồi."

"Bắt người."

-

Con đường bên ngoài đại học Thủ Đô có hai hàng xe dài dằng dặc, mẹ Túc mở cửa sổ nhìn ra, không thấy hai đứa con đâu nữa.

Trần Kinh Hạc vội vàng an ủi: "Chắc là sốt ruột muốn báo danh sớm à? Lát nữa đông người thì xếp hàng sẽ rất lâu."

Ba Túc đang lái xe, nghe vậy bảo: "Sao phải sốt ruột như vậy, đồ đạc cũng không cầm theo."

"Họ không đi theo đâu đúng không?" Túc Lê quay đầu nhìn, chỉ thấy hàng xe dài miên man.

Ly Huyền Thính nhìn tay trái của mình bị nắm chặt, cùng Túc Lê trốn sau cây: "Không đuổi theo."

Túc Lê thở phào, giơ tay đội mũ lên cho Huyền Thính: "Đi vội quá ta chỉ kịp lấy hai cái mũ, hôm nay nắng thật."

Hôm qua mọi người đều nói là muốn đi cùng, nhưng năm ngoái lúc Túc Minh nhập học đã gây hỗn loạn, về sau còn có cả fan của mẹ Túc tới hiện trường. Năm nay bên trường cố ý đánh tiếng, cộng thêm Túc Lê cực lực phản đối, cả nhà mới không ra trận quá hoành tráng.

Nhưng dù đã cố gắng khiêm tốn, nhà họ Túc lên đồ vẫn rất chói lòa.

Cũng may sáng sớm ra ngoài đã gặp tắc đường, thấy sắp tới trường, khó khăn lắm mới có cơ hội, Túc Lê bèn lôi Ly Huyền Thính xuống xe.

"Cửa Đông hơi xa, từ đó tới khu báo danh sẽ phải đi bộ khá lâu."

Ly Huyền Thính nhìn sổ tay cho sinh viên mới: "Giờ qua đó sẽ không có nhiều người, đi làm thủ tục trước."

Sinh viên tới cổng Đông đúng là không nhiều, bên này phần lớn là phòng học.

Hai người lượn quanh một vòng mới tìm được chỗ báo danh, vừa đi được một lúc thì gặp tình nguyện viên đón tân sinh viên.

"Chào em, sinh viên mới à?" Người kia đi tới, chưa nói hết đã chú ý khuôn mặt của hai người, một người trong đó còn rất quen: "Đàn anh Huyền Thính!?"

Ly Huyền Thính biết người này, hình như là sinh viên cùng ngành hệ thống: "Tôi dẫn em ấy đi đăng kí là được, cậu giúp những người khác đi."

"À vâng vâng." Sinh viên kia đờ ra, không nhịn được nhìn theo hai người, sau đó báo tin vào nhóm.

--- [Tin cực sốc, tao thấy đàn anh Huyền Thính dẫn tân sinh viên đi đăng kí!]

Tin này vừa nhắn, nhóm chat ngành hệ thống lập tức nổ tung.

Ly Huyền Thính chắc chắn là nhân vật nổi tiếng của trường đại học Thủ Đô, học hai bằng cùng lúc, nghiên cứu sinh lại thi chuyên ngành khác, đầu đề nghiên cứu tiến sĩ còn được trường đặt làm dự án trọng điểm, đã được phê duyệt. Người này hiếm khi tới trường, nhưng thi luôn là top 1. Người không ở giang hồ, giang hồ lại đầy rẫy truyền thuyết của hắn, fan hâm mộ trải rộng cả ba chuyên ngành, hình được dán trên tường vinh quang, đã thành gương mặt thân quen của cả trường. Nghe nói lần cuối hắn xuất hiện trong trường vẫn là mấy tháng trước, bị tuồn ra thông tin là anh em với thầy Túc ma quỷ bên ngành thể thao, về sau thì không thấy tin tức gì nữa.

Không ngờ học kì này mới khai giảng, Ly Huyền Thính đã về trường, hơn nữa còn dẫn theo một em sinh viên năm nhất!

Phải biết ngoài việc học ra, Ly Huyền Thính chưa bao giờ có hứng thú với chuyện gì khác, đến cả giáo sư muốn tìm hắn cũng phải hẹn trước, thế mà lại có ngày hắn dẫn tân sinh viên đi đăng kí.

[Vãi nồi nam hay nữ?]

[Nam, đội mũ nên không thấy rõ mặt, nhưng đảm bảo là đẹp trai.]

[Người thân à?]

[Đàn anh Huyền Thính có nhiều họ hàng thân thích vậy á? Thầy Túc này, rồi còn cái cậu Túc Minh bên học viện máy tính nữa.]

Cũng không lâu lắm, diễn đàn lại có thêm tin mới ---

"Có ai đang ở chỗ tiếp đón sinh viên mới bên sân thể thao không? Nghe nói viện máy tính làm hoạt động chào đón sinh viên mới, gặp đúng thánh phá đảo! Người ta làm xong cả 8 đề tính logic!"

[??? Viện máy tính gặp phải đầu máy tính à?]

[Hay thật, bên kia năm nào đón tân sinh cũng thích ra oai phủ đầu mà đúng không?]

[Nghe nói cậu đó thắng được con rô bốt...]

[???]

"Đây là phần thưởng à?" Túc Lê cầm hộp quà được đóng gói tinh xảo từ tay người kia, gật đầu nói: "Cảm ơn."

Trưởng câu lạc bộ đưa quà mà lòng đau như cắt: "Không cần cảm ơn, cậu có muốn tham gia câu lạc bộ không?"

Túc Lê lưu loát kí tên và để lại số điện thoại.

"Tiếp theo đi đâu đây?" Túc Lê đã lượn xong.

Ly Huyền Thính nói: "Đăng kí ở tòa bên kia, qua đó trước."

Cách đó không xa, sinh viên hiệp hội thể thao đứng ở cổng, nhìn chằm chằm Túc Lê và Ly Huyền Thính, hỏi: " Đàn anh. Không nhận nhầm đâu đúng không?"

Thần Tử nghĩ, sao mà nhầm được, gã từng đứng ngay cạnh bọn họ ở KFC.

Đây chính là nhóm em trai ngoan của anh Túc đó, cả đời gã cũng không quên được.

Thần Tử đã có tính toán, mở danh bạ ra: "Tụi mày đi theo hai người họ, để anh báo cáo với lãnh đạo."

Sau đó bấm gọi cho Túc Úc.

--- Đối phương đã cúp máy.

Thần Tử: "...?"

--- Cuộc gọi bị từ chối.

Thần Tử: "!!!"

Gã bị block rồi.



[Tác giả có lời muốn nói]

Thần Tử: Anh Úc, anh sẽ phải hối hận.

Câu chuyện chạy trốn nơi vườn trường của Phượng Hoàng bá đạo và tiểu kiếm linh của hắn.