Bé Phượng Hoàng Được Cả Nhà Yêu Chiều

Chương 151: Tùng Lâm



Edit: Ry

Buổi tối ăn cơm, cả nhà chia làm hai bàn.

Mẹ Túc và mấy đứa nhỏ ngồi một bàn, ba Túc Trần Kinh Hạc và Ly Huyền Thính ngồi một bàn khác bên kia.

"Anh Huyền Thính có chuyện gì thế ạ? Sao vẻ mặt papa nghiêm túc vậy." Túc Minh vừa ăn vừa ngó bên kia. Từ góc độ của nó thì chỉ thấy papa và chú Kinh Hạc một trái một phải kè kè bên anh Huyền Thính, trông khá là giống hiện trường tra khảo trong phim. Nó nhìn sang Túc Lê: "Anh, anh Huyền Thính làm gì sai à?"

"Đâu có?" Thái độ của Túc Lê hết sức tự nhiên, không cần nghĩ đã nói: "Chắc là có vài việc muốn hỏi, dù sao thì Ác Linh Khí cũng liên quan tới Huyền Thính."

Sắc mặt Bạch Quân còn hơi nhợt nhạt, nhưng đã bình thường trở lại: "Ác Linh Khí rất gian xảo, có vài việc mọi người vẫn nên cẩn thận xem xét."

Nói chuyện một hồi lại nói sang trường học, mấy ngày nữa Túc Minh sẽ tham dự một cuộc thi, muốn mượn phòng thí nghiệm của Túc Lê dùng hai ngày, Bạch Quân thì nói chuyện sắp có họp lớp đại học.

Túc Úc ngồi đó tò mò hết sức, nhưng mà không dám hỏi thẳng.

Trong đầu anh lúc này đầy rẫy phế liệu, cẩn thận suy luận cũng không nghĩ ra được gì, chỉ biết là quan hệ của hai thằng em mình không đơn giản. Làm sao mà đơn giản được khi mà giếng đã chui, ôm cũng ôm, còn mặc đồ đôi. Nhưng mà thái độ của hai đứa này lại thản nhiên như không, khiến áp lực tâm lý của anh lớn vô cùng.

Túc Lê liếc bàn bên cạnh, trước khi đi Ly Huyền Thính đã nói với cậu là không cần lo, nói hắn sẽ xử lý.

"Bé bé, sao hôm nay tới đây chơi mà không nói cho mama?" Mẹ Túc bưng hoa quả tới ngồi xuống cạnh bọn nhỏ: "Nếu biết hai đứa cùng đi chơi thì thứ Bảy về nhà ngủ một tối có tốt hơn không, papa còn chạy từ núi Tức Linh tới."

Túc Lê nghe vậy cứng đờ. Thật ra cậu cũng không ngờ người nhà lại tới công viên chơi: "Huyền Thính bảo công viên anh ấy đầu tư khai trương, dẫn con đi chơi, con không biết mọi người cũng tới."

Mẹ Túc cười không hỏi thêm, thuận theo gia nhập chủ đề của tụi nhỏ, bắt đầu hỏi chuyện trong trường.

Thái độ của mẹ Túc rất tự nhiên, như một người mẹ yêu thương con mình, chẳng mấy chốc đã nắm được rõ ràng tình huống của hai anh em Lê Minh ở trường, còn rất khéo léo dẫn chủ đề tới bạn gái của Ly Huyền Thính.

Chuyện bạn gái tất nhiên là hiểu lầm, Túc Minh nghe vậy nói: "Hóa ra hôm nay mọi người lén lút đi theo anh Huyền Thính là vì thế hả?"

Túc Lê ngập ngừng: "Đó không phải là hiểu lầm à?"

Túc Minh dăm ba câu đã giải thích xong, tất cả mới vỡ lẽ hiểu lầm hình thành như thế nào. Túc Lê không ngờ lí do người nhà tới công viên là vậy, cậu bỗng nghĩ ra, sau đó nhìn Ly Huyền Thính, chẳng lẽ là vì chuyện đó?

Bạch Quân để ý nãy giờ Túc Úc không nói gì, bèn hỏi: "Ông làm sao đấy? Đau bụng à?"

"Không." Túc Úc lúc thì nhìn Túc Lê, lúc thì nhìn Ly Huyền Thính, vẻ mặt rối rắm vô cùng.

Bạch Quân ngạc nhiên: "Hôm nay ông ít nói nhỉ."

Lúc sáng tích cực hăng hái theo dõi lắm, giờ lại im re.

Một bữa cơm ăn tới 10 giờ hơn, hôm sau Túc Lê còn phải đi học nên cả nhà tách ra.

Ly Huyền Thính lái xe đến nên tiện đường đưa cả Túc Lê và Túc Minh về trường. Lúc ở trong xe, hắn tóm tắt cho Túc Lê quyết định xử lý sự kiện ở công viên. Bởi vì lần này liên quan đến tập đoàn Trần Thị và thế giới trong nên sẽ do cả hai bên hợp tác phụ trách, ngoài ra còn có thêm các Liên Minh Tu Sĩ khác hỗ trợ.

Lần này may mà có trận đồ của Túc Lê nên mới không tạo ra thương vong lớn, Liên Minh Tu Sĩ muốn tìm Túc Lê bày tỏ lòng biết ơn. Cả chiều nay ba Túc và Trần Kinh Hạc bận những chuyện này nên mới kéo dài tới 8-9 giờ tối.

"Giám sát?" Túc Lê sửng sốt, vậy chẳng phải là chuyện trong công viên đều được phát sóng trực tiếp ra ngoài.

"Yên tâm, cũng không bại lộ nhiều. Giám sát không có âm thanh, bọn họ không biết những bảo vật kia là đến từ kho binh khí, tin tức khá là lập lờ, Kinh Hạc nói y sẽ xử lý." Ly Huyền Thính giải thích: "Nó làm vậy có lẽ là cho rằng kế hoạch của mình rất chặt chẽ, lợi dụng giám sát khiêu khích người bên ngoài. Chuyện hồ lô của ngươi chứa Ác Linh Khí cũng bị livestream, nhưng Ác Linh Khí khó giải quyết nên bọn họ bàn bạc một hồi vẫn quyết định để ngươi xử lý."

Nghe đến đó, Túc Lê khá bất ngờ. Với hiểu biết của cậu về Liên Minh Tu Sĩ, đáng lẽ họ phải tranh cãi ghê lắm, lần này lại dễ dàng giao Ác Linh Khí cho nhà họ như vậy?

Ly Huyền Thính tiếp tục giải thích: "Cao minh chủ và mấy vị đại tông sư đã ra sức dẹp phản đối, hẳn là bọn họ muốn trả ơn ngươi."

Ác Linh Khí nằm trong tay cậu cũng là chuyện tốt, dù sao chuyện bí cảnh vẫn cần cạy miệng nó.

Túc Lê không có vấn đề gì với cách giải quyết này. Cậu đang muốn hỏi thêm, lại chợt nhớ tới một chuyện khác, sắc mặt hơi thay đổi: "Vậy... Chuyện đó cũng truyền ra à?"

Thông báo, giám sát rồi loa phát thanh.

Túc Lê ngốc mấy cũng hiểu được đầu đuôi, vành tai lập tức đỏ bừng, cố gắng nói với thái độ bình thản: "Họ có làm khó ngươi không?"

Ly Huyền Thính lại rất tự nhiên: "Ta nói rồi, chuyện này ta sẽ giải quyết."

Túc Minh ngồi ở ghế sau nghe các anh thảo luận, hơi nghi hoặc nhìn hai người anh của mình, cứ cảm giác đã bỏ lỡ cái gì.

-

Trở lại trường học, mọi thứ nhanh chóng khôi phục như thường. Chuyện công viên tạm dừng kinh doanh có khiến dân chúng ở thủ đô bàn tán, nhưng đều bị Trần Kinh Hạc cho người dìm xuống. Cuộc sống đại học luôn tràn đầy hoạt động và thi cử, Ly Huyền Thính tiếp tục đi học chung với Túc Lê. Ban đầu có rất nhiều người đến xem, nhưng chẳng ai tìm ra được bạn gái của Ly Huyền Thính nên dần dà người ta cũng giải tán.

Túc Lê ít tham gia câu lạc bộ, cũng không thích mấy cái hoạt động vui chơi của sinh viên, phần lớn thời gian đều ngâm mình trong phòng thí nghiệm cùng Ly Huyền Thính.

Phòng thí nghiệm yên tĩnh, không có ai quấy rầy. Hai người mới bắt đầu hẹn hò, không như những cặp đôi khác chạy khắp nơi du lịch, chỉ thích cùng nhau trong phòng thí nghiệm tĩnh lặng. Loại cảm giác này sẽ luôn khiến Túc Lê nhớ đến quãng thời gian ở kho binh khí, Ly Huyền Thính dưới dạng kiếm linh ngoan ngoãn đợi cậu. Nhiều năm như vậy rồi, nhưng hình như tình cảm giữa hai người chưa từng thay đổi.

Phòng thí nghiệm không thể so với kho binh khí, mà cặp đôi chíp bông này cũng không mạnh bạo tới mức nếm thử các loại hành vi thú vị. Mỗi khi cậu làm xong thí nghiệm, Ly Huyền Thính sẽ ôm cậu ngồi trên sô pha hôn thật lâu.

Chuyện cả hai hẹn hò chưa nói với người nhà, nhưng cơ bản thì mấy người lớn đều biết, sau đó vừa nhắc nhở cảnh cáo dặn dò các thứ vừa hỏi han tiến triển.

Có một lần Túc Lê từ phòng thí nghiệm ra thì nhận được một danh sách những điều cần chú ý khi yêu đương tới từ cha mẹ. Bên trong liệt kê chi tiết từng hành vi từng quá trình trong giai đoạn hẹn hò, thậm chí còn đính kèm chú thích dặn dò. Túc Lê đọc vài dòng, thấy dài quá nên không đọc nữa, về sau bị Ly Huyền Thính lấy mất.

Túc Lê cứ tưởng thái độ của người nhà với bọn họ sẽ thay đổi, nhưng cuối tuần về nhà ba mẹ vẫn vậy, dù là đối xử với cậu hay là với Ly Huyền Thính.

Ly Huyền Thính đành phải giải thích: "Ba bảo là, dù sao thì ban đầu là hai đứa con trai, đến cuối vẫn là hai đứa con trai, không có gì khác cả."

Túc Lê: "..."

Nói vậy thì đúng là không có gì khác thật.

-

Túc Lê nhanh chóng làm xong đống Siêu Nhân Điện Quang đã hứa, kịp thời dùng làm quà cho ngày lễ. Xong mấy thứ này cậu lại đắm chìm trong các thí nghiệm khác, sinh hoạt hàng ngày cơ bản là ký túc xá - phòng thí nghiệm, thỉnh thoảng ké quan hệ của Ly Huyền Thính đi dự thính mấy lớp khóa trên.

Ly Huyền Thính cũng không biết cậu đang bận cái gì, Túc Lê lúc làm thí nghiệm luôn trốn trong phòng, nhưng hắn cũng không hỏi.

Hôm đó, Túc Lê cuối cùng cũng làm xong thí nghiệm, chui ra ngoài thì không thấy Ly Huyền Thính ngồi ở chỗ hắn hay ngồi. Trên bàn có một cái laptop, màn hình hiển thị phần mềm vẫn chưa tắt, chứng tỏ vừa mới họp xong, nhưng không thấy Ly Huyền Thính đâu.

Cậu đi tới trước tủ kính mở cái hộp kia ra, bỏ thứ vừa làm xong vào rồi cẩn thận khép lại.

Túc Lê hơi đói, nhưng không biết Huyền Thính ở đâu, đành phải ngồi ghế chờ bạn trai về.

Mới đặt mông xuống đã nghe được âm thanh truyền tới từ cái tủ bảo quản. Cậu đứng dậy mở tủ, lấy ra một cái hồ lô trong suốt. Lúc này trong hồ lô tràn đầy một loại khí màu đen, đứa bé kia đã biến mất. Thấy Túc Lê mở tủ, làn khói phát ra âm thanh: "Hắn không có ở đó à?"

Hắn là chỉ Ly Huyền Thính.

Sau khi mang Ác Linh Khí về, Túc Lê đã thử tra hỏi nó, nhưng thứ này mềm không được cứng không xong, cuối cùng bị cậu ném vào trong két sắt.

Túc Lê bỏ hồ lô ra đặt lên bàn: "Sao? Nghĩ lại rồi à?"

Ác Linh Khí phát ra tiếng cười quỷ dị: "Phượng Hoàng, bí cảnh sắp mở rồi."

Túc Lê ngạc nhiên: "Câu này hai tuần trước mi đã nói một lần. Sao? Vẫn muốn dùng bí cảnh đe dọa bọn ta?"

"Sao lại thế được?" Giọng điệu Ác Linh Khí rất kì quái: "Không phải ngươi vẫn luôn tò mò tại sao ta lại biết mấy bảo bối trong kho binh khí của ngươi sao?"

Túc Lê nhìn nó.

"Nó thật đúng là kho binh khí khiến cả thiên hạ phải ngưỡng mộ." Ác Linh Khí nói tiếp: "Chỉ là ngươi quá tin tưởng Ly Huyền Thính... Hắn vì mục đích của chính mình sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào, ngươi giúp hắn là hại chính bản thân ngươi."

Túc Lê cười, cầm hồ lô lắc mấy cái: "Bị nhốt lâu thế mà mi vẫn chỉ biết nói mấy câu đó thôi à, không biết đổi mới à?"

Ác Linh Khí không nói nữa.

Túc Lê thấy nó không nói thì cầm hồ lô định ném lại vào tủ.

Đúng lúc này, khói đen trong hồ lô tụ thành một khuôn mặt cười kì dị: "Được, vậy ta sẽ nói cho ngươi biết một điều."

"Chẳng phải ngươi rất tò mò chuyện kho binh khí sao? Không có Phượng Hoàng lệnh của ngươi thì ai có thể vào được."

Giọng Ác Linh Khí chứa đựng mê hoặc: "Ly Huyền Thính là kiếm linh của ngươi, giao hòa với thần hồn của ngươi, với bản lĩnh của hắn thì việc tách một khối Phượng Hoàng Thần Lực từ thần hồn của ngươi làm Phượng Hoàng lệnh là chuyện rất dễ dàng."

Ánh mắt Túc Lê thay đổi.

"Mảnh vỡ là hắn bỏ vào bí cảnh, kho binh khí cũng là hắn đưa cho ta."

Khuôn mặt tươi cười trong hồ lô chuyển sang biểu cảm mới: "Chuyện ở công viên ngươi tưởng vậy là kết thúc ư? Phượng Hoàng, ngươi quá ngây thơ rồi, cũng quá tin tưởng Ly Huyền Thính. Bí cảnh sắp mở rồi, ta chờ ngươi tới tìm ta, đến lúc đó ngươi muốn biết gì ta cũng có thể nói cho ngươi."

Túc Lê vô cảm nhìn Ác Linh Khí, bỗng cười: "Mi bảo ta đi tìm mi, tìm kiểu gì?"

Bên ngoài có âm thanh, tiếng bước chân ngày càng gần.

Khói trong hồ lô lại biến hóa, khuôn mặt tươi cười hoàn toàn vặn vẹo, phát ra tiếng cười quỷ dị như nhạo báng ai.

"Ba ngày sau, núi Tùng Lâm ở thủ đô." Âm thanh lạnh lẽo vang lên: "Ta chờ ngươi."

Chớp mắt sau, Ác Linh Khí biến mất, hồ lô cũng vỡ vụn.

"A Ly."

Ngoài cửa truyền đến giọng Ly Huyền Thính và mùi thơm của thức ăn.

Túc Lê vung tay xóa bỏ hồ lô, đóng két sắt, quay người ra ngoài, vừa đi vừa bấm gọi cho Trần Kinh Hạc.

Cậu nói: "Kinh Hạc, bí cảnh ở núi Tùng Lâm.

[Tác giả có lời muốn nói]:

Ba Túc: Thân là phụ huynh thì phải biết tỉnh táo xử lý mọi chuyện, ở trước mặt con nhỏ phải có phong thái của một phụ huynh, lúc cần thể hiện oai phong thì phải thể hiện.