Bé Phượng Hoàng Được Cả Nhà Yêu Chiều

Chương 154: Sau núi



Edit: Ry

Người bên ngoài đã bắt đầu chuẩn bị. Vì bí cảnh lần này, tập đoàn Trần Thị lấy ra không ít bảo bối tốt. Bí cảnh và hiện thực là kiểu không gian trong ngoài, nhưng bí cảnh khó xử lý hơn không gian trong rất nhiều. Lần trước ở công viên là do họ bị Ác Linh Khí đánh úp nên mới không liên hệ được với người bên trong.

Nhưng lần này họ đã chuẩn bị kỹ càng, thậm chí ngay khi bí cảnh mở ra đã bắt đầu thử kết nối hai thế giới.

Để đối phó với bí cảnh này, tộc Huyền Hạc đã chuẩn bị suốt 10 năm, bộ đàm có thể liên lạc với người trong bí cảnh cũng là hàng được nghiên cứu riêng. Ngoài ra, họ còn thử nghiệm dùng các loại linh vật khác kết nối với bí cảnh, muốn xác nhận tình huống bên trong rồi dùng phương pháp bạo lực đột phá.

"Sao rồi?" Trần Kinh Hạc đi vào lều chính, trong này có 5-6 đại tông sư, các tu sĩ khác thì ngồi ở cương vị của mình tiếp tục làm việc. Màn hình chính hiện giám sát linh lực ở quanh núi Tùng Lâm.

Sắc mặt người phụ trách hơi tệ: "Không được, chúng tôi tưởng là bộ đàm có thể kết nối thì những linh vật khác hẳn cũng dùng được, thử tiếp sóng theo nhiều cách, nhưng phong ấn của bí cảnh này hết sức kì quái."

Trần Kinh Hạc hỏi: "Giải thích cụ thể hơn được không?"

Người phụ trách nói: "Bí cảnh có hạn chế là chuyện bình thường. Nhưng thông qua điều tra, chúng tôi phát hiện hạn chế của bí cảnh này rộng hơn những bí cảnh khác rất nhiều. Nó là bí cảnh Thượng Cổ, chúng ta lại có thể dùng bộ đàm để liên lạc, chứng tỏ hạn chế của nó không quá cao, cũng không cố ý ngăn cản sự hỗ trợ từ bên ngoài."

"Nhưng vừa rồi chúng tôi thử dùng những linh vật khác để liên lạc lại phát hiện vấn đề. Bí cảnh này trông thì giống như cho chúng ta thoải mái, thực tế nó lại có rất nhiều cản trở." Người phụ trách đành phải chỉ vào màn hình, giải thích: "Nói một cách đơn giản hơn, nó trông thì rất yếu, thực tế lại rất mạnh. Cảm giác như những điều kiện này là cửa sau nó đặc biệt mở ra, tất cả phong ấn là để cho người đặc biệt vào bí cảnh, các tu sĩ khác nếu muốn vào sẽ gặp đủ loại hạn chế."

Cửa sau cho người đặc biệt?? Chủ nhân bí cảnh là Ly Huyền Thính, cửa sau này chẳng lẽ là mở cho quân mình?

Trần Kinh Hạc nghe vậy, sắc mặt thoáng trở nên kì lạ. Khoan... Chẳng phải vẫn luôn nói bí cảnh này là hang ổ của Ác Linh Khí sao?

Người phụ trách nói tiếp: "Hơn nữa bây giờ có một vấn đề có thể nói là khó giải quyết nhất. Họ đang ở một vùng núi rừng trải rộng đủ loại trận pháp, những trận pháp đó chưa ai trong số chúng tôi từng thấy, đã có vài tu sĩ bị thương. Nếu không giải quyết được thì nửa bước cũng khó đi."

Những người khác phụ họa: "Đúng vậy, tình huống hiện tại thật sự quá khó khăn. Trận pháp Thượng Cổ vốn đã phức tạp, hoàn cảnh bên trong còn thường xuyên thay đổi, người của chúng ta khó có thể tập hợp."

Trần Kinh Hạc im lặng kéo ghế ngồi xuống: "Bản đồ đâu?"

Người phụ trách vội vàng đưa tới: "Chúng tôi chưa nắm rõ trận pháp, tín hiệu bộ đàm cũng đứt quãng, đây là bản đồ hoàn chỉnh nhất hiện giờ. Kinh Hạc đại nhân có giải pháp rồi ạ?"

Trần Kinh Hạc day mày: "Già rồi nên không nhớ rõ lắm, để ta cố gắng hồi tưởng."

Trần Kinh Hạc phức tạp nhìn những đánh dấu trên bản đồ, không ngờ lại có một ngày mình phải chỉ dẫn người ngoài phá trận pháp núi nhà mình... Giờ y thật sự tin chủ nhân bí cảnh là Huyền Thính, cửa sau này mở quá rộng.

-

Hộ vệ trước núi bắt đầu hành động, tiếng bước chân quanh quẩn khắp nơi, khu vực đình Phi Tinh bị kiểm tra gắt gao, thậm chí còn mở trận pháp bảo hộ.

Túc Lê dừng bước, nhìn sang "Ly Huyền Thính" bên cạnh: "Trốn trước đã."

Cậu tung người nhảy lên trên nóc, nhìn hộ vệ ngày càng nhiều bên dưới.

"Ly Huyền Thính" thấy thế cau mày, nhưng cũng đi theo bay lên cao. Nó trầm giọng hỏi: "Tại sao đám yêu tu này lại tới đây?"

"Không biết." Túc Lê hờ hững đối phó: "Rõ ràng cả đường đều rất yên tĩnh, tại sao vừa tới gần đình Phi Tinh lại đột nhiên có nhiều người như vậy? Chẳng lẽ Phượng Hoàng Thần Sơn này là giả, trên đường đi chúng ta đã vô tình kích hoạt trận pháp nào đó khiến hộ vệ chú ý?"

"Ly Huyền Thính" có vẻ không tin lời giải thích này, nhưng cũng không nói gì.

Túc Lê nhìn bên dưới, ngày càng nhiều khuôn mặt quen thuộc xuất hiện.

Bây giờ cậu có thể khẳng định nơi này hoàn toàn rập khuôn lại Phượng Hoàng Thần Sơn của vạn năm trước, từ người đến vật, đều là những gì cậu quen thuộc nhất. Trên đường tới đây, Túc Lê cố ý để lại chút tin tức ở cơ quan bí mật trên hành lang. Khu vực trước núi với cậu là nhà mình, chỗ nào có cơ quan bí mật, chỗ nào ẩn giấu hộ vệ, cậu đều biết.

Vừa rồi Túc Lê đã kích hoạt một cơ quan nhỏ cậu và Kinh Hạc đã giao hẹn chỉ dùng khi tình huống khẩn cấp. Cơ quan đó ngay cả Huyền Thính cũng không biết, Ác Linh Khí lại càng không biết.

Quả nhiên, một lúc sau đã thấy Kinh Hạc vội vàng chạy đến.

Kinh Hạc mặc chiếc áo bào nặng nề, xách đèn đi sau lưng dàn hộ vệ. Vẻ mặt y hơi lạ, dường như đang tìm kiếm cái gì.

Nơi này không phải ảo cảnh, mà là một bí cảnh tái hiện Phượng Hoàng Thần Sơn.

Ảo cảnh không thể làm giống thật như vậy, chỉ có thể nói chủ nhân của bí cảnh khi xây dựng nơi này đã dùng Phượng Hoàng Thần Sơn làm khuôn mẫu... Nhưng rốt cuộc hắn làm như thế nào? Tại sao cậu chưa từng nghe nói tới thuật pháp cường đại như vậy...

Quen thuộc Phượng Hoàng Thần Sơn là điều kiện thiết yếu, không thể là Kinh Hạc, vậy chỉ có Ly Huyền Thính.

Vạn năm trước, Ly Huyền Thính tạo dựng bí cảnh này, phong ấn Ác Linh Khí tại đây. Túc Lê nhanh chóng tự hỏi, xâu chuỗi những manh mối và suy đoán hiện giờ. Nếu vậy thì Phượng Hoàng Thần Sơn này đang ở thời điểm nào? Nếu có Kinh Hạc, vậy chắc chắn sẽ có một cậu khác, sẽ có một Ly Huyền Thính khác...

Nhưng Kinh Hạc bí cảnh lập tức tìm tới đây, không chất vấn mật lệnh là thật hay giả, chứng tỏ y không liên lạc được với "cậu".

Bế quan... "Cậu" rất có thể đang bế quan.

Cho nên nhận được tin, phản ứng đầu tiên của Kinh Hạc là tới hiện trường kiểm tra tình huống. Túc Lê cẩn thận lục lọi kí ức, nhưng hồi đó cậu bế quan quá nhiều lần, khó mà xác định là quãng thời gian nào. Xem ra phải nghĩ cách để giao lưu với Kinh Hạc của bí cảnh, lúc cần thiết y sẽ giúp cậu điều tra tình huống.

"Kinh Hạc đại nhân." Yêu tu báo cáo: "Không phát hiện người khả nghi ạ."

Kinh Hạc nhìn quanh: "Tiếp tục điều tra."

"Ly Huyền Thính" nói: "Chẳng mấy chốc y sẽ tìm được chỗ này, chúng ta nên di chuyển."

Túc Lê không có ý kiến: "Ngươi muốn đi đâu?"

"Ly Huyền Thính" nghiêng đầu nhìn cậu: "Ra sau núi."

Túc Lê nhíu mày, thử dò xét: "Canh phòng sau núi còn nghiêm ngặt hơn, vả lại chúng ta vẫn chưa điều tra gì khu vực trước núi."

"Ly Huyền Thính" nói: "Nhưng sau núi sẽ an toàn hơn, chúng ta có thể tới đó trước, đợi hộ vệ bên này tuần tra xong rồi có thể trở lại."

Đi qua đình Phi Tinh chính là khu vực sau núi, sau núi còn nhiều trận pháp hơn, độ khó cũng cao hơn trước núi.

Nếu là Ly Huyền Thính thật, hắn sẽ không bao giờ đề nghị như vậy. Cách tốt nhất là ở đây đợi Kinh Hạc đi rồi tính tiếp. Nhưng Ly Huyền Thính giả lại muốn dẫn cậu tới đình Phi Tinh, đi qua đình Phi Tinh là khu vực sau núi, chỗ này còn có con đường tắt duy nhất dẫn tới cấm địa.

Ác Linh Khí muốn làm gì?

Túc Lê suy tư vài giây: "Đi."

Hai người ẩn vào trong bóng đêm, tiến về khu vực sau núi.

Bên dưới, Kinh Hạc đang cho người điều tra nghe được tiếng động nhỏ xíu, lập tức nhìn ra sau núi: "Đuổi theo, rất có thể bọn chúng đã chạy tới sau núi."

Khu vực sau núi của Phượng Hoàng Thần Sơn có rất nhiều cấm địa, Túc Lê vừa tới đã phát hiện bất thường. Ác Linh Khí đóng giả làm Ly Huyền Thính đi trước dẫn đường, đưa cậu vào sâu bên trong. Đằng sau truyền đến tiếng Kinh Hạc, vừa rồi cậu cũng định để lại manh mối cho Kinh Hạc, không ngờ "Ly Huyền Thính" cố ý giẫm lên một mảnh ngói gây tiếng động, khiến Kinh Hạc phát hiện tung tích của họ.

"A Ly." 'Ly Huyền Thính' hơi khựng lại: "Bọn họ sắp đuổi tới rồi, chúng ta phải vào trong."

Không đúng!

Túc Lê dừng chân.

"Ly Huyền Thính" cũng đổi sắc mặt, vươn tay tóm cổ tay cậu, lôi cậu về phía trước.

Không gian trước mặt có biến hóa, cạm bẫy tiềm ẩn ở một góc bí mật đột nhiên xuất hiện.

Túc Lê hất tay nó ra, lập tức lùi về sau.

Quả nhiên Ác Linh Khí dẫn cậu tới sau núi là có mục đích!

"Còn muốn chạy!?" Sắc mặt "Ly Huyền Thính" trở nên âm u, tay hóa thành khí đen đánh về phía Túc Lê, từng tầng trận pháp hiện lên, muốn nhốt cậu lại.

Túc Lê quan sát, bộ pháp thay đổi rời khỏi cạm bẫy. Qua vài giây, cậu thoát được phạm vi trận pháp của "Ly Huyền Thính". "Ly Huyền Thính" không ngờ Túc Lê đã lường trước, cánh tay hóa thành dây leo màu đen, bắn về phía cậu.

Ác Linh Khí muốn giữ cậu ở đây!

Túc Lê ý thức được vấn đề. E là Kinh Hạc xuất hiện đã khiến nó chú ý, buộc nó phải ra tay sớm, muốn khống chế cậu. Khu vực sau núi ngoài trận pháp của Phượng Hoàng Thần Sơn ra thì còn có trận pháp mà Ác Linh Khí bố trí thêm...

Không nên ở đây lâu, từ tay Túc Lê bay ra mấy linh phù, cậu tung người nhảy về phía sau.

Lúc cậu lùi tới bia đá, bên tai bỗng vang lên một giọng nói.

"Đừng nhúc nhích."

Âm thanh quen thuộc xuất hiện ngay sát bên. Túc Lê theo bản năng dừng bước, thấy một bóng đen xuất hiện trước mặt mình. Cậu lọt vào vòng ôm ấm áp, hương vị khiến cậu yên tâm lan tràn trên chóp mũi. Túc Lê nao nao, sờ lên hoa văn thêu trên áo bào đen.

Là Ly Huyền Thính ư!?

Kiếm khí mãnh liệt lập tức bắn ra, âm thanh xung quanh hoàn toàn biến mất.

Trước mắt là một vùng tăm tối, cậu được người ôm vào lòng, đứng ở một nơi vô cùng yên tĩnh.

Người đàn ông trầm giọng: "Nơi này an toàn."