Trước đây, Tô Linh Nguyệt thường xuyên bị Sở Di nói rằng cô không có nhiều cảm xúc, trong các mối quan hệ cũng không nóng không lạnh, không nhiệt tình, lo lắng liệu có phải trong quá trình giao tiếp, kết bạn cô đã bị tổn thương qua nhiều lần, đến mức bây giờ đối với ai cũng không nhiệt tình, Tô Linh Nguyệt cảm thấy Sở Di nói đúng, nhưng điều đó cũng không có gì là tệ, cô rất thích yên ổn như vậy.
Rồi sự xuất hiện của Quý Tri Ý như một hòn đá, phá vỡ mặt hồ yên tĩnh của cô,. Ban đầu, cô nghĩ đó chỉ là những gợn sóng nhỏ, không ngờ lại dấy lên những con sóng lớn.
Sóng càng lúc càng lớn, nhấn chìm Tô Linh Nguyệt.
Cô đắm chìm trong nụ hôn ngọt ngào, chưa bao giờ nghĩ rằng thì ra cảm giác hôn một người lại hạnh phúc đến vậy, cô vòng tay ôm lấy Quý Tri Ý, trong lúc trao đổi hơi thở, đôi môi mỏng di chuyển xuống, lướt qua cằm của Quý Tri Ý, rồi khẽ cắn vào cổ Quý Tri Ý.
Cắn nhẹ một cái.
Đầu lưỡi miêu tả vết hằn trên làn da, Quý Tri Ý đứng yên không nhúc nhích, Tô Linh Nguyệt vẫn chưa thấy đủ, lại chuyển sang mút, khi âm thanh từ cổ họng của Quý Tri Ý phát ra, đường nét trên cổ căng lên, cô hơi ngẩng đầu lên, tóc của Tô Linh Nguyệt cọ qua cằm cô, có chút ngứa, cô gọi: "Linh Nguyệt?"
Vừa mới hôn xong nên giọng hơi khàn.
Tô Linh Nguyệt buông cô ra, cảm thấy hai chữ này quá gợi cảm!
Cô quấn quít lấy Quý Tri Ý: "Cô gọi tôi à?"
Quý Tri Ý nói: "Ừm."
Vừa dịu dàng lại gợi cảm!
Tô Linh Nguyệt nói: "Cô chờ một chút."
Nói xong liền rời đi, Quý Tri Ý hỏi: "Làm gì vậy?"
Tô Linh Nguyệt nói: "Giọng cô vừa rồi quá gợi cảm, tôi định ghi âm lại."
Quý Tri Ý:...
Cô dở khóc dở cười.
Bầu không khí lãng mạn hoàn toàn bị cô phá vỡ, Quý Tri Ý ổn định cảm xúc, giữ chặt Tô Linh Nguyệt, nhìn đôi mắt sáng long lanh của cô mà có chút bất đắc dĩ: " Đi ngủ sớm đi."
Tô Linh Nguyệt ò một tiếng.
Nhìn cô.
Cảm giác ngại ngùng lúc này mới chậm chạp mà đến, cô nhanh chóng nhặt túi trên mặt đất, xoay người về phòng, vừa bước đến cửa, Quý Tri Ý nói: "Vali."
Cô cười lên, bước ra cửa để lấy vali.
Không quay đầu lại nói: "Chúc ngủ ngon!"
Quý Tri Ý ở phía sau cô: "Ngủ ngon."
Tô Linh Nguyệt xắp xếp vali rồi cất sang một bên, Rắc rối nhảy vào, vừa định đi đã bị cô ôm lấy, vùi mình vào chăn bông, Rắc rối meo một tiếng thể hiện sự bất mãn của nó, Tô Linh Nguyệt buông nó ra, thấy nó nhảy nhót trong phòng cũng không giận, còn có chút vui vẻ.
Tâm trạng kích động mãi đến lúc này mới dần dần lắng xuống, Tô Linh Nguyệt ôm chăn mỉm cười mãn nguyện.
Cô mò tìm điện thoại, lần đầu tiên muốn chia sẻ cảm xúc này với người khác.
Nhưng chia sẻ với ai cũng cảm thấy kỳ lạ.
Đành phải mò đến khung chat của Sở Di.
Tô Linh Nguyệt: [Ngủ chưa?]
Sở Di: [Chưa, có chuyện gì vậy?]
Tô Linh Nguyệt: [Không có gì.] Cô suy nghĩ một lúc: [Công ty dạo này thế nào rồi?]
Sở Di: [Haiz, không tốt lắm, mấy dự án rút vốn rồi, một số bộ phận dự án cũng bị giải thể, nhưng gần đây mình không thấy Chu Diễn, nghe nói vào viện rồi, không biết ai làm chuyện tốt, không khí văn phòng trong lành hẳn.]
Tô Linh Nguyệt mới nhớ tới lần trước Chu Diễn bị cô đập chai rượu.
Sau đó Quý Tri Ý xuất hiện.
Sao lại nghĩ đến Quý Tri Ý nữa rồi.
Cô lắc đầu: [Rất tốt.]
Sở Di: [Còn phải nói, mấy người ban đầu định từ chức giờ cũng muốn ở lại thêm vài ngày nữa.]
Đúng là người ai cũng ghét.
Tô Linh Nguyệt không muốn nghe tin của Chu Diễn nên lấy lệ cho qua, Sở Di: [Sao cậu tìm mình muộn vậy? Có chuyện à?]
Tô Linh Nguyệt giật mình: [Có chuyện gì đâu.]
Sở Di: [Không có gì? Không có gì không phải giờ này cậu nên ngủ với Quý Tri Ý à?]
Tô Linh Nguyệt:...
Ngủ cùng nhau à?
Cũng không phải, không được.
Sở Di hỏi: [Hai người cãi nhau à?]
Không có.
Bọn mình hôn nhau.
Tô Linh Nguyệt không thể nói thật, bứt rứt.
Nghẹn nửa ngày: [Không có, cô ấy đang tăng ca.]
Sở Di: [À~~~ cậu đang phòng không gối chiếc.]
Tô Linh Nguyệt:...
Ngủ một mình với phòng không gối chiếc cũng không khác nhau lắm.
Cô có chút chột dạ: [Ừ.]
Sở Di: [Chậc, Linh Nguyệt, cậu thay đổi rồi.]
Tô Linh Nguyệt gõ chữ: [Thay đổi thế nào?]
Sở Di: [Trước đây cậu sẽ không vì chuyện này mà nhắn tin cho mình đâu!]
Tuy nhiên, nhìn thấy Tô Linh Nguyệt thay đổi, Sở Di cũng rất vui, cô luôn cảm thấy Tô Linh Nguyệt quá khép kín bản thân, trước khi chuyển đến ở với Quý Tri Ý, cô còn lo lắng Tô Linh Nguyệt sẽ bị bắt nạt.
Không ngờ nha, không ngờ.
Sở Di mỉm cười: [Là chuyện tốt.]
Tô Linh Nguyệt cũng cảm thấy mình đã thay đổi.
Trở nên ngại ngùng.
Còn làm kiêu.
Cô úp mặt vào gối.
Suy nghĩ vài giây nhắn lại cho Sở Di: [Ừm, mình thay đổi rồi.]
Ủa alo!
Cứ thẳng thắn thừa nhận vậy à!
Xem ra phát triển với Quý Tri Ý rất thuận lợi.
Sở Di vui mừng khôn xiết, không khỏi hứng thú: [Hai người, bình thường ai chủ động?]
Ai chủ động?
Nhìn thấy câu hỏi này, Tô Linh Nguyệt ngơ ngác một lúc.
Sau đó trả lời Sở Di: [Cả hai đều chủ động.]
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén à!
Sở Di hiểu rồi.
Cô lại hỏi: "Kỹ thuật của cô ấy thế nào?"
Kỹ thuật?
Tô Linh Nguyệt học được từ mới, nửa ngày mới hiểu ra là gì.
Chỉ là cô vẫn chưa được cảm nhận.
Cho nên trả lời một cách lấp lửng: [Cũng được.]
Gửi xong thấy Sở Di gửi biểu cảm qua, suy nghĩ vài giây: [Sao cậu không hỏi kỹ thuật của mình có được không?]
Sở Di: [Hả?]
Tô Linh Nguyệt: [Hả cái gì?]
Sở Di: [Cậu cũng có kỹ thuật à?]
Tô Linh Nguyệt:...
Đương nhiên cô có!
Chỉ là chưa có kinh nghiệm.
Nhưng cô cực kỳ tin tưởng bản thân.
Dường như Sở Di nhận ra điều gì đó từ sự im lặng của cô, gửi một câu: [Lát nữa mình sẽ gửi cho cậu cái tài liệu, học tập một chút.]
Tô Linh Nguyệt cắn răng nhìn màn hình.
Giả vờ không ở đó.
Đợi tài liệu gửi qua rồi, sau đó Sở Di nhắn: [Mình hết chịu nổi rồi, đi ngủ đây, ngủ ngon.]
Cô mò mẫm trả lời: [Ngủ ngon.]
Rồi nhấp mở tài liệu ra.
Tài liệu học tập rất... đầy đủ.
Tô Linh Nguyệt xem đến nửa đêm, nửa đêm còn lại thì nằm mơ, trong giấc mơ, cô và Quý Tri Ý thử tất cả các loại cốt truyện mỗi loại đều thử một lần, tỉnh dậy có chút ngơ ngác, ngồi ngây ngốc trên giường, nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa mới giật mình tỉnh táo, quay đầu lại thì thấy Quý Tri Ý đi ngang qua cửa, rồi lại lùi lại đứng ở cửa phòng cô: "Dậy rồi à?"
Tại Rắc rối nên cô không thể đóng cửa ngủ, nên Quý Tri Ý đứng ở cửa thấy cô ngây ra trên giường.
Cô nói, "Ừ, dậy rồi."
Quý Tri Ý hỏi: "Vậy chuẩn bị ra ngoài ăn sáng."
Tô Linh Nguyệt: "Ò."
Cô có chút mất tự nhiên, vỗ vỗ má rồi đi vào phòng tắm rửa mặt, lúc đi ra, Quý Tri Ý đã làm xong bữa sáng, cô càng cảm thấy người này thật hoàn hảo đúng là lựa chọn hàng đầu để yêu.
Nhưng vậy mà trước đây cô ấy chưa từng yêu đương.
Tô Linh Nguyệt cảm thấy rất khó tin, khi Quý Tri Ý bưng trứng chiên ngồi đối diện, cô nói: "Tôi nghe Trương Nhàn nói, trước đây ở nước ngoài, cô chưa từng thích ai à?"
Quý Tri Ý nhấp một ngụm sữa nhìn cô, không hiểu sao lại nhảy sang chủ đề này, nhưng vẫn gật đầu: "Ừm."
Tô Linh Nguyệt nói: "Vậy chắc là yêu cầu của cô cao lắm đúng không?"
Quý Tri Ý liếc mắt nhìn cô: "Không cao."
"Sao được." Tô Linh Nguyệt nói: "Không cao, sao cô có thể không thích ai được."
Quý Tri Ý vẫn nhìn cô như cũ.
Tô Linh Nguyệt lúc này mới chợt nhận ra mối quan hệ hiện tại của mình với Quý Tri Ý.
Điều kiện của mình.
Tô Linh Nguyệt mỉm cười: "Hình như không cao thật."
Quý Tri Ý:...
Chưa từng thấy ai tự hạ thấp bản thân như vậy.
Sau đó Tô Linh Nguyệt phản ứng lại: "Không đúng nha, không phải cô thích tôi vì khuôn mặt này sao? Vậy nên yêu cầu của cô vẫn rất cao đó."
Quý Tri Ý:...
Bữa sáng này không thể ăn nổi nữa.
Tô Linh Nguyệt ăn rất vui vẻ, sau khi ăn xong còn thêm thức ăn cho Rắc rối, trước khi đi cô hỏi Quý Tri Ý: "Vậy hai ngày này Rắc rối làm sao?"
Quý Tri Ý nói: "Quản gia sẽ đến."
Tô Linh Nguyệt gật đầu, yên tâm hơn, ôm lấy Rắc rối, nghĩ đến việc không gặp nó trong hai ngày tới, cô lại hôn nó một cái.
Quý Tri Ý liếc nhìn một cái rồi nói: "Đi thôi."
Tô Linh Nguyệt nói: "Còn sớm mà..."
Thấy Quý Tri Ý đã thay giày chuẩn bị đi, cô buông Rắc rối ra, vẫy tay kéo vali ra ngoài.
Quả nhiên đến công ty sớm hơn mọi khi, văn phòng chưa có nhiều người, Tô Linh Nguyệt vừa mới ngồi xuống thì thư ký Lý cũng đến, cô nhìn thư ký Lý trong gương, không hiểu sao lại có chút chột dạ, cúi đầu.
Tiên Hiệp,
Ngôn Tình,
Xuyên Không,
Linh Dị,
Sủng,
Nữ Cường,
Hài Hước,
Huyền Huyễn,
Trọng Sinh,
Gia Đấu,
Điền Văn Thư ký Lý nói: "Chào buổi sáng nha Trợ lý Tô."
Cô gật đầu: "Chào buổi sáng."
Những người khác lần lượt đi vào, mang theo bữa sáng và cà phê, văn phòng trở nên nhộn nhịp, Ngô Mỹ Nghiên bận rộn ra vào, Tô Linh Nguyệt thấy chị bận rộn như vậy liền tự hỏi: "Chị ấy bị sao vậy?"
Trương Đình nói: "Hai cuộc họp trùng giờ nhau."
Tô Linh Nguyệt nói: "Sao lại xếp cùng một giờ?"
Trương Đình giải thích: "Là cuộc họp kia thay đổi giờ, lại là khách hàng lâu năm của Ý Lâm, không thể đắc tội, nên chị Ngô phải bận rộn giải quyết hai bên."
Tô Linh Nguyệt gật đầu.
Cô nhìn về phía văn phòng của Quý Tri Ý, thấy cô vừa nói chuyện điện thoại vừa xem máy tính vừa gõ bàn phím, rõ ràng là rất bận, vừa cúi đầu, Trương Đình nói: "Đúng rồi, trợ lý Tô, có phải chiều nay Quý tổng đi triển lãm mùa thu của Aron không?"
Tô Linh Nguyệt gật đầu.
Thư ký Lý nói: "Tạ Lan cũng đi đúng không?"
Tô Linh Nguyệt nói: "Ừm."
Thư ký Lý nói: "Gần đây, phòng thiết kế bị chửi thảm lắm."
Tô Linh Nguyệt nhìn về phía cô, thư ký Lý nói: "Cô không biết à? Vụ team building lúc trước đó, giờ phòng thiết kế vẫn là tội nhân, nghe nói Trần Chi Dao không chịu được áp lực, chuẩn bị từ chức."
Trương Đình ngạc nhiên: "Cô ta định từ chức à?"
Thư ký Lý nói: "Đúng vậy, tôi cũng là nghe người trong phòng thiết kế nói, buổi sáng còn thấy cô ta đến phòng nhân sự nói chuyện."
Tô Linh Nguyệt không ngờ rằng Trần Chi Dao sẽ từ chức, trước đây cô ta còn nói Tô Khải không sụp đổ cô ta sẽ không đi, coi như là ứng nghiệm theo cách khác? Vừa nghĩ tới đây, Ngô Mỹ Nghiên bước vào văn phòng, xoa cổ, nói với Trương Đình: "Pha giúp chị một tách cà phê."
Trương Đình nói: "Dạ, chị ngồi nghỉ một lát đi."
Ngô Mỹ Nghiên ngồi vào vị trí của cô ấy, thư ký Lý hỏi: "Chị Ngô, đã giải quyết xong chưa?"
Ngô Mỹ Nghiên gật đầu: "Giải quyết xong rồi."
Thư ký Lý giơ ngón tay cái: "Không hổ là chị Ngô, tuyệt vời, vậy cuộc họp bắt đầu lúc mấy giờ?"
Ngô Mỹ Nghiên nói: "Còn hai mươi phút nữa." Nói xong, chị nhìn về phía Tô Linh Nguyệt: "Đúng rồi, trợ lý Tô, lát nữa em thông báo một chút, trong lúc Quý tổng họp đừng cho bất kỳ ai vào làm phiền."
Tô Linh Nguyệt gật đầu: "Vâng, chị Ngô."
Ngô Mỹ Nghiên nhìn cô.
Lại nhìn các đồng nghiệp xung quanh nói, "Mấy đứa nghe thấy không?"
Thư ký Lý khó hiểu: "Gì ạ?"
Ngô Mỹ Nghiên nói: "Trợ lý Tô gọi chị là chị Ngô."
Tô Linh Nguyệt nhìn chị.
Không phải mọi người đều gọi thế sao?
Chỉ là cô chưa từng gọi, toàn gọi là thư ký Ngô, nên lần đầu nghe thấy, Ngô Mỹ Nghiên có chút không quen, thư ký Lý phản ứng lại: "Đúng ha, gần đây tâm tình trợ lý Tô của chúng ta rất tốt."
Ngô Mỹ Nghiên hiếm khi hóng hớt: "Vì đang yêu à?"
Tô Linh Nguyệt bị mọi người nhìn chằm chằm, cô trầm mặc hai giây, gật đầu cười.
Quý Tri Ý cúp điện thoại, nhìn thấy Tô Linh Nguyệt đang ngồi trước máy tính, hai người ở bên cạnh nghiêng người nhìn cô, cô thì mỉm cười.
Cô lấy điện thoại ra rồi nhắn cho Tô Linh Nguyệt: [Đang nói gì mà vui vậy?]
Tay Tô Linh Nguyệt run lên khi nhìn thấy tin nhắn, liếc nhìn các đồng nghiệp bên cạnh, mọi người rất tinh ý, sớm giải tán, lúc này Tô Linh Nguyệt mới trả lời tin nhắn của Quý Tri Ý: [Họ hỏi tôi chuyện yêu đương.]
Quý Tri Ý mím môi mỉm cười, ánh mắt dịu dàng: [Hỏi cô thế nào?]
Tô Linh Nguyệt: [Hỏi tôi cảm giác yêu đương như thế nào, tôi nói rất tốt.]
Quý Tri Ý còn chưa kịp gõ chữ.
Tô Linh Nguyệt lại nhắn: [Sớm biết tốt như vậy, lẽ ra tôi nên yêu sớm hơn.]
Quý Tri Ý:...
Đột nhiên không muốn cười nữa.
***