Bị Từ Hôn, Nàng Gả Cho Thô Hán, Trở Thành Trân Bảo Của Chàng

Chương 83: “Thừa lúc còn chưa mang thai thì thân mật nhiều chút.”



Đào Hoa vừa nghe tiếng liền biết là tiểu tỷ muội Tôn Tiểu Lan.

Nàng vội lau tay, không màng ăn sáng, đi nhanh ra ngoài cổng.

“Tiểu Lan, hôm nay ngươi sao lại đến sớm vậy? Dùng bữa sáng chưa?”

“Ăn rồi, ngươi còn chưa ăn à?” – Tôn Tiểu Lan xách một giỏ tre bước vào sân, trêu, “Lại ngủ nướng nữa đúng không?”

Đào Hoa cười hì hì:

“Thời tiết lành lạnh, chẳng muốn rời giường chút nào cả. Trong giỏ là gì vậy?”

“Đậu hũ đó!” – Tiểu Lan vừa nói vừa vén mảnh vải phủ trên giỏ, “Phụ thân ta vừa làm, bảo mang sang cho ngươi mấy miếng.”

Nàng vừa nói vừa nhìn quanh:

“Trong nhà ta còn vại không? Ngâm với nước lạnh cho đậu hũ khỏi hỏng.”

Đào Hoa thấy giỏ gần như đầy ắp đậu hũ, ngạc nhiên tròn mắt:

“Trời ạ, ngươi mang sang nhiều thế? Nhà ngươi chắc cũng chỉ làm được chừng này thôi mà, bọn ta ăn sao hết?”

Tôn Tiểu Lan cười xòa:

“Không ăn hết thì chiên lên, để được lâu. Hôm trước ngươi mang sang nhà ta tận hai con cá lớn, giờ ta biếu lại chút đậu hũ coi như có qua có lại. Giữa chúng ta

, ngươi còn khách sáo chi nữa?”

Đào Hoa nghe thế cười tươi, khoác tay Tiểu Lan:

“Được rồi, vậy ta nhận.”

“ ngươi tìm cho ta cái thau là được. Ngươi cứ ăn cơm đi, để ta lo.”

“Sao lại thế, ta ăn đậu hũ nhà ngươi, còn để ngươi

làm việc, vậy ngượng c.h.ế.t mất!” – Đào Hoa vừa nói vừa đi tìm cái thau, lại quay đầu gọi:

“Phu quân à, nước trong vại hết rồi, chàng xách thêm chút nước về nhé.”

“Được rồi.” – Tần Phong trong bếp vọng ra, “Nàng cứ dùng bữa đi, để ta xử lý phần còn lại.”

“Vậy ta vào nói chuyện với Tiểu Lan chút.”

Nói đoạn, Đào Hoa xách hai cái bánh bao lớn, kéo Tiểu Lan vào trong phòng.

“Này, ngươi cũng ăn một cái đi, mềm thơm lắm đấy. À mà… hôm trước ngươi bảo nghi có hỷ, sau có đi khám chưa?”

Tôn Tiểu Lan cười khúc khích:

“Thật ra hôm nay ta đến cũng là để báo tin vui đó.

Ta đúng là có hỷ rồi, hơn ba tháng rồi, đại phu bảo thai ổn định lắm.

cha nương và phu quân ta mừng lắm, nương ta thì mong có tôn nhi, còn phu quân ta lại bảo nam nữ gì cũng được. Ta thì chỉ cần là con mình sinh ra, nam nữ đều thương như nhau.”

“Phải rồi, con cái là khúc ruột mình mà.” – Đào Hoa cũng mừng thay, “Mau ăn thêm chút đi, trong bếp vẫn còn bánh bao đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Thôi, ta ăn không nhiều đâu.”

“Bây giờ ngươi là hai người đó! Ăn phải đủ vào.”

“Trước khi ra khỏi nhà, phu quân ta bắt ta ăn hai chén trứng chưng đường phèn rồi, ngọt muốn ngấy luôn ấy chứ.”

Tôn Tiểu Lan bỗng nhỏ giọng ghé tai Đào Hoa:

“Mà ngươi biết không, ta có linh cảm đứa đầu lòng này là nam tử. Hôm trước ta còn lên chùa cầu, linh lắm đó.

Tiện thể ta cũng cầu cho ngươi một tấm bùa hộ thân nè.”

Nàng vừa nói vừa móc từ n.g.ự.c áo ra một lá bùa giấy vàng:

“Lấy từ cửa Phật, đã được khai quang rồi, ngươi cất dưới gối nhé, bảo hộ bình an.”

“ngươi thật tốt quá… còn vì ta mà cầu bùa nữa.” – Đào Hoa cảm động.

“Hai người nhà ngươi gần đây hay gặp chuyện xui, lấy bùa trừ tà đuổi xui đi là vừa.”

Tôn Tiểu Lan cười cười, chợt liếc thấy hai viên đá trên bàn, thắc mắc:

“Ủa, cái này từ đâu mà có vậy, đẹp ghê?”

“ngươi thích thì cứ lấy. Ta nhặt dưới suối đó.”

“Thật à? Vậy ta lấy nhé. Nhà ta có nuôi một con cá chép đỏ, để đá vào trong chum nước chắc đẹp lắm.”

“Ừ, hợp lắm đó. Đúng là nhặt từ nước mà.”

“À mà ta nói nghe, có hỷ rồi cảm giác lạ lắm. Mỗi người mỗi kiểu, mấy tỷ tỷ của ta thì nghén dữ lắm, ăn gì cũng ói.

Ta thì ngược lại, ăn khỏe như trâu. Vòng một còn… to lên nữa ấy…”

Tôn Tiểu Lan ghé sát tai Đào Hoa, nhỏ giọng rúc rích:

“Chạm nhẹ là ta lại muốn gần phu quân, phu quân ta còn trêu là y như sói đó!

Nhưng nghe mấy tỷ bảo có thai rồi thì không nên phòng sự đâu.

Ngươi cũng nên tranh thủ khi chưa có bầu mà… thân mật nhiều một chút, kẻo sau này chịu thiệt nha.”

Nghe vậy, mặt Đào Hoa đỏ ửng, nũng nịu:

“ngươi nói linh tinh gì vậy… ta nào có đói khát như thế…”

Tôn Tiểu Lan ôm bụng cười ngặt nghẽo:

“ta cũng từng nói thế! Đêm dài lắm mộng, không ôm phu quân ngủ thì ôm ai?”

“Chẳng phải chỉ là chuyện phu thê tình thắm sao?”

 

 

Hạt Dẻ Nhỏ