Không biết vì lý do gì, trùm trường Tiêu Nhiên đột nhiên trả lời tin nhắn của tôi.
Tôi giả vờ mù chữ, làm như không thấy tin nhắn.
Nhưng ngay hôm sau, anh ta xuất hiện ngay tại lớp học của tôi.
"Diệp Cẩm? Hay gọi cậu là Tiếu Tiếu đáng yêu nhỉ?"
Chết rồi, xã hội đen muốn xử lý tôi ngay tại chỗ!
Tiêu Nhiên cười, giọng dịu dàng một cách đáng sợ:
"Tôi thấy cậu thú vị đấy. Về chuyện tin nhắn trước đây của cậu, tôi đã suy nghĩ rồi—"
Chưa để anh ta nói hết câu, tôi vội vàng chặn họng, dốc hết tài ăn nói, tua liên tục 15 phút, khẳng định chắc nịch rằng tôi gửi nhầm!
Tôi không có ý gì hết!
Tiêu Nhiên nghe xong, không giận mà chỉ cười cười, sau đó dắt theo đàn em rời đi.
Tôi cứ tưởng mọi chuyện thế là xong.
Ai mà ngờ, anh ta lại bắt đầu theo đuổi tôi rầm rộ!
Tôi trở thành cái tên hot nhất trường, ánh mắt của các nữ sinh nhìn tôi ngày càng... kinh dị.
Mà Diệp Mạc—người vẫn luôn lạnh lùng với tôi—càng ngày càng khó ở.
Chỉ cần tôi tan học muộn một chút, ánh mắt sắc bén của anh ta đủ để g.i.ế.c tôi ngay tại chỗ.
Nhưng điều khiến tôi hứng thú nhất chính là phản ứng của Hứa Cẩm Vi.
Mỗi khi Tiêu Nhiên đến lớp tôi, tôi đều nhìn thấy bàn tay cô ta siết chặt dưới ngăn bàn, móng tay gần như cắm vào da thịt.
Thế là tôi giả vờ thân thiết với Tiêu Nhiên hơn một chút.
Đến khi Diệp Mạc đích thân túm cổ áo lôi tôi đi, tôi mới chịu thôi.
Rồi một ngày nọ, gia sư của tôi đột nhiên xin nghỉ.
Anh ta bảo rằng dì họ thứ ba của mình nhập viện.
Ba dượng Diệp lập tức đề nghị:
"Hay là để Tiểu Mạc dạy con?"
Tôi cứ tưởng Diệp Mạc sẽ từ chối ngay lập tức, ai ngờ hắn gật đầu không chút do dự:
"Được."
Sét đánh ngang tai!
Tôi tức muốn c.h.ế.t mà không dám phản đối.
Thế là cuộc sống của tôi bị bài tập nhấn chìm, chìm nghỉm.
Giải trí duy nhất của tôi chính là quan sát Hứa Cẩm Vi.
Tôi phát hiện, sau khi thành tích của cô ta tụt dốc không phanh, cô ta lại tìm đến thầy Lý.
Không ngoài dự đoán, thầy Lý nhiệt tình mời cô ta đến nhà riêng để dạy kèm.
Cô ta không từ chối.
Nhưng lạ một điều, thành tích của cô ta không có tiến triển bao nhiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tôi còn tưởng rằng kỳ thi đại học lần này cô ta sẽ không thể nào đạt được kết quả tốt như kiếp trước.
Nhưng không.
Cô ta vẫn đạt đúng số điểm y như kiếp trước.
Đến mức tôi suýt nghĩ cô ta cũng trọng sinh như mình.
Sau nhiều lần thử thăm dò, tôi xác nhận không phải.
Nhưng điểm số này rõ ràng có vấn đề.
Tôi còn chưa kịp điều tra kỹ, thì tình cờ phát hiện ra một bí mật lớn của Hứa Cẩm Vi.
Một bí mật mà ngay cả kiếp trước tôi cũng không hề biết!
9
Tối hôm đó, trong lễ tốt nghiệp, tôi là đại diện học sinh xuất sắc lên phát biểu.
Vừa bước xuống sân khấu, tôi đã thấy Hứa Cẩm Vi lặng lẽ rời đi.
Không hiểu sao, tôi bất giác đi theo.
Trong đầu tôi nghĩ ra vô số khả năng—nhưng tuyệt đối không nghĩ tới cảnh tượng mà mình sắp nhìn thấy.
Giữa khu vườn tối mờ ánh đèn, Hứa Cẩm Vi trong bộ váy trắng đứng trước mặt Diệp Mạc.
Giọng cô ta nhẹ nhàng, mềm mại mà dịu dàng:
"Diệp Mạc, em thích anh."
Ngắn gọn, trực tiếp.
Tôi há hốc mồm, sững sờ tại chỗ.
Cô ta thích Diệp Mạc?!
Tôi lập tức rụt người lại, cố gắng không để hai người phát hiện ra.
Diệp Mạc không phản ứng.
Thậm chí, gương mặt hắn vẫn lạnh lùng, chẳng buồn đáp lại một chữ.
Anh ta quay người bỏ đi, hướng về phía tôi.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Tôi còn đang phân vân xem có nên chạy ngay bây giờ hay không, thì Hứa Cẩm Vi mặt đỏ bừng, nắm chặt mép váy, đuổi theo vài bước:
"Diệp Mạc, thực ra em thích anh từ rất lâu rồi!
Vì anh, em đã cố gắng học tập, thi vào Hoa Trung, nỗ lực vào cùng lớp với anh... Anh còn nhớ—"
"Tôi không hứng thú."
Giọng Diệp Mạc lạnh như băng.
Lời anh ta nói tàn nhẫn đến mức tôi cũng bắt đầu thấy thương hại Hứa Cẩm Vi.
Nhớ lại những chuyện kiếp trước, đột nhiên tôi hiểu ra rất nhiều thứ.
Chẳng trách lúc đầu cô ta từ chối vào nhà họ Diệp.
Có lẽ cũng vì lý do này.