Bồ Nông Nếm Thử Loài Người

Chương 46: Chờ thêm vài ngày nữa, tôi sẽ nói cho em nghe



Thương Vãn Thạc hôn rất nhẹ, chỉ hôn lên khóe môi Thời Du.

Cho dù có uống rượu, nhưng anh cũng chỉ có tà tâm chứ không có gan làm, chỉ có thể mượn góc hôn lướt qua để giải khát.

Nhưng vẫn không tránh khỏi việc chạm vào môi.

Mềm mại giống như trong tưởng tượng......

Xung quanh đầy tiếng hò hét ồn ào, mười giây trôi qua rất nhanh, khi tách ra cả hai đều có chút xuất thần.

Thương Vãn Thạc lại bị rót rất nhiều rượu, cuối cùng phải gọi tài xế đến đưa anh và Thời Du về.

Chú chó đã ngủ từ lâu, được Thời Du ôm trong lòng, bọc trong một chiếc chăn nhỏ, chỉ lộ ra mỗi đôi tai.

Trong xe rất yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy tiếng hít thở của người bên cạnh.

"Chuyện vừa rồi, xin lỗi em." Thương Vãn Thạc bỗng nhiên lên tiếng, nhìn chằm chằm vào tay Thời Du không dám nhìn lung tung, "Bọn họ chỉ muốn trêu chọc nên mới như vậy, nếu em thấy phản cảm, thì sau này tôi không làm thế nữa."

Thời Du bây giờ vẫn đang đắm chìm trong khoảnh khắc vừa rồi.

Thương Vãn Thạc hôn cậu.

Mặc dù chỉ hôn vào khóe miệng.

Nhưng hôn chính là hôn!

Bây giờ cậu là chú chim hạnh phúc đến mức choáng váng.

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột khiến cậu không kịp chuẩn bị gì cả, hiện tại đầu óc cậu rối loạn như tơ vò.

Cho nên khi Thương Vãn Thạc hỏi cậu có thấy phản cảm không, Thời Du vô thức mím môi: "Không."

Thời Du lại lặp lại một lần: "Không thấy phản cảm."

Không phản cảm nghĩa là thích, thích nghĩa là có cơ hội.

Bây giờ Thương Vãn Thạc thật sự rất muốn ôm Thời Du vào lòng hôn thật mạnh mấy cái, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại.

Hiện tại không phải lúc thích hợp, vừa rồi anh uống hơi nhiều rượu.

Phải tìm một dịp trang trọng.

Trong lòng thì nghĩ như vậy, nhưng Thương Vãn Thạc thật sự không thể kiểm soát nổi hành động của mình, đêm đó khi đi ngủ anh ôm chặt Thời Du vào lòng, như thể muốn nhào nặn cậu chìm vào trong máu thịt mình.

Thời Du: ......

Lần *****ên bị loài người kẹp, thở...... thở không có nổi QAQ

Đợi Thương Vãn Thạc ngủ say, Thời Du mới miễn cưỡng thoát ra được một chút, gửi tin nhắn mới nhất cho quân sư tình yêu của mình.

[Thời Du]: Tụi con hôn nhau rồi.

Tiểu Lưu vẫn đang nhập vai cú đêm: [????]

Gửi tin nhắn xong, Thời Du không quan tâm đến nỗi khiếp sợ của Tiểu Lưu, tắt điện thoại, tìm một tư thế thật thoải mái nằm yên.

Càng nghĩ tâm tình càng phấn khích, cậu nắm chặt áo Thương Vãn Thạc, cảm nhận bản thân được bao bọc trong hơi thở anh, không kìm được mà nhếch cười toe.

Hai người ngủ một giấc đến tận chiều, dì giúp việc dắt chó đi dạo được mấy vòng luôn rồi.

Thời Du lại meo meo rón rén ôm điện thoại trốn vào trong góc, nhân lúc Thương Vãn Thạc đang đánh răng thì tiện thể cắm sạc cho chiếc điện thoại đã tắt nguồn.

Lúc bật lên, anh xém giật mình khi thấy thông báo gọi nhỡ và tin nhắn nhảy ra đầy màn hình.

Còn chưa kịp quyết định nên trả lời ai trước thì Lão Thạch đã gọi điện đến.

Thương Vãn Thạc vừa nhấc máy lên, suýt chút nữa bị tiếng khóc gào khóc của anh ta thọc cho điếc tai.

"Người anh em, tao xin lỗi mày, hôm qua người mà Lão Vương dẫn theo không biết quy tắc, còn lén quay video đăng lên mạng khoe khoang, kết quả quay trúng cả mày và Thời Du luôn rồi!"

Trong đầu Thương Vãn Thạc vang lên "Ong" một tiếng , anh bảo Lão Thạch gửi đường link video.

Người đăng video ban đầu là một idol mạng có chút danh tiếng, tự marketting hình tượng cậu ấm nhà giàu cho mình, trang cá nhân toàn đăng hàng hiệu siêu xe.

Đám phú nhị đại bọn họ chỉ cần liếc mắt cái là đã nhìn ra được thật giả.

Mặc dù video đó đã bị bắt xóa bỏ, nhưng vẫn không ngăn được tốc độ lan truyền nhanh như bay.

Thương Vãn Thạc nhìn thoáng qua, còn là một đoạn video cắt ghép.

Trùng hợp thay, lại đăng đoạn có anh và Thời Du lên.

Chỉ có năm giây, trong video anh mơ màng men say nhìn Thời Du chăm chú, ánh mắt nhìn như chất chứa đầy tình cảm sâu đậm, hai người còn đang nắm chặt tay nhau.

Thương Vãn Thạc cứng họng được một lúc lâu: "Tao còn muốn cảm ơn cậu ta vì không đăng tiếp đoạn sau......"

Nếu còn quay tiếp, chị Từ chắc sẽ chạy đến nhà anh treo cổ mất.

Còn có một bức ảnh chụp màn hình người này trả lời fan trong phần bình luận.

[A a a chẳng lẽ đây là Thời Du và Thương Vãn Thạc sao?]

Cậu ta trả lời: [Đúng rồi đó, không ngờ lại gặp được đại minh tinh ở đây, hai người này còn bí mật chơi lớn lắm đấy [cười trộm][cười trộm]]

Chơi lớn lắm đấy.

Câu nói này nghe hơi mập mờ.

Định nghĩa của việc "chơi lớn lắm" là gì, thông thường những buổi tụ tập riêng tư của hội cậu ấm nhà giàu này rất dễ khiến người ta liên tưởng đến mấy cái gì mà mỹ nữ thành đàn, mỹ nam vờn quanh...... một đống chuyện không thể miêu tả.

Nhưng ngày hôm qua, cũng coi như là "chơi lớn lắm" thiệt.

Thương Vãn Thạc vô thức ngẩn người, sờ sờ môi mình.

Lão Thạch tiếp tục nói: "Nếu cậu ta không trả lời câu đó còn đỡ, vừa trả lời cái thì mọi chuyện lập tức ầm ĩ lên."

"Sáng nay tao mới bị ông bô nhà tao lôi từ trên giường dậy mắng suốt cả buổi sáng."

"Ngay cả Tiền Huy cũng tức điên, đến mức trùm bao tải đánh thằng đó một trận."

Thương Vãn Thạc hoàn hồn: "Vụ này liên quan gì đến Tiền Huy?"

Lão Thạch cạn lời: "Ngay trong đoạn video dính mày và Thời Du, Tiền Huy và nghệ sĩ nhỏ anh ta dẫn theo cũng bị quay trúng."

"......Sau đó chuyện này nhảy thẳng lên hot search. Bị một tình nhân họ Thẩm của anh ta nhìn thấy, họ Thẩm tưởng mình đang yêu đương với Tiền Huy, hiện giờ mới phát hiện mình bị bao nuôi, cũng rất có khí phách, trực tiếp đòi chia tay."

"Bây giờ Tiền Huy bị đá mất mặt, đang ôm chai rượu gào khóc hu hu."

Tiền Huy ôm chai rượu gào khóc hu hu?

Thương Vãn Thạc hơi khó tưởng tượng ra được cảnh này.

Thương Vãn Thạc: "......Đáng đời."

Anh cúp điện thoại, cảm giác say rượu vẫn chưa tan hết, nhưng tinh thần lại đặc biệt phấn chấn.

*****ên là gửi một bao lì xì cho Lão Thạch.

Tiếp theo là giải thích với ba mẹ đang ở bờ bên kia đại dương rằng anh thực sự không có dẫn Thời Du đi làm loạn.

Cuối cùng, Thương Vãn Thạc mới hít sâu một hơi, lấy hết can đảm liên lạc với chị Từ.

Hai người trầm mặc trong điện thoại ít nhất một phút.

Thương Vãn Thạc lên tiếng trước: "Tôi không có đưa Thời Du đi thác loạn."

Chị Từ cũng biết nhà Thương Vãn Thạc quản nghiêm cỡ nào, lần này thật sự chỉ là tai bay vạ gió: "Được rồi, tôi biết rồi, anh tìm xem có video nào quay cùng ngày có thể đăng lên giải thích được không, sau đó chúng ta đưa ra thanh minh là xong."

Vấn đề này giải quyết cũng rất dễ.

Thương Vãn Thạc lập tức nghĩ sang chuyện khác: "Vậy thì tốt quá, tiện thể chị giúp tôi đặt một bó hoa, loại vừa to vừa đẹp ấy."

Chị Từ: "Nhưng lần này chúng ta vẫn phải kiểm soát dư luận cho tốt, diễn biến tình hình không đúng hướng lắm."

Thương Vãn Thạc: "Sau đó sắp xếp cho tôi một khách sạn thật lãng mạn, cả máy bay không người lái cũng chuẩn bị luôn, nhất định phải thật long trọng, toàn bộ thành phố X đều có thể thấy được là tốt nhất."

Chị Từ: "Bên phía Thẩm Tri cũng mới thuê một đợt seeding, không biết tại sao bên anh ta lại rất kích động về chuyện này, trông cứ như muốn cá chết lưới rách với chúng ta vậy."

Thương Vãn Thạc không nghe thấy: "Chị nghĩ Thời Du thích kiểu nhẫn nào?"

Không nhận được phản hồi, Thương Vãn Thạc lại lẩm bẩm: "Còn chưa tỏ tình, nhẫn nên để lúc cầu hôn dùng thì hơn, bây giờ hơi vội quá."

Chị Từ: "......"

Chị Từ rơi lệ: "Thiếu gia, anh có thể tạm gác bộ não yêu đương của anh sang một bên, tập trung vào vấn đề chính được không?"

Thương Vãn Thạc cũng cảm thấy mình hơi làm quá, cười hì hì.

"Lần này tôi nói chuyện nghiêm túc với anh đấy, tốt nhất là anh và Thời Du đều đưa ra tuyên bố." Chị Từ nói: "Hiện giờ mọi người ai cũng nói anh là kẻ trăng hoa, gặp người nào là yêu người nấy, cái gì mà chơi tập thể tình một đêm cũng bịa ra hết luôn."

"Được rồi." Thương Vãn Thạc đồng ý.

Anh xem lịch rồi, ngày kia là ngày đẹp, thích hợp để cưới hỏi.

Nhưng sắp xếp xong mọi thứ trước ngày kia có hơi cập rập quá không?

Thương Vãn Thạc lại lật lật xem lịch.

Ngày kia không được, ngày sau ngày kia thích hợp để cưới hỏi, vậy lấy ngày đó cũng được.

Mang tâm trạng cực kỳ vui, Thương Vãn Thạc gửi một bao lì xì lớn cho chị Từ, sau đó mở Weibo lên, chia sẻ bản tuyên bố đã giải thích rõ của phòng làm việc.

Thương Vãn Thạc V: [Chỉ là buổi tụ tập bạn bè bình thường thôi, không có chơi lớn lắm, cũng không có doi tại chỗ, cứ thế thôi.]

(Doi*: Kết hợp từ chữ do (làm) và chữ yêu 爱 (ài đồng âm với i), ám chỉ hành động thân mật hoặc quan hệ tì.nh d.ục. Làm tình á mấy bạn, tại sao không phải là makei thì tui cũng đ biết.)

[?]

[Đại ca, anh đang nói cái gì zợ?]

[Hai người thiệt hay giả vậy, bình thường tui chỉ đẩy thuyền chơi chơi thôi, mà lúc xem video đó tui kích động muốn chết luôn á.]

[Không có do tại chỗ? Đăng video lén do với Du Du lên đây xem nào [ngoắc ngón tay]]

Weibo vừa mới đăng lên, một số bình luận gay gắt hơn vẫn chưa xuất hiện.

Chị Từ nhìn Weibo mới đăng của Thương Vãn Thạc, lại nhìn bao lì xì Thương Vãn Thạc gửi cho cô.

Trầm mặc.

Ấn huyệt nhân trung.

Khóc lóc đi tăng ca.

Đây có lẽ là sự trừng phạt dành cho cô vì mấy năm qua cô chỉ nhận tiền mà không làm việc.

Lời giải thích của Thương Vãn Thạc quá sức kinh người, cô cũng chỉ có thể chỉ đạo đội seeder dẫn dắt dư luận về khía cạnh "Sống thật trong Cbiz".

Đương nhiên đầu óc Thương Vãn Thạc cũng không hoàn toàn bị mê muội thiệt.

[AAA Tiểu Thương bán sỉ hải sản]: Trước tiên chị xem bên Thẩm Tri rốt cuộc muốn làm gì đi, tôi đã thu thập đầy đủ một số thứ rồi, chị tìm thời cơ công bố tất cả ra.

[AAA Tiểu Thương bán sỉ hải sản]: Chuyện buổi tụ tập bạn bè tôi sẽ nhờ người đính chính, có việc quan trọng khác thì hẵng đến tìm tôi.

[AAA Tiểu Thương bán sỉ hải sản]: Được rồi, cứ vậy đi, đừng quấy rầy tôi yêu đương.

Nhìn cái thái độ này của Thương Vãn Thạc, chị Từ mơ hồ cảm thấy mình sắp thất nghiệp.

Anh cất điện thoại, đứng bên cửa sổ, thấy ở dưới lầu Thời Du đang chơi đùa với corgi trong khu vườn sau nhà.

Có lẽ dì giúp việc đang chuẩn bị tưới hoa, nên nối một ống nước dài. Chú chó nhỏ đuổi theo dòng nước chạy khắp nơi, khi lông bị ướt thì tạm dừng rũ nước, rồi lại tiếp tục chạy theo nghịch.

Chơi mệt rồi, nó nằm sấp xuống bên cạnh Thời Du, Thời Du lấy khăn lông cho chó lau khô người nó, sau đó cầm một thứ gì đó đội lên đầu chó nhỏ.

Thương Vãn Thạc đi xuống lầu, đến gần mới phát hiện chó nhỏ đang đội một cái vòng hoa.

Vòng hoa thắt không được đẹp lắm, hơi lỏng lẻo, nhìn qua là biết tác phẩm của Thời Du.

Nghe thấy tiếng động, một người một chó đồng thời quay đầu lại nhìn, sau tai Thời Du còn cài một bông hoa nhỏ màu đỏ.

"Anh đến đây nhanh lên." Trên tay Thời Du đang cầm gì đó, "soạt" một cái giấu đi, còn vẫy tay gọi Thương Vãn Thạc lại.

Đến khi Thương Vãn Thạc đi tới, cậu tựa như làm trò ảo thuật, lấy vật trong tay ra, như hiến vật quý đưa cho Thương Vãn Thạc xem.

"Tặng anh."

Đó cũng là một bông hoa nhỏ màu đỏ, còn rực rỡ hơn cả bông hoa Thời Du đang cài trên tóc.

Thời Du rất hồi hộp.

Hôm qua sau khi nhắn tin cho Tiểu Lưu, cậu đi ngủ trước, để lại Tiểu Lưu thức trắng cả đêm.

Sau một hồi xoắn xít, cuối cùng Tiểu Lưu nói với cậu: [Hay là con cứ tỏ tình trực tiếp đi.]

Nhưng khi thời khắc thực sự đã đến, Thời Du lại không biết nên làm thế nào.

Trên mạng nói, loài người tỏ tình bắt đầu từ một bó hoa.

Cậu cũng không chuẩn bị kịp một bó hoa vừa to vừa đẹp được, vậy thì bắt đầu từ bông hoa nhỏ này trước đi!

Thương Vãn Thạc nhìn bông hoa trong tay Thời Du, thần sắc khẽ lung lay.

Sau đó từ từ cúi người xuống, để Thời Du cài hoa bên tai mình.

Thời Du lập tức hiểu ý anh, tiến đến gần Thương Vãn Thạc.

Cậu cẩn thận căn chỉnh tới lui, cài hoa vào vị trí thích hợp, sau đó lùi lại vài bước ngắm nhìn người đàn ông, đôi mắt cong lên, cười thật vui vẻ.

Corgi chạy vòng quanh mấy vòng, đuôi lắc như cái cánh quạt.

Một khung cảnh thật hài hòa.

Thương Vãn Thạc không khỏi cảm thấy hơi xúc động, giống như bình nước có ga khi bị lắc, bọt trắng đều trào ra ngoài, cảm xúc của anh cũng khó mà kìm nén nổi.

Cảm giác như là một nhà ba người.

Anh không có khả năng biến em trai chó thành con trai chó được, nếu không quý bà Lâm sẽ cầm đao chém anh mất.

Nhưng về sau anh có thể cùng Thời Du nuôi mấy động vật nhỏ khác, đó cũng là một chuyện vô cùng hạnh phúc.

Trong lúc nhất thời, Thương Vãn Thạc không biết nên bày tỏ cảm tưởng gì, nhưng dường như Thời Du có rất nhiều điều muốn nói với anh.

"Bây giờ anh có rảnh không?" Thời Du do dự nói: "Tôi có vài lời muốn nói với anh."

Thương Vãn Thạc: "Em......"

Anh vừa định trả lời, thì chị Từ lại gọi điện đến.

Trên mặt Thời Du thoáng hiện qua một tia thất vọng khó nhận thấy.

Thương Vãn Thạc nhìn lướt qua Thời Du, nhỏ giọng xin lỗi cậu, vừa nhấc máy đã nghe thấy tiếng la hoảng sợ của chị Từ:

"Chết rồi, hình như thực sự xảy ra chuyện lớn rồi!"

Anh chợt nhíu mày lại.

Thương Vãn Thạc hít sâu một hơi, quay đầu nói với Thời Du: "Tôi phải xử lý xong chuyện khá quan trọng này trước đã."

Anh nhìn Thời Du đang có vẻ hơi buồn, khẽ ngập ngừng một chút: "Tôi......"

"Tôi đã chuẩn bị một bất ngờ nhỏ cho em, em muốn nói gì cũng không cần phải vội." Anh trầm giọng nói, "Chờ thêm vài ngày nữa, tôi sẽ nói cho em nghe."

___

Cát: Cái từ doi, tui search Google, Gemini, Baidu, Deepseek đều ra cùng 1 kết quả:

.°˖✧ digital object identifier ✧˖°.