Bùi Gia Yên Bắc

Chương 9



Ta liếc nhìn Bùi Độ, cúi người với hoàng thượng.

"Chuyện này, Bùi gia cũng có thể làm.

"Từ hai năm trước, dân nữ và cha chồng đã nuôi một đàn vịt ở trang trại của Bùi gia, chính là để phòng ngừa bất trắc."

"Ha ha ha! Tốt! Tốt! Tốt một kế hoạch chu đáo!"

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

"Đã như vậy, chuyện này toàn quyền giao cho hai khanh! Phu nhân làm chủ, khanh phụ tá, Bùi khanh, khanh thấy thế nào?"

Bùi Độ vội đáp, "Thần cung kính không bằng tuân mệnh."

Hoàng thượng long nhan vui vẻ, "Nếu thành công, trẫm nhất định trọng thưởng!"

"Tạ hoàng thượng!"

--------------

Bùi Độ dạo này trở nên rất kỳ lạ, rõ ràng ta là chủ, hắn là phụ.

Nhưng hắn việc gì cũng xông lên trước, không giống ngày xưa lạnh lùng với ta, càng không nhắc đến chuyện người đứng sau ta nữa.

Ngược lại còn chăm sóc ta đủ điều, giống như ngày đó giật lấy bó đuốc trong tay ta vậy, mọi việc nặng nhọc, vất vả đều giành làm hết.

Hừ, trận này ta chuẩn bị ba năm, chính là vì khoảnh khắc này, sao có thể để hắn cướp công lao của ta.

Liền ngấm ngầm tranh giành việc với hắn.

Hắn giật lấy xẻng trong tay ta, ta liền đi lấy bó đuốc.

Hắn đào hố ta liền gánh nước.

Hắn thấy ta như vậy, khó hiểu nghiến răng nói, "Ngươi! Ngươi có phải ngốc không!"

Ta cũng trừng mắt nhìn hắn không chịu thua kém. "Hừ! Nếu cứ để mặc ngươi như vậy ta mới thật sự ngốc!"

Trong lúc ta và hắn tranh giành quyết liệt, việc phòng chống châu chấu cũng giành được thắng lợi vô cùng tốt đẹp.

Trong thành Yên Bắc lại bắt đầu lưu truyền một bộ thoại bản mới.

"Phu thê Bùi gia một lòng vì dân, phu thê đồng lòng, cứu vạn dân khỏi dầu sôi lửa bỏng. Tình yêu của họ cảm động trời đất, khiến người khác ngưỡng mộ biết bao! Thử hỏi Yên Bắc ai có thể có được nàng dâu có phúc như vậy chứ? Đương nhiên là Bùi gia!"

Ta: "..."

"Cha, đây lại là cha viết?"

Bùi lão gia giả bộ thâm sâu: "Khiêm tốn thôi, khiêm tốn thôi ~"

Khóe miệng Bùi Độ hơi cong lên, không nói gì.

Mắt thấy mọi chuyện đang phát triển theo hướng tốt đẹp, lại đột nhiên xảy ra biến cố.

Ngày đó ta và Bùi Độ đang chuẩn bị kết thúc thắng lợi trận chiến này, đột nhiên có mấy chục tên hắc y nhân xuất hiện.

Chiêu nào của bọn chúng cũng nhắm thẳng vào yếu huyệt của Bùi Độ, người chúng ta mang theo đều là dân thường, sao địch lại được đám hắc y nhân kia.

Sau vài phen giao chiến, Bùi Độ đã rơi xuống thế hạ phong, trên người cũng đã đổ máu.

Thật ra với thân thủ của hắn, nếu chỉ có một mình, muốn chạy trốn cũng chạy được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng hết lần này đến lần khác hắn vẫn phải lo cho ta.

Chỉ nghe một tiếng trầm đục, con d.a.o sắc bén đ.â.m thẳng vào n.g.ự.c hắn.

Cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ ta và hắn đều phải bỏ mạng nơi đây.

Ta cắn răng, vốc một nắm đất bùn, hét lớn.

"Xem độc!"

Đám hắc y nhân hoảng hốt lùi lại, đợi đến khi phát hiện ra là đất, ta đã cõng Bùi Độ biến mất không thấy bóng dáng.

Cũng may ngày thường ta ăn nhiều, làm toàn việc nặng, cõng Bùi Độ cũng không thấy vất vả.

Ta bước chân như bay, cõng Bùi Độ không dám ngoảnh đầu lại, chỉ cắm đầu cắm cổ chạy về phía trước. Nhưng càng chạy lại càng thấy không đúng.

Cơ thể Bùi Độ càng lúc càng nóng rực, tiếng thở dốc nặng nề vang vọng bên tai ta.

Trong khoảnh khắc, một xúc cảm mềm mại chạm vào má ta.

Ta cả người chấn động, không phải chứ, hắn có bệnh à?

Giờ phút này lại dám sàm sỡ ta?

Trong lòng ta lửa giận bốc lên, hất mạnh hắn ra sau, "Ngươi đồ vô lại!"

Chỉ thấy hắn mặt đỏ bừng ngã xuống đất, tay vô thức xé vạt áo, chỉ vài cái đã lộ ra lồng n.g.ự.c ửng đỏ, "Lại... lại là mị dược."

Ta ngẩn người, "Lại?"

Ta ngượng ngùng, "Không... cái đó... có c.h.ế.t không?"

Bùi Độ khẽ rên một tiếng, "Ừm..."

Ta khoanh tay trước ngực, chăm chú nhìn Bùi Độ đang giãy giụa trên mặt đất.

Cứu hay là... không cứu?

--------------

Khi ta kéo t.h.i t.h.ể Bùi Độ trở về phủ Bùi gia, Bùi gia đã rối ren như một mớ bòng bong.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Yên Bắc đã nổi lên phong ba.

Ngay vào ngày ta và Bùi Độ bị tấn công và mất tích, trong cung bị châu chấu tập kích.

Đám châu chấu kia lại tấn công con người.

Hoàng thượng bị châu chấu đ.â.m phải, đau ốm không thể dậy.

“Chắc chắn là Hoàng đế hiện tại đã đắc tội với thần linh!"

"Những con châu chấu kia chính là sứ giả trừng phạt của trời cao!”

Dưới sự chỉ huy của Lục tướng quân, trong cung đã dâng hương, tế lễ, tế đàn bốn phía nổi lên dị tượng, chân long hiện ở Bùi gia.

Bùi Độ vì việc trị châu chấu, mà danh tiếng vang dội khắp dân gian, được dân chúng hết lòng ủng hộ và yêu mến.

Chỉ trong chốc lát, dân gian đã truyền tai nhau rằng Bùi Độ có hình dạng của Thiên Long.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com