Cảm Nắng

Chương 112



Qua một hồi lâu, cô ta mới thò đầu ra, hỏi Tân Nguyệt ở giường dưới: "Tân Nguyệt, cậu vẫn muốn ở ký túc xá sao?”

Tân Nguyệt tiếp tục trải giường, chỉ lạnh nhạt "Ừ" một tiếng.

Lưu Linh lại nháy mắt với Trịnh Miểu Miểu, Trịnh Miểu Miểu cắn môi, hỏi tiếp:

“Ở ký túc xá bất tiện như vậy, sao cậu không dọn ra ngoài ở?”

Động tác trong tay Tân Nguyệt dừng lại, ngước mắt liếc cô ta một cái: "Cậu trả tiền thuê nhà cho tôi?”

Tân Nguyệt chỉ liếc Trịnh Miểu Miểu một cái, cô ta đã không dám nói gì.

Lưu Linh ở bên cạnh nhìn mà không nói nên lời, Trịnh Miểu Miểu thật vô dụng.

Cô ta quyết định tự mình hỏi: "Khôn phải cậu đã ký hợp đồng với công ty giải trí à? Phí ký hợp đồng chắc là không ít đâu nhỉ, giờ cậu nổi tiếng như vậy mà."

Tân Nguyệt vừa lấy đồ trong túi da rắn ra, vừa trả lời cô ta: "Không ký."

“Sao không ký? Cơ hội tốt như vậy, giờ hot girl mạng kiếm được nhiều tiền lắm.”

Tân Nguyệt cũng lười nhìn cô ta.

“Tiền này ai thích kiếm thì kiếm đi.”

Lưu Linh nghe xong, khóe miệng xệ xuống, vẻ mặt khinh thường.

Cô ta quay đi, đưa lưng về phía Tân Nguyệt, lấy điện thoại ra gửi wechat cho Trịnh Miểu Miểu:

Lưu Linh: Con nhỏ này lại giả vờ nữa rồi.

Trịnh Miểu Miểu: Người ta chí hướng rộng lớn, đâu giống chúng ta.

Lưu Linh: Một con mọt sách c.h.ế.t tiệt có thể thành công đến cỡ nào chứ, với bộ dạng thanh cao như cậu ta, vào xã hội c.h.ế.t thế nào cũng không biết.

[Đã xảy ra chuyện gì?! Đã xảy ra chuyện gì?! Tân Nguyệt về ký túc xá à?!]

Hồ Tư Vũ đang hẹn hò với bạn trai, lúc này mới nhìn thấy tin nhắn trong nhóm.

Lưu Linh thuật lại những lời vừa nói với Tân Nguyệt một lần nữa, sau đó gửi biểu tượng nôn mửa.

Trịnh Miểu Miểu cũng gửi một biểu tượng nôn mửa theo.

Hồ Tư Vũ không đồng tình.

[Các cậu không hiểu rồi, người ta muốn vào Thanh Hoa làm hoa khôi trường cơ, người được Cao Tiệp tụng là hoa khôi Thanh Hoa trước đó, giờ đã là vợ của người giàu nhất rồi. Cái chuyện làm hot girl mạng quỳ l**m các ông lớn thì được gì, sao chị Nguyệt của chúng ta lại yêu thích làm những chuyện thấp kém đó được. Người ta thả dây dài câu cá lớn, học hỏi chút đi.]

Lưu Linh: Chậc chậc chậc, chị Nguyệt thật trâu bò.

Trịnh Miểu Miểu: Con đường của chúng ta hẹp rồi.

Hồ Tư Vũ: Nhìn đi, bây giờ cứ giả bộ chỉ tập trung vào việc học, không hứng thú làm hot girl mạng. Nếu cậu ta thật sự có thể thi đậu Thanh Hoa, đến lúc đó có khi còn cầu xin các tài khoản marketing khác cho cậu ta lộ mặt để thu hút sự chú ý đấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lưu Linh: Chắc chắn rồi, không lộ mặt thì làm sao quyến rũ được đại gia.

Trịnh Miểu Miểu: Chờ cậu ta thi đậu Thanh Hoa rồi nói sau, nói thì dễ, làm mới khó.

Hồ Tư Vũ: Với vẻ ngoài của cậu ta, dù chỉ là một trường 985 cũng đủ thổi lên trời rồi.

Lưu Linh cùng Trịnh Miểu Miểu lại gửi mấy biểu tượng nôn mửa.

Trong một môi trường học tập không tốt, ngây thơ trong sáng là tội, cố gắng là tội, chỉ cần không hòa nhập với bọn họ thì đều là tội, cộng thêm một vẻ ngoài xinh đẹp nữa thì càng là tội đáng c.h.ế.t ngàn lần.

*

Hôm sau, khai giảng.

Hôm nay không có tiết học, chỉ cần báo danh.

Tối hôm qua, tin tức Tân Nguyệt tới ký túc xá bị ba người Lưu Linh truyền ra ngoài, vẫn có người chạy tới ký túc xá của bọn họ hỏi Tân Nguyệt này Tân Nguyệt kia, Tân Nguyệt không thể nhịn được nữa, khóa cửa lại, cũng cảnh cáo ba người họ dám mở cửa thử xem, nhưng bên ngoài vẫn ồn ào không ngớt, cuối cùng vẫn là dì quản lý ký túc xá đến đuổi người đi.

Vì vậy, để phòng ngừa bị người làm phiền trên đường đi, Tân Nguyệt dậy rất sớm, hơn sáu giờ đã đến lớp.

Chìa khóa lớp học nằm trong tay Tân Nguyệt, trước đây cô cũng là người đến lớp đầu tiên.

Để phòng bị người đến sau vây chật như nêm cối, cô cất kỹ đồ đạc rồi lên sân thượng ôn bài, đợi đến chín giờ giáo viên đến lớp mới quay lại.

Đáng tiếc, cô chỉ có thể trốn mốt lúc, khi phát sách vẫn có nhiều người lăm le nhìn cô.

Tân Nguyệt quyết định dán mấy tấm giấy nhớ, viết "Không ký hợp đồng với công ty quản lý, không có ý định làm người nổi tiếng, không muốn vào giới giải trí, ngoại trừ học thì không biết gì khác, đừng hỏi", rồi dán lên trán và bả vai.

Trên giấy nhớ đã viết rất rõ ràng, nhưng các bạn trong lớp không xúm lại hỏi cô, chỉ có tốp năm tốp ba thì thầm bàn tán.

Chủ nhiệm lớp Hà Tình cũng thấy được nội dung trên giấy nhớ của cô, lúc phát sách còn bảo cô đến văn phòng một chuyến.

"Lúc trước cô đã gọi điện cho bố em rồi, biết em vẫn tập trung vào việc học, những chuyện khác em đừng lo lắng. Đối với việc em nổi tiếng, mọi người chắc chắn sẽ tò mò, có lẽ qua một thời gian ngắn nữa là ổn thôi, em đừng có gánh nặng tâm lý."

Tân Nguyệt gật đầu.

Hà Tình vỗ nhẹ bả vai cô: "Nếu cần cô giúp đỡ thì cứ nói với cô nhé."

Tân Nguyệt ngẩng đầu nhìn cô ấy: "Cô Hà, em có thể xin cô một điều không ạ.”

“Em nói đi.”

"Em có thể đội mũ trong lớp không, em không muốn bị chụp ảnh."

“Tất nhiên có thể.

“Em cảm ơn cô.”

Tân Nguyệt khẽ gật đầu với cô ấy để tỏ sự cảm ơn, sau đó ngẩng đầu nói ra một yêu cầu khác: "Với lại, hôm nay em có thể về sớm được không ạ? Hôm nay không có tiết, hẳn là có rất nhiều người mang điện thoại."

“Được, vậy em về ký túc xá trước đi.”