Cặp Đôi Hai Mặt

Chương 13:



“Cậu sao vậy, sao lại giận cá c.h.é.m thớt với mình.”

 

Tống Văn Sương cũng không dám khuyên nhủ thêm: “Từ Viễn Châu thật sự muốn tìm cậu để quay lại đấy.”

 

“Anh ta xứng sao? Loại người như anh ta, tổng điểm thi đại học chỉ có 198, ngốc như heo, anh ta cũng xứng thích mình à? Cậu nói với anh ta, mình chưa bao giờ thích anh ta cả, mình chỉ thấy anh ta đẹp trai nên chơi đùa chút thôi. Bảo anh ta biến xa mình ra, cái đồ heo lông đen!”

 

“Sao vậy? Tâm trạng không tốt à?”

 

Tối đó Lục Yến gọi điện, nghe ra được Ninh Noãn Noãn đang không vui.

 

“Không có gì đâu mà…”

 

Ninh Noãn Noãn nằm sấp trên giường, uể oải không vui.

 

“Thế thì tốt, anh cúp máy trước nhé, anh còn chút việc.”

 

“…”

 

Ôi trời, anh thật sự cúp máy! Trái tim Ninh Noãn Noãn lạnh băng. Giây phút đó cô bắt đầu tính đến chuyện chọn ngày đẹp trời để ly hôn rồi!

 

Cô biết mà, làm gì có cái gọi là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” chứ. Anh tỏ ra xuất sắc thế này, rõ ràng là một tay lão luyện trên tình trường đang giở trò lừa hôn mà thôi! Ninh Noãn Noãn tức giận đ.ấ.m vào gối ôm, cô quyết định rồi, khi nào cô chán ngủ với Lục Yến, cô sẽ đá anh một cái, tốt nhất là hút hết dương khí của anh!

 

“…”

 

Ninh Noãn Noãn ném hết mấy con thú nhồi bông trên giường xuống đất, sau đó cô đột nhiên lao lên giường, khóc nức nở. Cô cũng không hiểu tại sao, chỉ là cảm thấy vô cùng ấm ức, Lục Yến khiến cô đau lòng.

 

“...Noãn Noãn.”

 

Lục Yến lại gọi điện đến, Noãn Noãn nhìn đồng hồ, đã hơn nửa tiếng trôi qua. Vậy là anh xong việc rồi? Cuối cùng cũng có thời gian an ủi cô? Anh lại xếp cô sau cái công việc vớ vẩn kia, cô thật sự không cần nữa!

 

“Mở cửa cho anh.”

 

“Hả?”

 

Ninh Noãn Noãn bước ra tới cửa biệt thự.

 

Lục Yến đang đứng trước cửa, mỉm cười nhìn cô. Thấy cô bước ra, anh không nói gì chỉ dang tay ra đợi cô.

 

Bỗng dưng Ninh Noãn Noãn cảm thấy tủi thân vô cùng, cô lao đến ôm chặt Lục Yến.

 

Lục Yến mỉm cười, bàn tay to lớn nhẹ nhàng xoa đầu Ninh Noãn Noãn.

 

Hóa ra cái lý do “có việc” của anh không phải là làm việc, mà là đến gặp cô. Đúng là đồ lừa đảo, anh được đấy!

 

“Nói anh nghe xem, đã xảy ra chuyện gì, sao em lại không vui?”

 

Hai người ngồi trong xe, Lục Yến hỏi, giọng còn dịu dàng hơn ngày thường.

 

Trước mặt Lục Yến, Ninh Noãn Noãn bỗng biến thành một cô bé mít ướt, nước mắt lăn dài như những hạt đậu vàng.

 

“Đừng khóc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Lục Yến đưa tay lau nước mắt cho Ninh Noãn Noãn, rõ ràng là không ngờ đến cảnh tượng này nên hơi luống cuống tay chân.

 

“Từ Viễn Châu… anh ta c.h.ử.i anh trai em, nói những lời rất khó nghe, khiến em cảm thấy đau lòng, thật ra cũng không có chuyện gì khác.”

 

Lúc này điện thoại của Lục Yến bất ngờ đổ chuông, là một số lạ. Trên mặt Ninh Noãn Noãn còn vương giọt lệ: “Là số của Từ Viễn Châu.”

 

“Trí nhớ em tốt quá nhỉ, còn nhớ cả số của anh ta nữa cơ đấy.”

 

Lục Yến mỉm cười.

 

Ninh Noãn Noãn lau nước mắt: “Ừm, từ nhỏ trí nhớ của em đã rất tốt rồi.”

 

Lục Yến bắt máy, trực tiếp bật loa ngoài.

 

“Lục Yến, tôi là Từ Viễn Châu!”

 

“Ừm.”

 

“Anh không biết Ninh Noãn Noãn là bạn gái của tôi sao?”

 

“Không phải hai người đã chia tay rồi à?”

 

Từ Viễn Châu gào lên: “Chúng tôi chỉ là cãi nhau thôi, đâu phải thật sự chia tay! Lục Yến, anh đúng là không kén chọn gì cả. Anh có biết tôi đã ngủ với Ninh Noãn Noãn rồi không? Ngủ rất nhiều lần rồi đấy! Anh có muốn xem album ảnh trong điện thoại tôi không? Trong đó toàn là ảnh giường chiếu của Ninh Noãn Noãn! Cần tôi gửi vài tấm cho anh xem không?”

 

Ninh Noãn Noãn mở to đôi mắt tròn xinh đẹp.

 

Cái đồ khốn kiếp! Từ Viễn Châu đúng là ch.ó má! Đồ hèn hạ!

 

“Tôi không có!”

 

Ninh Noãn Noãn tức đến đỏ cả mắt. Nghe thấy giọng cô, Từ Viễn Châu lập tức ngắt máy, không biết là vì chột dạ hay sao.

 

“Anh ta bịa chuyện, em không hề phát sinh quan hệ với anh ta, chỉ nắm tay vài lần thôi, thậm chí còn chưa từng hôn nữa.”

 

Ninh Noãn Noãn vội vàng xua tay giải thích, nước mắt giàn giụa vì tức giận. Chuyện như thế này, trừ khi cô và Lục Yến ngủ với nhau rồi mới mất, chứ không cô biết giải thích thế nào đây? Nhỡ đâu màng của cô có vấn đề gì do tập luyện thể thao thì sao, chẳng phải là không nói rõ được à?

 

Ninh Noãn Noãn tức đến mức gần như phát điên.

 

Không phải là cô để ý chuyện còn trinh hay không, mà là không thể chịu nổi nỗi oan ức này!

 

“Em thật sự không có mà…”

 

Ninh Noãn Noãn thút thít, trông cô như một chú cún con tội nghiệp, ngoan ngoãn đáng thương vô cùng. Lục Yến bỗng kéo tay ôm cô ngồi lên đùi mình, bàn tay ấm áp lau nước mắt cho cô, còn đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô.

 

“Anh tin em.”

 

“…”

 

Anh thật sự tin cô! Ông xã thật tốt, hu hu hu… cảm động quá! Sau này cô nhất định sẽ chung thủy một lòng với Lục Yến, không bao giờ ngó ngàng đến những chàng trai khác nữa… Ồ, mà khoan, anh chàng ngoài cửa kia có dáng người đẹp ghê, sao trước giờ cô chưa từng thấy nhỉ, là hàng xóm mới sao?