Cặp Đôi Hai Mặt

Chương 52:



“Anh nói đúng thật, Cố Phong Diệp và Từ Viễn Châu đã hòa giải rồi, ấy -”

 

Ninh Noãn Noãn đột nhiên thả tay ra, bịt mũi ngửi ngửi trên người Lục Yến, trời ơi, mùi t.h.u.ố.c lá, cô còn thấy trong thùng rác có tàn t.h.u.ố.c bị che dưới đống khăn giấy nữa?

 

Ninh Noãn Noãn trợn tròn đôi mắt to tròn của mình!

 

“Anh hút t.h.u.ố.c à…”

 

“Hả? Không phải anh.”

 

Lục Yến cười cười, vô tội lắc đầu: “Là bố anh hút đấy, ông ấy vừa đi, anh đang định dọn sạch.”

 

Đang nói thì Lục Phương Châu mở cửa bước vào.

 

Lục Yến cười nói: “Bố, lại đến đây hút t.h.u.ố.c à, đừng hút nữa, Noãn Noãn về rồi.”

 

Lục Phương Châu ngớ người: “… Hả?”

 

Lục Yến vào bếp lấy vài túi lớn đưa cho Lục Phương Châu.

 

“Đây là đồ bố gọi, có thịt nướng và bia, sau này đừng lén ăn ở đây nữa, Noãn Noãn không ngửi được mùi này.”

 

Lục Phương Châu xách hai túi lớn: “…”

 

Ninh Noãn Noãn nhìn thấy Lục Phương Châu xách hai túi lớn thịt nướng rời đi… rời đi…

 

Trong lòng cô như tràn ngập nước mắt~

 

Trong khoảnh khắc vui vẻ thế này, ăn thịt nướng, uống bia, xem phim mới đúng chuẩn chứ!

 

Vậy mà lại bị mang đi rồi, chẳng để lại miếng thịt nào cho cô!

 

“Sao em về đột ngột vậy, cũng không báo anh trước.”

 

Lục Yến giữ lấy Ninh Noãn Noãn cười nói. Cô “a” một tiếng, tỉnh lại, cảm thấy lời này của Lục Yến có hơi lạ. Cô về nhà mình mà sao lại gọi là về đột ngột, còn phải báo trước nữa?

 

Nghe chẳng hợp lý gì cả.

 

Câu này nghe cứ giống như… lời của người ngoại tình…

 

Mẹ nó! Ninh Noãn Noãn trong lòng chợt thấy lạnh, cảnh giác hẳn 800 lần: Không lẽ cô bị “cắm sừng” rồi sao?

 

“Anh đi tắm chút, người anh toàn mùi khói thuốc.”

 

Lục Yến đứng dậy.

 

Anh không phải định xóa sạch chứng cứ ngoại tình đấy chứ!

 

Trong lòng Ninh Noãn Noãn vang lên hồi chuông cảnh báo, đợi đến khi Lục Yến vào phòng tắm, cô lập tức lao lên tầng, lấy kính lúp leo lên giường điều tra, vén chăn lật gối, thậm chí còn lục thùng rác xem có b.a.o c.a.o s.u đã dùng không!

 

Thật sự trên giường có một sợi tóc dài! Đen tuyền, còn uốn xoăn nữa, kẻ thứ ba là người có tóc xoăn sao!

 

Ninh Noãn Noãn giận điên người!

 

Cô cầm lấy sợi tóc, ngửi ngửi, rồi ngắm nghía, định gói lại làm chứng cứ để sau này dùng trong vụ ly hôn, nhưng chợt cô lại thấy có điều gì đó không đúng.

 

“Trời ạ, thì ra đây là tóc của mình.”

 

Đúng là vậy…

 

Ninh Noãn Noãn vội vàng vứt sợi tóc vào thùng rác, trong lòng vẫn còn tức giận. Trời ơi, cô chỉ là một người vợ mới cưới thôi, làm gì có nhiều kinh nghiệm sớm phát hiện chồng ngoại tình chứ. Thật là tiếc!

 

“Em đang làm gì vậy?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Lục Yến đi tới hỏi.

 

Ninh Noãn Noãn quay đầu lại, phát hiện anh đang cởi trần, chỉ quấn một cái khăn tắm quanh hông. Cô lại càng tức giận hơn!

 

Tên đàn ông này, vừa lén lút ngoại tình xong còn dám khoe khoang với cô nữa sao? Anh định làm cô mê mẩn để che đậy hành vi ngoại tình của mình?

 

“Sao thế?”

 

Lục Yến thấy cô trừng mắt, khuôn mặt giận dữ, trong lòng không hiểu gì cả.

 

“Em đang tìm gì vậy, anh gọi em lấy đồ giúp mà em chẳng thèm để ý.”

 

Lục Yến hỏi.

 

Ninh Noãn Noãn không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm lên người Lục Yến, cố tìm “dấu vết” ngoại tình.

 

Mà nhìn một cái, trời đất quỷ thần ơi!

 

Trên lưng anh có mấy vết cào, còn có dấu răng trên cổ nữa! Trời đất, cô bồ nhí này thật là mạnh mẽ, đến nỗi Ninh Noãn Noãn chỉ muốn phun lửa từ đôi mắt của mình ra!

 

“Sao thế?”

 

Lục Yến ngơ ngác hỏi.

 

“Ai cào anh? Ai c.ắ.n anh? Anh ngoại tình rồi đúng không? Người đâu? Anh giấu cô ta ở đâu rồi, đồ lừa bịp!”

 

Ninh Noãn Noãn tức đến rơi nước mắt.

 

Lục Yến: “…”

 

“Anh cứ chờ đó!”

 

Ninh Noãn Noãn lao lên giường, cầm điện thoại chụp lia lịa mấy vết trên người anh, chụp lấy chụp để thu thập chứng cứ.

 

Lục Yến: “…”

 

Đợi đến khi cô chụp xong, Lục Yến mới nói: “Mấy vết này không phải là do tối qua em cào, em c.ắ.n đấy sao?”

 

Ninh Noãn Noãn giơ điện thoại, mắt trợn tròn, không nói nên lời.

 

Trời ạ -

 

Có vẻ đúng thật là vậy.

 

Ninh Noãn Noãn không cam lòng thừa nhận mình đã nghi oan cho anh, lập tức lao tới tủ quần áo kéo ra tìm kiếm bóng dáng “bé ba”.

 

Không có, không có, thật sự là không có.

 

Thật là xấu hổ, chẳng lẽ anh không ngoại tình sao?

 

Đáng ghét, sao tự nhiên cô lại mất mặt thế này.

 

Anh không thể giấu một “bé ba” được sao!

 

Ninh Noãn Noãn vừa ngại vừa lúng túng, khuôn mặt đỏ bừng. Cô đóng cửa tủ cái “rầm,” không dám nhìn anh, định bình tĩnh đi qua Lục Yến như chưa có chuyện gì xảy ra, muốn nhẹ nhàng đến rồi nhẹ nhàng đi mà không để lại một áng mây nào.

 

Lục Yến vươn tay, nhẹ nhàng nhấc cô lên, khiến cô theo phản xạ quắp chân vào eo anh để giữ thăng bằng.

 

“Vậy là em đang tìm chứng cứ anh ngoại tình à…”

 

Lục Yến mỉm cười, nhưng ánh mắt thì không hề có chút ý cười nào, nụ cười trên mặt có phần lạnh lùng, làm Ninh Noãn Noãn bất giác cảm nhận được một luồng nguy hiểm. Cô vừa hoảng vừa chối: “Em… em chỉ đùa với anh chút thôi mà…”