Chàng Sói Tìm Vợ

Chương 19



Tìm kiếm một hồi nhưng mẹ tôi vẫn chẳng thấy bức tượng của Thần Sói đâu, bà khó chịu lên tiếng:

 

“Lúc trước mình nhớ rằng, hình như có một bức tượng người sói ở đây. Tại sao bây giờ lại chẳng thấy nữa chứ? Nó đâu rồi?”

 

Thế là mẹ tôi tiếp tục tìm kiếm thêm một lúc lâu.

 

Giờ đây bà cũng đã nhìn thấy: “Cuối cùng mình cũng đã thấy rồi. Hôm nay, mình nhất định phải phá hủy bức tượng này.”

 

Nói rồi, bà cầm búa định đập bức tượng kia. Nhưng đúng lúc mẹ tôi vừa định xuống tay thì một nguồn ánh sáng bất ngờ xuất hiện, đẩy bà văng ra xa. Bà trong sự kinh ngạc lên tiếng:

 

“Tại sao mình không thể đập được nó chứ? Giờ mình phải làm gì đây?”

 

Đang chìm trong những suy nghĩ, thì một nhóm người bất ngờ xông vào. Lúc này, một người phụ nữ chỉ tay về phía mẹ tôi, lớn tiếng nói:

 

“Chính...Chính bà ta là người đã đưa con sói đó về làng! Bởi vì tôi đã thấy trang sách này trong điện thoại của bà ta! Khi bà ta bỏ quên ở chỗ lúc nãy!”

 

Mẹ tôi bấy giờ mới sực nhớ ra chiếc điện thoại của mình đã để quên... Bà còn chưa kịp giải thích, thì một người đã tiến đến, vung tay tát thẳng vào mặt bà, quát lớn:

 

“Bà nói đi! Những chuyện đó có phải do bà gây ra không? Chính vì bà mà người trong làng này mới ném c.h.ế.t hết đấy! Mau khai thật đi!”

 

Mẹ tôi trong lo lắng cố gắng giải thích:

 

“Thật ra, tất cả những chuyện này đều do lời nguyền của Thần Sói gây ra! Tôi cũng đâu muốn mọi chuyện thành ra thế này... Nhưng gia đình tôi đã bị hắn nhắm đến rồi!

 

Vì vậy tôi mới quay lại làng, với hy vọng cứu được con trai mình. Không ngờ mọi chuyện lại trở nên nghiêm trọng như vậy...”

 

Vừa dứt lời, bà lại bị một cái tát nữa giáng xuống. Bà ôm mặt trong sự ấm ức, không thể tin được rằng giờ đây chẳng có ai đứng về phía mình.

 

“Im miệng đi! Chính bà là người đã đưa con sói đó về làng! Vậy thì chắc chắn bà sẽ biết cách g.i.ế.c nó!”

 

Trước những lời cáo buộc vô lý, mẹ tôi vẫn cố gắng giải thích để minh oan cho bản thân:

 

“Tôi không có cách gì cả! Các người không được g.i.ế.c con tôi! Tôi... tôi có thể giải được lời nguyền.”

 

Người phụ nữ kia không hề muốn dân làng tin lời mẹ tôi. Giọng bà ta chanh chua và đầy mỉa mai lại vang lên:

 

“Hóa giải lời nguyền gì chứ? Bà muốn để cả làng này c.h.ế.t hết rồi mới giải sao? Theo như tôi biết từ cuốn sách, thì chỉ còn cách là bắt bà ta lại! Giết c.h.ế.t bà ta, chắc chắn con sói kia sẽ xuất hiện để cứu bà ta mà thôi...”

 

Mẹ tôi nghe vậy thì liền hỏi với vẻ thắc mắc:

Tài

 

“Tại sao bà lại biết về cuốn sách Sói?”

Người phụ nữ kia đáp: “Chẳng phải nhân gian vẫn luôn truyền rằng: Một khi ai đã trở thành Thần Sói, thì chỉ có người thân trong gia đình mới có thể hóa giải được. Và cách hóa giải ở đây không gì khác, chính là g.i.ế.c c.h.ế.t người thân!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Chắc chắn khi đó, con sói tinh ấy sẽ xuất hiện! Vậy nên mọi người hãy bắt lấy mẹ của con sói tinh này. Chúng ta sẽ dùng bà ta làm mồi nhử, để dụ con sói ấy ra!”

 

Lúc này, dân làng đồng thanh hưởng ứng, như thể đã bị người phụ nữ kia tẩy não:

 

“Đúng rồi! Chỉ còn cách đó thôi! Chúng ta hãy làm theo!”

 

Bạch Linh cũng đứng ra tiếp lời, đổ thêm dầu vào lửa:

 

“Hèn gì bà ta lại bảo tôi phải bắt sống con sói đó! Bởi vì bà ta muốn cứu nó chứ còn gì nữa!”

 

Nói xong, Bạch Linh liền khẳng định:

 

“Bây giờ không còn cách nào khác nữa. Trừ khi g.i.ế.c c.h.ế.t cả bà ta lẫn con trai của bà ta, thì mới có thể cứu được tất cả chúng ta! Mọi người có đồng ý g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ không?”

 

Dân làng đồng loạt hô to khẩu hiệu, thậm chí còn đưa tay đồng tình:

 

“Đồng ý! Hãy mau bắt bà ta lại!”

 

Thế là giờ đây mẹ tôi đã bị bắt giữ. Người phụ nữ kia tiếp tục kích động cả làng:

 

“Hôm nay, ngay trong hang động này, chúng ta sẽ thiêu sống bà ta!”

 

Một người đàn ông đáp lại:

 

“Đúng! Sói rất sợ lửa. Nếu nó dám đến đây, chúng ta sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nó!”

 

Thế là họ bắt đầu đi khắp nơi gom củi, với ý định thiêu sống mẹ tôi. Trong khi ấy, bà không ngừng lên tiếng:

 

“Mọi người hiểu lầm rồi! Chúng ta vẫn còn cách để giải lời nguyền này! Chỉ cần hôm nay, chúng ta phá được bức tượng đó! Không chỉ có thể cứu tôi và con trai tôi, mà còn cứu được cả ngôi làng này!”

 

Mẹ tôi cố gắng giải thích, nhưng người phụ nữ kia không để bà có cơ hội. Ánh mắt bà ta đầy giận dữ, lớn tiếng quát:

 

“Dẹp ngay những lời nói dối đó đi! Hôm nay, bà và con quái vật đó sẽ không thoát khỏi cái c.h.ế.t đâu!”

 

Thế là họ bắt đầu chất củi quanh mẹ tôi, trói tay bà lại. Giờ đây, họ bật cười lớn như những con ác quỷ, tay cầm ngọn đuốc, hét lên:

 

“Bây giờ thì bà sẽ chết! Và cả con người sói kia cũng vậy! Đây chính là cái giá mà các người phải trả! Khi dám âm mưu g.i.ế.c c.h.ế.t cả làng này, để con trai bà trở thành Thần Sói sao?

 

Thậm chí còn che giấu sự thật rằng nó là một con quái vật! Và để thỏa mãn cơn đói của nó bằng cách ăn thịt dân làng này...

 

Nên bà mới đưa nó về đây đúng không?”