Chàng Sói Tìm Vợ

Chương 4



Mẹ tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, đáp:

 

“Dạ, con hiểu rồi… Chắc chắn mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

 

 

 

Bà nội tôi nghe ông tôi cảnh báo thì bảo:

 

“Ông đừng nói chuyện này nữa. Chúng ta ăn cơm thôi… Đừng bận tâm đến nó, vì nghĩ đến chỉ thêm mệt mỏi.”

 

 

 

Thế là chúng tôi cũng không bàn luận gì thêm, mà ăn cơm với nhau, trong những dịp xung quầy gia đình vui vẻ hiếm hoi.

 

 

 

Thời gian cũng bắt đầu trôi qua, sau khi chúng tôi ăn cơm xong. Rồi cả nhà quyết định đi ngủ… Đang ngủ bỗng tôi nghe thấy tiếng sói tru. Rồi tôi nhìn thấy có bóng dáng gì đó lấp ló sau cửa sổ thì phải. Ngay lập tức, tôi lên tiếng khi nghe những tiếng ầm ầm vang lên.

 

 

 

Tôi vội vàng lay mẹ dậy mà bảo:

 

“Mẹ…Mẹ ơi, dường như có thứ gì đó đang đập cửa.”

 

 

 

Mẹ tôi cũng lờ mờ tỉnh dậy, rồi lập tức hốt hoảng, dắt tôi đi mà không nói thêm lời nào:

 

“Chắc chắn là nó đã tới rồi.”

 

 

 

Mẹ tôi ôm chặt lấy tôi, bỏ chạy trong sự sợ hãi. Chốc lát cũng đã đến phòng ông bà nội. Giờ đây, ông bà nội tôi cũng đã tỉnh lại. Tôi thấy họ dường như đang định qua phòng tôi, để xem thử rốt cuộc có chuyện gì.

 

 

 

Bà nội nhìn thấy chúng tôi liền ân cần nói:

 

“Các con không sao là tốt rồi. Bọn ta định qua đó đây… Không ngờ con sói đó lại có thể vào làng. Không biết nó sẽ làm gì tiếp theo khi mặt trăng đang dần yếu đi chứ?”

 

 

 

Bà vừa nói xong, mẹ tôi trong sự lo lắng, như không thể kiềm chế được cảm xúc mà bảo:

 

“Vậy thì chúng ta phải làm gì? Không lẽ lại chờ c.h.ế.t sao?”

 

 

 

Ông tôi đáp:

 

“Không… không sao cả. Chỉ cần chúng ta ẩn nấp là được rồi. Thậm chí cha có cách để xua đuổi nó. Nhưng nếu bảy ngày tới không tìm được cách, thì khó mà thoát được…”

 

 

 

Bà nội tôi liền hỏi tiếp:

 

“Vậy rốt cuộc cách đó là gì chứ?”

 

Tài

 

 

Ông đáp:

 

“Tôi sẽ dùng s.ú.n.g b.ắ.n nó, coi thử nó có chịu chạy đi hay không. Vì loài sói khi ánh trăng xuất hiện sẽ yếu đi. Tiếng s.ú.n.g nổ chắc có thể xua đuổi được nó.”

 

 

 

Bà nghe vậy, sắc mặt hốt hoảng, trả lời:

 

“Ông định dùng s.ú.n.g g.i.ế.c nó sao? Nhưng lỡ như…Lỡ như s.ú.n.g không làm được gì thì sao? Lúc đó, ông sẽ c.h.ế.t đấy!”

 

 

 

Trước sự lo lắng của bà nội tôi, ông đã trấn an để phá vỡ bầu không khí căng thẳng:

 

“Không còn cách nào khác. Vì mặt trăng hiện tại vẫn chưa xuất hiện, chúng ta phải làm điều này trước khi nó xông vào nhà…”

 

 

 

Nói rồi, ông ấy bảo mọi người:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Còn giờ mọi người đi theo tôi!”

 

 

 

Bà tôi sắc mặt khó coi, hỏi với sự nghi hoặc:

 

“Ông định đưa chúng tôi đi đâu? Hãy đưa các con đi đi… Còn tôi sẽ ở lại với ông.”

 

 

 

Nghe bà muốn ở lại cùng mình, ông không chịu mà phản bác:

 

“Không được! Tôi không muốn bà xảy ra chuyện gì đâu. Hãy đi cùng với bọn nhỏ đi! Con sói đó sẽ vào đây nhanh thôi.”

 

 

 

Bà cố gắng năn nỉ ông:

 

“Tôi già từng này rồi mà còn sợ cái c.h.ế.t sao? Ông làm ơn đi… Nếu có chết, tôi cũng muốn c.h.ế.t cùng ông… Nên ông hãy chấp nhận đi!”

 

 

 

Mặc kệ những lời chúng tôi nói, ông cũng cứng rắn nhốt hết tất cả vào trong nhà vệ sinh rồi lên tiếng:

 

“Mọi người nhớ thật kỹ, không được phát ra tiếng động, không được ra ngoài nghe rõ chưa? Và nếu có chuyện gì xảy ra với tôi, thì mọi người nhất định phải đến ngôi đền đó…Nơi tôn thờ tiên sói thì mới có thể cứu được mọi người.”

 

 

 

Chúng tôi nghe vậy liền trở nên hoảng sợ tột cùng, nhưng chẳng biết phải làm gì.

 

 

 

Chốc lát, mẹ và bà tôi không ngừng đập cửa trong tiếng khóc nức nở:

 

 

 

“Không ông không được làm như vậy, nếu không ông sẽ c.h.ế.t đấy!”

 

 

 

“Cha ơi dừng lại đi mà! Hãy vào đây trốn với con đi… Con đã mất chồng rồi, con không thể mất thêm cha được nữa…”

 

 

 

Ông nghe những lời họ nói mà trong sự đau lòng, nghẹn ngào cố kiềm chế cảm xúc, chất giọng lạnh lùng vang lên:

 

“Con à, đừng nói bất kỳ lời nào nữa. Bà cũng vậy hãy im lặng đi!”

 

 

 

Chúng tôi đang nói chuyện với nhau thì một tiếng ẦM vang lên, dường như cánh cửa bên ngoài đã bị phá. Tiếng sói tru vang vọng khắp nơi. Ông tôi sợ hãi đến tột cùng, cầm s.ú.n.g không ngừng nổ súng.

 

 

 

Tôi có thể nghe thấy những âm thanh chát chúa của tiếng súng:

 

“Bằng! Bằng! Bằng!”

 

 

 

Sau khi bắn, ông tôi gầm gừ nói lớn:

 

“Nếu ngươi đã dám vào làng như vậy thì hôm nay ta sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi!”

 

 

 

Nó nghe tiếng s.ú.n.g hoảng loạn, bắt đầu bỏ chạy. Ông tôi không ngừng đuổi theo, vừa chạy vừa lớn tiếng:

 

 

 

“Mi đừng hòng chạy thoát! Hôm nay ta sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t con quái vật như mi!”

 

 

 

Ông tôi đuổi theo, liên tiếp nổ súng. Chốc lát, nó dừng lại, dường như không sợ khẩu s.ú.n.g kia. Điều đó khiến ông tôi sững người, vô cùng ngạc nhiên.

 

 

 

Nó lên tiếng, với chất giọng trầm đục đầy nham hiểm:

 

“Ngươi tưởng ta sợ khẩu s.ú.n.g này sao? Ta dụ ngươi ra đây là để ăn thịt ngươi thôi! Thậm chí ta sẽ lột da ngươi, rồi ngụy trang mà ăn thịt từng người trong gia đình ngươi. Ngươi không ngờ ta đã mạnh đến mức đó rồi, đúng không? Hahaha…Còn giờ, chuẩn bị chịu c.h.ế.t đi!”