Chàng Sói Tìm Vợ

Chương 42



Giờ đây, ba bốn người đàn ông cùng nhau khiêng quan tài đặt xuống dưới đó. Trong sự đau lòng, mẹ tôi không ngừng lên tiếng: “Con à, mẹ thật đau lòng khi nhìn con phải như thế này. Nếu như có phép màu khiến mẹ đánh đổi mạng sống của mình để con có thể sống lại thì hay biết mấy… Và bây giờ mẹ đã mất tất cả rồi, mẹ cũng không còn muốn sống nữa đâu!”

 

Nhìn mẹ tôi đau đớn như vậy, một người hàng xóm lên tiếng: “Bà à, có lẽ đây chính là số phận của nó rồi, bà đừng quá đau lòng, thậm chí đừng nghĩ đến những chuyện dại dột. Nó trên trời nhìn xuống chắc chắn sẽ cảm thấy rất đau và hối hận khi thấy bà c.h.ế.t như vậy đó!”

 

Bà nghe những lời này thì im lặng, không biết nói gì thêm. Trong khi đó, chiếc quan tài cũng bắt đầu bị lấp lại, từng người một ném đất thả xuống để tưởng nhớ, sau đó dùng cuốc lấp đất.

 

Chốc lát, nơi đó đã được bao phủ bởi lớp đất cát dày đặc, rồi cũng bằng phẳng giống như một bãi đất. Sau đó, họ đặt bia mộ lên.

 

Lúc này, tôi ở trong quan tài cũng đã tỉnh lại. Tôi giờ có thể cử động được, cảm thấy xung quanh vô cùng chật hẹp, một màu đen tối bao phủ khắp nơi. Tôi vô cùng hoảng sợ đến tột cùng, dùng tay không ngừng đập vào chiếc quan tài với mong muốn thoát ra, nhưng tất cả cũng chỉ là tuyệt vọng:

 

“Không, con vẫn chưa c.h.ế.t mẹ ơi! Hãy mau mở quan tài này ra đi, con khó thở quá. Nếu cứ như vậy, trong vài phút nữa con sẽ c.h.ế.t thật đấy!”

 

Nhưng những tiếng gọi của tôi chỉ vang vọng trong quan tài, không thể khiến ai bên ngoài nghe được, bởi đất đã lấp quá sâu.

 

Lúc này, tôi không còn dùng tay mà dùng chân đạp vào nắp quan tài, cố gắng đẩy ra trong sự tuyệt vọng.

 

Trong khi đó, Thần Sói cũng đã đến nơi. Ngài không dùng hình dạng thật, mà biến thành một người đàn ông để cả làng không sợ. Khi đến nơi, ngài nói với mẹ tôi: “Này bác, hãy mau mở nắp quan tài ra đi, con của bác vẫn chưa chết, nó đang cầu cứu ở dưới đó kìa!”

 

Nghe vậy, tất cả mọi người bàn tán: “Gì chứ? Rốt cuộc người đàn ông này là ai mà lại nói như vậy?”

 

“Không lẽ anh ta là một thầy bói? Và mọi thứ có phải như anh ta nói hay không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Mẹ tôi trở nên vô cùng tức giận, vung tay tát thẳng vào mặt Thần Sói, nói: “Con trai tôi đã c.h.ế.t rồi, cậu đừng ở đây ăn nói bậy bạ, thậm chí còn muốn đào mộ con trai tôi lên làm gì? Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu dám xúc phạm nó, tôi sẽ không tha cho cậu đâu! Và cậu là ai, tại sao lại đến đây?”

 

Thần Sói bối rối đáp: “Thật ra con chính là chồng của cậu ấy, bác không còn nhớ con sao? Cậu ấy vì muốn cứu con nên mới thành ra như vậy. Giờ cậu ấy đã tỉnh lại rồi, chúng ta hãy mau cứu trước khi quá muộn!”

 

Bà nghe đến đây lại càng tức giận, khi biết người đứng trước mặt chính là kẻ đã khiến con trai mình ra nông nỗi này. Nếu không vì hắn, cả nhà bà đâu đến mức này. Nhưng bà cũng không dám vạch trần, vì sợ hắn làm hại mọi người. Ngay lập tức, bà nói:

 

Tài

“Này cậu, đừng ăn nói hàm hồ. Cậu còn muốn nhìn con trai tôi một lần cuối à? Cậu chính là kẻ biến thái! Bây giờ cậu mau rời khỏi đây, bằng không cả làng sẽ đánh cậu. Hãy để cho con tôi yên nghỉ, tôi không muốn thứ dơ bẩn như cậu nhìn thấy nó khi nó thành ra thế này…”

 

Bà vừa nói, Thần Sói lại tiếp tục giải thích: “Cô à, không phải con nói dối đâu. Thực ra con trai cô vẫn còn sống, nó đang cầu cứu kia kìa. Nếu bây giờ không cứu, nó sẽ c.h.ế.t mất. Con không phải muốn nhìn thấy nó, nên mới bịa chuyện như vậy đâu!”

 

Bà vẫn không tin con mình còn sống, mà khẳng định Thần Sói chỉ muốn nhìn lần cuối. Ngay lập tức, bà kích động dân làng: “Hắn chính là một tên biến thái. Con trai tôi đã c.h.ế.t rồi mà hắn vẫn không tha. Mọi người hãy mau tấn công hắn đi, đánh và xua đuổi hắn rời khỏi nơi này, để hắn không động đến con trai tôi và để nó được yên nghỉ…”

 

Dân làng tin tưởng những gì mẹ tôi nói, liền lao tới với ý định đánh Thần Sói. Giờ đây, những cây gậy không ngừng va vào người ngài, khiến ngài đau đớn. Ánh mắt ngài bắt đầu đỏ ngầu, cái đầu dần trở lại nguyên hình là một con sói, lông lá mọc tua tủa, thậm chí lộ ra cả răng nanh.

 

Ngài quay mặt nhìn đám người kia, khiến bọn họ sợ hãi la hét: “Đó… Đó là một con sói yêu! Nó đến đây để g.i.ế.c chúng ta, mau chạy đi!”

 

Lúc này, Thần Sói đưa tay tạo ra một nguồn sức mạnh khiến họ đứng yên, không thể nhúc nhích. Trong cơn tức giận, ngài nói: “Để ta cho các người biết, ai là kẻ đã bảo vệ thôn làng này suốt trăm năm qua? Ai đã giúp các người được sống bình yên?

 

Nếu không có ta, cái làng này chắc chắn đã không yên ổn. Các người cũng biết câu chuyện về những con quỷ sói đúng không? Chúng đều bị ta ngăn cản, thậm chí tiêu diệt, nên mới không làm hại ai trong làng này.

 

Vậy mà chính các người đã khiến chúng quay trở lại, khiến người thân duy nhất của ta phải căm hận ta. Cho dù ta bị các người phong ấn, ta vẫn không căm hận, nhưng các người ngày càng quá đáng. Có lẽ ta sẽ không cai quản nơi này nữa. Ta sẽ từ bỏ chức vị của mình, lúc đó các người muốn làm gì thì làm. Cái c.h.ế.t sẽ đến với tất cả, ngôi làng này sẽ trở thành nơi cư ngụ của Quỷ Sói và đó là điều các người muốn đúng không?”