Năm cô đơn nhất trong đời, tôi đã bỏ tiền ra mua cậu thiếu niên đắt giá nhất làm bạn nấu ăn.
Cậu ta đẹp nhưng kiêu căng. Hôn phải trả phí, làm tình thì phải tính giờ, lại còn hay giờ mặt.
Thật nhàm chán.
Trong khi tôi đang cân nhắc nên kết thúc mối quan hệ này như thế nào cho êm đẹp thì tình cờ thấy cậu ta đang được một đám công tử quyền quý vây quanh.
“Tây Thành, nếu có người bắt đầu rồi lại bỏ rơi cậu, cậu sẽ làm gì?"
Thiếu niên chống cằm bằng một tay, hờ hững đáp: “Xấu thì quăng xuống biển cho cá ăn, đẹp thì chôn sau vườn làm phân bón cho hoa."
“Vậy nếu là Giang Nhập Niên thì sao?"
Cậu ta cười khẽ.
"Làm quỷ cũng không tha cho anh ta."
... Tôi chính là Giang Nhập Niên.
Giờ chạy còn kịp không?